– Vân Phong, ngươi tu luyện tuy không tệ, nhưng mà ngươi làm việc khiếm khuyết cân nhắc, ngươi suy nghĩ cân thận đi, bây giờ ta phải đi bế quan, ngươi cứ lưu ý đám người đó là được rồi.
Nói xong Lăng Tiếu không ngó tới Diệp Vân Phong, để Cốc Uy tìm phòng luyện đan, hắn muốn hoàn thành ba nhiệm vụ cấp bảy này.
Cốc Uy không nói hai lời đi an bày cho Lăng Tiếu.
Trong phòng luyện đan Lăng Tiếu lấy ba nhiệm vụ ra.
Nhiệm vụ đầu tiên viết: ầu mua thổ kim song hệ nhất thể Huyền Đế đan!
Nhiệm vụ thứ hai là: cầu mua một viên đan dược phế trừ thiên âm tuyệt mạch!
Nhiệm vụ thứ ba biết: cầu mua một viên đan dược trị liệu tinh thần!
Ba nhiệm vụ này với thất phẩm Luyện Dược Sư mà nói quá khó khăn.
Chỉ nhiệm vụ đầu tiên, thổ kim nhất thể Huyền Đế đan, đây là đan dược chó hai chủng thuộc tính, muốn tinh hoa của chúng nằm trên một viên đan dược, Luyện Dược Sư bình thường cảm thấy không quá sự thật.
Nhiệm vụ thứ hai, thiên âm tuyệt mạch là thể chất hiếm thấy, giống như thiên cổ chi thể, giai đoạn đầu tiên tu luyện nhanh chóng, nhưng mà thọ mệnh chỉ có hai mươi lăm, một khi vượt qua tuổi tác này sẽ tử vong.
Thể chất này bình thường là hẳn phải chết, nhưng mà trong lịch sử từng có ghi chép có đan dược phế trừ loại thể chất này, nhưng mà tốc độ tu luyện sẽ như người bình thường.
Nhiệm vụ thứ ba là đan dược trị liệu tinh thần, rất hiển nhiên nhất định là nhân vật Đế cấp thức hải có vấn đề, nhu cầu cấp bách viên đan dược này cứu trị.
Trong đan dược thì đan dược trị liệu tinh thần cực kỳ thưa thớt, những Luyện Dược Sư bình thường không biết đan phương, cho dù biết rõ tìm kiếm linh thảo cao giai luyện chế cũng quá khó khăn.
Ba nhiệm vụ này đều khó khăn, những thất phẩm Luyện Dược Sư bình thường sẽ không tiếp chúng, yêu cầu giao đan dược chưa tới nên vẫn để đó.
Nếu như Lăng Tiếu không thua được truyền thừa của dược thàn, hắn cũng không dám tiếp ba nhiệm vụ này, bởi vì hắn cũng không có phương pháp luyện chế.
Bây giờ thì khác, hắn có được truyền thừa, đan phương bát phẩm và thủ pháp luyện chế rất kiện toàn, giống như quyển bách khoa toàn thư vậy.
Còn nữa, hắn từ Cốc gia trong thu không ít chỗ tốt, trong đó có một ít linh thảo thất cấp, hắn cũng có trân tàng không ít.
Cho nên phương diện tài liệu hắn không cần lo lắng.
Nhưng mà hắn có ý định tốt, sau khi hoàn thành ba nhiệm vụ này, thu được thù lao hắn sẽ mua sắm nhiều linh thảo cao cấp.
Lăng Tiếu bế quan nửa tháng, trong Cốc gia không ngừng có dị tượng hiện ra, không ít người nhìn thấy dị tượng mà than thở.
Bọn họ cũng biết Cốc gia mời được ngoại viện, đệ nhất hoàng tọa Lăng Tiếu là một gã thất phẩm luyện dược sư, mà tán tu tụ tập bên ngoài Cốc gia không giảm còn tăng, vô cùng náo nhiệt.
Nhưng mà Cổ gia Cổ Sát Lệnh vừa ban bố ra lại xám xịt rời đi.
Bọn họ dù cảm thấy đi theo Lăng Tiếu không tệ, nhưng mà bọn họ không muốn đăc tội Cổ gia, huống chi Cổ Sát Lệnh chính là bùa đòi mạng, một khi bị dính vào là phải chết.
Mọi người đều thở dài trong bóng tối, Lăng Tiếu chỉ sợ tráng niên mất sớm.
Lăng Tiếu còn chưa xuất quan, người tụ tập bên ngoài Cốc gia từ vài trăm biến thành mười mấy người.
Nửa tháng này người của Dược Tông môn và thế gia yêu cầu bái phỏng Lăng Tiếu nhiều hơn, tất cả đều mang đến không ít lễ vật, xem bộ dáng là lôi kéo Lăng Tiếu, bọn họ đến chúc mừng Lăng Tiếu trở thành khách khanh trưởng lão của Đan Minh.
Một ngày này Dược Môn cùng Đan Tông cũng tới bái phỏng.
Hai tông này là đầu lĩnh của luyện đan, theo lý mà nói bọn họ không cân bợ đỡ Lăng Tiếu, nhưng mà bây giờ bọn họ lại tới.
Đi đầu là Hỏa Trần và Tần Tư hai người, theo sau còn có Luyện Dược Sư kiệt xuát của tông môn.
Cốc Uy, Cốc Lực cùng Cốc Kiều Kiều phải tiếp đãi ân cần.
– Tư Tư, chúng ta đi thôi, chỉ sợ Lăng Tiếu không xuất quan bây giờ đâu.
Hỏa Trần nói với Tần Tư.
– Ngươi đi trước đi, ta hôm nay phải quay về Đan Tông, dù sao không có chuyện gì… cứ chờ một chút!
Tần Tư nói một câu.
– Ngươi cần gì phải thế? Ngươi phải biết hắn có không ít hồng nhan.
Hỏa Trần bất mãn nói ra.
– Nam nhân xuất sắc ba vợ bốn nàng hầu là bình thường.
Tần Tư ứng một tiếng, ánh mắt nhìn qua Lê Tuyết, Băng Nhược Thủy cùng Dao Thanh Mẫn.
– Các ngươi là nữ nhân của Lăng Tiếu?
Chúng nữ còn không có nói chuyện, giọng nói ừ phía sau truyền tới.
– Hẳn là thánh nữ vừa ý chúng nữ? Bản thiếu gia không đáp ứng yêu cầu của ngươi đâu.
Hỏa Trần nhìn Lăng Tiếu và trong mắt có vài phần đố kỵ.
Hắn trong tông là thiên chi kiêu tử, còn là lĩnh quân luyện dược.
Đáng tiếc khi Lăng Tiếu xuất hiện hào quang của hắn yếu đi thật nhiều, ngay cả nữ nhân mình vẫn truy cầu cũng mất đi, hắn hận không thể xé xác Lăng Tiếu.
Nhưng mà hắn không phải người bình thường, hắn vẫn bảo trì phong độ của Luyện Dược Sư, hắn chờ đợi Lăng Tiếu ứng đối Tần Tư như thế nào.
Nếu như Lăng Tiếu lấy nàng cũng không sao, nếu không lấy nàng thì hắn không ngại ra tay giúp Cổ gia.
Tần Tư nhìn Lăng Tiếu, trong đôi mắt nhiều ra vài phần dịu dàng.
– Ta không có hứng thú với nữ nhân, nhưng mà ta muốn hiểu ngươi thích dạng nữ nhân thế nào thôi.
Lăng Tiếu kinh ngạc nhìn Tần Tư, trong lòng của hắn nghi hoặc:
– Chẳng lẽ cô bé này thích bản thiếu gia sao?
Hắn đánh giá Tần Tư, nữ nhân này có dung mạo kiều mị vô hạn, áo bào Luyện Dược Sư tôn thân thể của nàng lên rất đẹp, để người ta nhìn thấy phong vận khác người.
Đây là loại hình Lăng Tiếu yêu thương nhất.
Lăng Tiếu chà xát tay, nói:
– Nữ nhân xinh đẹp ta đều thích thú, hẳn là thánh nữ…
Lăng Tiếu còn chưa nói ra, Hỏa Trần đã đánh gãy lời Lăng Tiếu, nói với Tần Tư.
– Tư Tư, ngươi gặp Lăng Tiếu không phải muốn bàn chính sự với hắn sao?
Tần Tư nóng giận nhìn qua Hỏa Trần.
– Ta bây giờ đang bàn chính sự với hắn, nếu như ngươi cảm thấy chướng mắt có thể rời khỏi, dù sao ta không yêu cầu ngươi theo ta.
Hỏa Trần tu dưỡng cao thế nào, bị Tần Tư làm mất mặt ở trước mặt mọi người vẫn xấu hổ.
Hỏa Trần nói:
– Tư Tư ngươi cân nhắc kỹ chưa? Ngươi phải biết rõ Hỏa Trần ta mới xứng với ngươi, Đan Tông của ngươi và Dược Môn của ta liên hợp lại mới là tuyệt phối.
Hắn đã mất đi nhẫn nại, hắn truy cầu Tần Tư đã rất nhiều năm, hắn cảm thấy thành ý của mình đã đủ, “Thạch nữ” thánh nữ này nhất định sẽ là của hắn.
Thế nhưng mà Tần Tư bây giờ đang tìm Lăng Tiếu, xem dáng vẻ của nàng có hứng thú rất lớn với Lăng Tiếu.
Hắn muốn để Tần Tư biết rõ, chỉ có Hỏa Trần hắn mới xứng đôi với nàng, người khác không được, cũng không có tư cách.
Lăng Tiếu cũng nhìn ra Hỏa Trần và Tần Tư có vấn đề, mà ánh mắt Băng Nhược Thủy cùng Dao Thanh Mẫn nhìn chằm chằm vào hắn.
Hắn gượng cười, nói:
– Hai vị có việc nói với nhau, ta tránh ra cho các ngươi thương lượng.
Nói xong hắn xoay người nhìn qua mọi người, để bọn họ rời đi.
Hỏa Trần cười lạnh thầm nghĩ:
– Coi như ngươi thức thú!
Đột nhiên Tần Tư nói:
– Dược Môn là Dược Môn, ngươi đại biểu không Dược Môn, Đan Tông phát triển không dựa vào Dược Môn, nam nhân của ta phải là người xuất sắc nhất, là nam nhân phải vượt qua ta, mà ngươi… Không phải là người ta cần, ngươi đi đi..