NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1391: Tam đoàn liên quân

Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
Chọn tập
Ads Top

Mặc dù Âm Hà không còn trẻ tuổi, nhưng đã đột phá huyền đế cấp, tướng mạo trẻ hơn không ít, nhìn qua như thiếu phụ chín mọng, thật dụ hoặc động lòng người.

Những người nơi đây đều là kẻ háo sắc, đối với nữ nhân duy nhất đương nhiên đều có ý nghĩ khác thường.

Liễu Tam Nguyệt tiếp nhận chén rượu, lớn mật vuốt tay Âm Hà cười nói:

– Tiểu Hà muội tử cứ yên tâm, cho dù Tam Nguyệt ca có phải liều mạng cũng sẽ giúp ngươi giết chết Lăng Tiếu, ta không tin hắn có ba đầu sáu tay, có thể đối phó tam đoàn liên quân chúng ta.

– Vậy đa tạ Liễu đoàn trưởng.

Âm Hà cười duyên một tiếng, nhẹ nhàng khiêu khích vào lưng bàn tay Liễu Tam Nguyệt, sau đó tiếp tục rót rượu cho những người khác.

– Tiểu Hà muội tử, ngươi làm sao gặp được Lăng Tiếu, hiện giờ hắn cùng Tiếu Ngạo cung chẳng khác gì mặt trời ban trưa, chúng ta mạo hiểm thật lớn giúp ngươi xử lý hắn, cũng nên cho chúng ta biết ân oán giữa các ngươi đi!

Lữ Nghĩa uống ngụm rượu hỏi.

Âm Hà nhìn thoáng qua Lữ Nghĩa, thần sắc bất phẫn nói:

– Việc này nói ra thật dài dòng, Âm Hà này duyệt vô số người, nhưng vẫn nhìn lầm tiểu tặc kia, lúc trước khi ta gặp gỡ hắn, hắn chỉ là một vương cấp, không nghĩ tới chỉ mới hơn mười năm trôi qua, lại nhảy thành tân quý Trung Vực, hơn nữa chiến lực so được với huyền đế, cơ duyên của tiểu tặc kia quả nhiên làm người phải tuôn mồ hôi lạnh!

Nhớ ngày đó khi Âm Hà mới gặp Lăng Tiếu tại tây bắc, hắn chỉ mới là vương cấp, mà hiện giờ hắn đã thành thiên tôn cao giai, chiến lực đủ so với huyền đế, tốc độ phát triển vô cùng yêu nghiệt.

Mấy người nghe xong đều kinh ngạc động dung.

– Ngươi nói Lăng Tiếu, chính là xác định cung chủ Tiếu Ngạo cung Lăng Tiếu hiện tại, mà không phải là người trùng tên trùng họ?

Một phó đoàn trưởng Khô Lâu dong binh đoàn nhịn không được hỏi.

– Nếu hắn không tìm kiếm ta, ta tuyệt đối sẽ không cho rằng hắn là Lăng Tiếu của Tiếu Ngạo cung, mà cũng chính là Lăng Tiếu ta từng gặp tại tây bắc, sở dĩ tiểu tặc kia vội vàng tìm ta, chính bởi vì lúc trước ở tây bắc ta thu người trong lòng của hắn làm đồ đệ, dẫn tới Trung Vực, lúc ấy ta nghĩ bằng vào hắn muốn đến Trung Vực chỉ là chuyện không thể nào, cho dù hắn có thể tới Trung Vực, cũng không thể tìm được chúng ta, nhưng ta thật đánh giá thấp kỹ năng của tiểu tặc kia, hiện tại hắn tuyên bố tin tức tìm kiếm ta cùng đồ đệ của ta, ta có thể khẳng định hắn là Lăng Tiếu đến từ tây bắc.

Âm Hà giải thích.

– Chuyện này nghe thế nào như có chút mâu thuẫn đi, nếu ngươi chỉ đem người trong lòng của hắn thu làm đồ đệ, ngươi hẳn phải cảm thấy may mắn mới đúng, vì sao ngươi lại sợ hãi hắn tìm ngươi tính nợ đây? Hay là…hay là ngươi ngay cả đồ đệ của mình cũng lừa gạt sao?

Lữ Nghĩa lại hỏi.

Nói thật ra lúc trước Lữ Nghĩa không muốn dính vào vũng nước đục này.

Uy danh của Lăng Tiếu thật sự là quá lớn, Hắc Ma môn, Cổ gia cùng Sát Thiên tổ chức muốn hạ sát thủ với hắn, nhưng không công thối lui, còn giúp Lăng Tiếu vang danh.

Thật sự vạn bất đắc dĩ hắn cũng không muốn đi trêu chọc tên sát tinh Lăng Tiếu kia.

Nhưng Thiết Lệnh Công đưa ra điều kiện thật quá mê người, mà bản thân Lăng Tiếu mình mang trọng bảo, sau nhiều lần lo lắng hắn mới đồng ý kết minh cùng đối phó Lăng Tiếu.

Điều kiện tiên quyết chính là phải dẫn dụ Lăng Tiếu đến Đông Hải, chỉ khi ở tên hải vực bọn hắn mới nắm chắc lưu lại Lăng Tiếu, bằng không sẽ không ai dám mạo hiểm như vậy.

– Tiểu tử đó không nhìn được lòng tốt của người ta thôi, đồ đệ kia đi theo ta tới Trung Vực đã bị người khác mang đi, hắn còn tưởng rằng ta làm gì nàng, việc này không cách nào giải thích rõ ràng, mối thù cứ vậy mà kết xuống.

Âm Hà hàm hồ nói.

Bà ta là trưởng lão Minh Thủy môn, thân phận kia ở đây không ai biết, bọn hắn càng không biết Âm Hà tu luyện công pháp tà ác.

Nhưng lời này của bà ta cũng không phải nói dối hoàn toàn.

Khi bà ta mang Vân Mộng Kỳ đến Trung Vực chưa được bao lâu thì nàng đã bị người khác mang đi, mà bà ta chưa từng dạy qua Vân Mộng Kỳ cái gì, bà ta có thể đột phá huyền đế cũng không phải nhờ đem Vân Mộng Kỳ làm đỉnh lô cắn nuốt nên đạt được.

– Hiện tại tiểu Hà muội tử đã thành tựu đế vị, lại có chúng ta làm hậu thuẫn của ngươi, Lăng Tiếu không đến thì thôi, nếu dám đến tuyệt đối cho hắn táng thân trên biển!

Liễu Tam Nguyệt tự tin nói.

Thiết Lệnh Công cũng mở miệng:

– Chuyện của sư muội ta phải dựa vào hai vị huynh đệ, ta cùng sư muội kính hai vị đương gia ba chén, tối nay chúng ta không say không về!

Âm Hà cũng giơ chén rượu nói:

– Đúng vậy, tiểu muội đa tạ mấy vị ca ca tương trợ, ta xin kính trước!

– Tốt tốt, đêm nay chúng ta trước hết uống thống khoái, ngày sau đem người của Tiếu Ngạo cung giết sạch!

Lữ Nghĩa hào sảng quát.

Liễu Tam Nguyệt cũng cười nói:

– Tiểu Hà muội tử sảng khoái, đến, đêm nay ca ca cùng ngươi không say không về!

Trong lúc nhất thời trong lều trại trở nên náo nhiệt.

Cuối cùng khi mọi người cần trở về nghỉ ngơi, Liễu Tam Nguyệt ôm chầm Âm Hà, bàn tay không chút khách khí xoa nắn trên người bà ta, đầy miệng mùi rượu nói:

– Tiểu Hà muội tử, chi bằng tối nay đến doanh trướng của ca ca nghỉ ngơi thế nào, tuyệt đối sẽ làm cho muội tử biết ca ca cường đại!

Khuôn mặt Âm Hà tươi cười khẽ đẩy Liễu Tam Nguyệt, thân hình như cá chạch thoát ra khỏi lòng hắn, cười nói:

– Tam Nguyệt ca, người ta đương nhiên biết sự cường đại của ngươi, nhưng đêm nay người ta muốn cùng sư huynh bàn chuyện quan trọng, chờ ngày khác tiểu muội nhất định tự mình tới cửa hiểu biết sự lợi hại của Tam Nguyệt ca.

– Đúng vậy, hai vị đương gia, tương lai còn dài, ngày sau xá muội khó tránh khỏi quấy rầy các ngươi, mời các ngươi chiếu cố nàng nhiều hơn!

Thiết Lệnh Công nói.

Nghe ý tứ lời này của hắn, hiện tại đương nhiên không để Âm Hà bồi Liễu Tam Nguyệt rời đi.

Hiện tại chính vị sư huynh như hắn cũng đang nghĩ muốn sủng hạnh sư muội của hắn một phen đâu.

Lữ Nghĩa ôm bả vai Liễu Tam Nguyệt nói:

– Liễu huynh, chúng ta đi thôi, hiện tại chúng ta không nên quấy rầy sư huynh muội người ta liên lạc cảm tình, ha ha!

Liễu Tam Nguyệt có chút không muốn nhìn thoáng qua Âm Hà, đành theo Lữ Nghĩa đi ra ngoài.

Khi trong lều trại chỉ còn lại Thiết Lệnh Công cùng Âm Hà, Âm Hà lập tức nhào vào trong lòng hắn nũng nịu nói:

– Sư huynh, Liễu Tam Nguyệt kia thật sự là chán ghét!

– Ân, chờ lợi dụng xong bọn hắn thì ngươi cũng không cần ủy khuất, hiện tại trước tiên giải quyết nội hỏa của sư huynh đi, hắc hắc.

Thiết Lệnh Công ôm Âm Hà, hai tay không khách khí xé bỏ quần áo.

Âm Hà cười dâm đãng:

– Sư huynh ngươi thật gấp gáp, sư muội cũng sẽ không bỏ chạy đâu nha!

Hải vực mờ mịt, gió biển hây hẩy, hải thú tê minh.

Cách Hồng Nam đảo vạn lý, một đầu lam sắc chân long chở một đôi nam nữ trẻ tuổi đang bay tới với tốc độ cao, mà sau lưng họ còn có gần trăm đầu Lam Thủy Ngạc.

Khí thế hạo hạo đãng đãng, xác thực bất phàm!

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer