Bạo phát hộ cùng lam sắc trung niên nhân một chút cũng không khách khí ngồi ở vị trí nguyên lai là của Lăng Thương cùng Lý Thiên Trọng, không ai dám thốt một tiếng, mà hai gã gia chủ của trung tiểu gia tộc cùng với thượng đại trưởng lão nguyên lai ở phía trên xem thi đấu bị đuổi xuống dọn ra vị trí.
– Tốt lắm, tỷ thí lần nữa bắt đầu, chúng ta hôm nay là phụng mệnh của tông môn mà tới Vẫn Thạch thành các ngươi lựa chọn ngoại môn đệ tử, đệ tử nhà ai cuối cùng đoạt được khôi thủ liền có tư cách tham gia tranh cử ngoại môn đệ tử của Tử Thiên tông chúng ta.
Bạo phát hộ nhàn nhạt nói.
Bạo phát hộ lời này vừa ra, mọi người trên đài đều vui mừng, lúc này hướng hai người của Tử Thiên tông chắp tay cảm ơn.
Hai vị đại nhân của Tử Thiên tông lại là phụng mệnh của tông môn mà tới chọn lựa ngoại môn đệ tử, bọn họ thân là gia tộc của Vẫn Thạch thành có thể không hưng phấn sao. Vạn nhất chinh là tiểu bối nhà mình đoạt được khôi thủ, đạt được Tử Thiên tông thu nhận, như vậy tương lai ở Vẫn Thạch thành tuyệt đối là không người dám chọc, ngày sau còn sẽ có không ít gia tộc đến ninh bợ.
Lăng Thương thân là đứng đầu tam đại gia tộc nghe được tin tức như thế cũng bắt đầu hưng phấn, nhưng mà trong lúc bất chợt lại lo lắng xuống, nếu như không phải là đệ tử của Lăng gia đoạt được khôi thủ, như vậy vị trí lão đại ở Vẫn Thạch thành của bọn họ sẽ phải bị rung chuyển a!
– Thật hi vọng Tiếu nhi có thể lấy được thứ hạng đầu tiên của tỷ thí a!
Lăng Thương ở trong lòng thầm nghĩ nói.
Lúc này, Lý Thiên Trọng khẩn cấp đứng ra cất cao giọng nói:
– Các vị, hai vị ở trước mắt này là đại hân đến từ bát phẩm tông môn Tử Thiên tông lớn nhất Tây Bắc chúng ta, hôm nay người nào đoạt được khôi thủ sẽ có cơ hội trở thành ngoại môn đệ tử của Tử Thiên tông.
Lý Trọng Thiên vừa mới nói xong, mọi người phía dưới giống như là nổ tung lên, tiếng nghị luận vang lên rối rít.
– Bát phẩm tông môn Tử Thiên tông, ta nhớ ra rồi, ta ở trên tổ phổ xem qua có ghi chép liên quan, là tông môn cường đại nhất Tây Bắc chúng ta, nghe nói có siêu cấp cường giả Vương giai tồn tại, còn có luyện dược sư tam phẩm trở lên cùng luyện khí sư tam giai trở lên…
– Không trách được các đại gia chủ đối với hai vị đại nhân kia cung kính như vậy, thì ra là Tử Thiên tông cường đại như vậy a!
– Không biết ai có thể may mắn đoạt được vị trí khôi thủ a, cái này nhưng là có trò hay để nhìn.
…
Người của Tử Thiên tông tới tựa như là ở trong mặt hồ bình tĩnh ném xuống một tảng đá vô cùng lớn, bắn tung ra từng vòng sóng lớn vô cùng, sau khi mọi người hưng phấn lại bình tĩnh lại.
Thập cường tranh tài cuối cùng cũng bắt đầu.
Trước khi bắt đầu phải giải thích một chút quy tắc.
Thập cường tranh tài không còn là cuộc thi vòng loại, vì sắp xếp vị trí trước mười, cho nên thực hành bán tuần hoàn thi đấu.
Vòng thứ nhất đầu tiên tìm ra năm người thất bại cùng năm người thắng cuộc, sau đó năm người thất bại lại tiến hành một lần rút thăm tỷ thí, sắp xếp ra hạng thứ sáu đến mười, năm người chiến thắng đồng dạng như thế sắp xếp ra từ hạng thứ nhất đến hạng thứ năm.
Lăng Tiếu lấy tới vẫn là số tám, hắn không khỏi cười khổ:
– Nếu như mình là người buôn bán, nghĩ không ‘phát’ cũng không được.
Rất nhanh vòng tranh tài thứ nhất liền an bài ra, trận đầu là số 1 Lam Kiếm Nhân đối chiến số 2 Lăng Dũng, trận thứ hai là số 3 Lăng Phong đối chiến với số 4 Lý Viêm, trận thứ ba là số 5 La Tề đối chiến với số 6 Tiết Cường, trận thứ tư là số 7 Lam Diễm đối chiến với số 8 Lăng Tiếu, trận thứ năm là Lý Thiên Hào đối chiến với Tần Lễ.
Ở dưới tiếng hoan hô của chúng nhân, trận tỷ thí đầu tiên bắt đầu, đây mới thực sự là thời khắc khiến cho người ta sôi trào.
Lam gia Lam Kiếm Nhân, 25 tuổi, vừa bước vào trung giai Huyền Sĩ không lâu, là một người trác tuyệt nhất trong đồng đại Lam gia, là một người có lực cạnh tranh Lam gia gia chủ đời sau nhất.
Lăng gia Lăng Dũng, trưởng tôn của Tam trưởng lão, đê giai Huyền Sĩ đỉnh phong, cùng Lam Kiếm Nhân đồng dạng là lần thứ hai tham gia gia tộc đại bỉ bốn năm một lần, chỉ bất quá thời điểm lần đầu tiên hắn tham gia, chẳng qua là lọt vào xếp hạng trước hai mươi , cũng không thể vào trước mười.
– Tỷ thí bắt đầu!
Theo một tiếng hạ lệnh của một gã trưởng lão, chiến đấu bắt đầu.
Thực lực của Lăng Dũng so ra kém Lam Kiếm Nhân, cho nên hắn vừa bắt đầu liền đoạt tấn công, Lang Nha Bổng trong tay hướng Lam Kiếm Nhân đập tới.
Quang mang thổ hoàng sắc ở chung quanh Lang Nha Bổng lộ ra vẻ khí thế mười phần, uy lực bất phàm.
Lam Kiếm Nhân lộ ra một tia cười lạnh, trong lòng khinh miệt nói:
– Chút tài mọn.
Chỉ thấy thân thể của hắn nhẹ nhàng run lên, một thanh thanh sắc trường kiếm xuất hiện ở trong tay, trên thân kiếm tản ra kiếm khí bén nhọn vô cùng, đây rõ ràng là một thanh nhị giai cao cấp kiếm khí.
Lang Nha Bổng nện xuống, trường kiếm huy sái!
Đinh đương!
Hai kiện binh khí đụng nhau, tia lửa văng khắp nơi!
Lăng Dũng mặc dù là tiên phát chế nhân, nhưng là lại bị Lam Nhân Kiếm chấn lui lại mấy bước.
– Kém một cấp, khác nhau một trời một vực!
Lăng Dũng hổ khẩu bị chấn thành tê dại, ở trong lòng thầm hô một tiếng, biết mình cùng đối phương có không ít chênh lệch, lúc này không do dự dùng đén tuyệt chiêu.
– Quân Chấn Tứ Phương!
Lăng Dũng quát to một tiếng, quanh thân tản ra hoang sắc quang mang Thổ thuộc tính, Lang Nha Bổng trong tay hung hăng hướng về phía Lam Kiếm Nhân đập tới.
Nhất thời, một đoàn thổ hoàng quang mang như tường trụ chưa từng có từ trước đến nay đánh tới Lam Kiếm Nhân.
Chiêu này vừa ra, dưới đài một mảnh kinh hô, hiển nhiên đối với một chiêu này của Lăng Dũng mà cảm thấy kinh ngạc.
Lam Kiếm Nhân nhìn tường trụ ở trước mắt không lộ ra chút ý tứ khiếp đảm nào, trên mặt mang theo từng tia tà tiếu, Thanh kiếm trong tay quang mang nở rộ.
– Phá cho ta!
Lam Kiếm Nhân thân thể triệt thoái về phía sau một bước, Thanh kiếm nhanh chóng quét ngang tường trụ.
Ầm!
Tường trụ trong nháy mắt tan rã.
Đúng lúc này, Lăng Dũng nắm lấy cơ hội, đã phi thân đến trước người Lam Kiếm Nhân, Lang Nha Bổng hướng bên hông hắn quét tới.
Từng cái gai sắt như thị huyết lão nha của linh thú trên Lang Nha Bổng chỉ cần đụng tới, da tróc thịt bong là không nói chơi.
Song, Lam Kiếm Nhân sớm có đề phòng, khẽ quát một tiếng:
– Sớm đã chờ ngươi đến rồi.
Bỗng nhiên, Thanh kiếm của Lam Kiếm Nhân đem Lang Nha Bổng của Lăng Dũng đánh văng ra, đồng thời tay trái phách ra, một chưởng vỗ vào trên bờ vai của Lăng Dũng.
– Bại đi cho ta!
Nhìn thân thể của Lăng Dũng bay ngược, Lam Kiếm Nhân hai tay hợp lại cầm Thanh kiếm, từ bên trên phất xuống dưới, một đạo diễm mang như thanh long hướng Lăng Dũng oanh tới.
Oanh!
Phốc!
Lăng Dũng bị thanh mang đập trúng bụng, một đạo vết thương tận xương rách ra, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, mất đi năng lực chiến đấu rơi xuống tràng đấu