Lăng Tiếu dường như không đặt Chu Thương vào mắt, hắn nghiêng người qua.
– Đây là lễ vật Hậu huynh đưa cho ta, ngươi… Ngươi tốt nhất không nên chọc ta!
Lăng Tiếu mơ hồ nói.
Lăng Tiếu cũng không quan tâm đám người này, bộ dáng ma men mười phần, hắn chỉ biết đây là quạt người ta tặng hắn, hắn không quan tâm người khác thế nào.
– Giả thần lộng quỷ!
Chu Thương không nghĩ tới Lăng Tiếu lại trốn được hắn bắt, hắn lại xuất kích lần nữa, tốc độ của hắn tăng lên cực điểm lao thẳng bóp cổ Lăng Tiế.
Xem dáng vẻ là muốn giết Lăng Tiếu.
– Lăng lão đệ coi chừng!
Hậu Lãng Minh nhắc nhở kêu lên.
Hắn muốn đi trợ giúp Lăng Tiếu, đáng tiếc lại bị tên bán Thần Vương chấp sự áp chế nên không có biện pháp.
Lăng Tiếu dù say nhưng tu vị vẫn còn, hắn phản ứng vẫn còn.
Chu Thương chỉ là Thánh Hoàng cao giai, với người bình thường là cường đại, nhưng đối với Lăng Tiếu mà nói còn quá kém.
Thời điểm Chu Thương đưa tay muốn bóp cổ của Lăng Tiếu thì bàn tay của hắn bị Lăng Tiêu tóm được.
– Đã nói không nên chọc ta!
Lăng Tiếu tức giận nói ra.
Mất đi Vân Mộng Kỳ chẳng khác gì mất tất cả, trong lòng của hắn vô cùng khó chịu.
Chu Thương bức ép khiến hắn giận dữ.
Răng rắc!
Bàn tay Chu Thương vừa mới khôi phục đã bị bóp nát, hắn đau đớn kêu to lên.
Lăng Tiếu ném Chu Thương ra, sau đó tiếp tục uống rượu.
– Cút đi… Chỗ nầy là nơi ta uống rươu, cút ra ngoài!
– Thật sự là làm càn, đây là địa bàn của Liên Hoa Giáo, dám đả thương đệ giáo giáo ta, không tha ngươi được!
Chu Thương mang theo tên Thánh Hoàng đỉnh phong quát lên, trong tay xuất hiện thánh khí đâm thẳng vào Lăng Tiếu.
Hắn biết rõ Lăng Tiếu thực lực bất phàm, cho nên không có lưu lực cái gì, dùng toàn lực chém Lăng Tiếu.
Thánh khí xuất hiện trước mặt Lăng Tiếu nhưng Lăng Tiếu hình như không có phát hiện chút nào.
Vào lúc thánh khí dừng lại nửa tấc trước mặt Lăng Tiếu thì mọi người ngây người.
Bởi vì Lăng Tiếu dùng hai ngón ta kẹp thánh khí này.
Đây là thánh khí cao giai đấy, cho dù là bán Thần Vương cũng không dám dùng tay ngăn cản nó.
Nhưng mà nam tử trước mặt làm được khiến mọi người chấn động.
Thanh kiếm bị Lăng Tiếu tiệp được sau đó hai ngón tay nghiêng qua bé gãy.
Tất cả mọi người há to mồm, bọn họ cũng biết con ma men trước mặt là cao thủ bất phàm, thậm chí có khả năng là Thần Vương chân chính.
Hậu Lãng Minh nhìn Lăng Tiếu ánh mắt trở nên bức thiết.
Hắn thực không nghĩ tới huynh đệ vừa kết giao này lại mạnh như thế.
Tên Thánh Hoàng đỉnh phong bị đẩy lui mấy bước, sắc mặt trở nên vô cùng khó nhìn, đồng thời trong nội tâm càng lo lắng.
Vào lúc này nửa đoạn kiếm trong tay Lăng Tiếu bị hắn ném ra.
Tên Thánh Hoàng đỉnh phong bị đâm xuyên qua vai, đau đớn hét lên.
– Chớ chọc ta, bằng không… Bằng không các ngươi toàn bộ chết đi!
Lăng Tiếu quát lạnh nói, khí thế Thần Vương không chút che dấu phát tán ra ngoài, một con kim long như ẩn như hiện lúc này hiện ra sau lưng của hắn.
Mọi người ở đây kinh hãi hét lên một tiếng, bọn họ không thể thở nổi, mồ hôi rơi như mưa.
Lăng Tiếu không để ý tới bọn họ, hắn lại lấy vò rượu ra uống.
Chu Thương và tên Thánh Hoàng đỉnh phong cũng không dám lại khiêu khích, ánh mắt đầy oán hận nhìn qua Lăng Tiếu.
Tên bán Thần Vương chấp sự rốt cuộc lên tiếng.
– Các hạ không biết xưng hô thế nào? Chúng ta là người Liên Hoa Giáo, cho dù các hạ là Thần Vương, cũng không thể khi dễ người Liên Hoa Giáo chúng ta a!
Lăng Tiếu không muốn nói chuyện với tên chấp sự, tiếp theo lại uống rượu.
Tên chấp sự bị không đếm xỉa, cảm thấy trên mặt nóng rát.
Hắn tại Liên Hoa Thành nhiều năm, cho dù Thần Vương gặp hắn cũng phải cho cho vài phần mặt mũi, mà bây giờ xem ra không có hiệu quả này rồi.
– Hải chấp sự, ta thấy nên giải Hậu Lãng Minh vào trong giáo rồi nói sau, đến lúc đó thỉnh cầu trưởng lão trong giáo trợ giúp, xem hắn còn dám lớn láo nữa không!
Chu Thương kéo tên chấp sự nói ra.
Hắn sợ tên chấp sự lại khiêu khích đối phương, đối phương tức giận giết sạch bọn họ.
Tên Hải chấp sự do dự và gật đầu, nói:
– Ân, chúng ta về trước đi, sau đó cho hắn đẹp mắt!
Một đoàn người áp giải Hậu Lãng Minh rời khỏi.
Mà lúc này Lăng Tiếu lại tùy ý mở cây quạt ra.
Bỗng dưng trong ánh mắt mơ hồ của hắn có tinh quang bắn ra, đồng thời quát lên:
– Đứng lại!
Đám người Liên Hoa Giáo này bị Lăng Tiếu rống to thì dừng lại.
Bọn họ không biết tên tửu quỷ này đang đáng chủ ý gì!
Tên Hải chấp sự quay đầu lại, nói:
– Các hạ còn có chuyện gì? Hắn là muốn giết chúng ta sao? Đây chính là địa bàn của Liên Hoa Giáo chúng ta, cho dù ngươi bây giờ giết chúng ta cũng trốn không thoát.
Chu Thương cũng vội vã nói:
– Không sai, chúng ta vô tình mạo hiểm các hạ, còn xin các hạ không nên khó xử chúng ta!
Hắn thật sự sợ tên tửu quỷ này say lại nổi điên, ra tay giết bọn hắn, vây cho dù trong giáo báo thù thì tất cả cũng vô ích.
Lăng Tiếu không có nói chuyện, thân ảnh lóe lên ngăn cản đám người này lại.
Bọn họ sắc mặt tái nhợt, còn tưởng Lăng Tiếu muốn tiêu diệt bọn họ, cả đám lui ra phía sau, tên bán Thần Vương chấp sự cũng lui lại.
– Ngươi… Ngươi không thể giết chúng ta ah… Ngươi giết chúng ta ngươi cũng trốn không được!
Tên chấp sự sợ hãi nói.
Nhưng mà Lăng Tiếu cũng không có ngó ngàng tới hắn, mà đi tới chỗ Hậu Lãng Minh.
– Lăng… Lăng…
Hậu Lãng Minh cảm nhận được sát khí nồng đậm của Lăng Tiếu, nói chuyện không xong, đồng thời hắn cũng không biết xưng hô với Lăng Tiếu thế nào.
Lúc uống rượu hắn chỉ xem Lăng Tiếu trở thành bằng hữu bèo nước gặp nhau, thế nhưng mà bây giờ biết rõ Lăng Tiếu chính là Thần Vương hàng thật giá thật, hắn nào có tư cách bình khởi bình tọa với người ta.
Lăng Tiếu cầm quạt hỏi Hậu Lãng Minh:
– Nữ tử trong quạt ở đâu?
– Nàng… Nàng ở trong giáo!
Hậu Lãng Minh không rõ Lăng Tiếu vì sao phản ứng lớn như thế, chỉ có thể thuận theo trả lời.
– Cái gì trong giáo, ngươi nói rõ cho ta!
Lăng Tiếu kéo áo Hậu Lãng Minh quát lên.
Hậu Lãng Minh có chút phát mộng, dù hắn biết thần nữ rất mỹ lệ, nhưng cũng không phải rất biết rõ hạ lạc của nàng, hắn cũng không đi tìm hiểu.
– Nàng… Nàng đang ở trong Liên Hoa Giáo, là thần nữ của Liên Hoa Giáo chúng ta!
Hậu Lãng Minh trả lời thật sự.
– Là thần nữ Liên Hoa Giáo? Thế nhưng mà Lưu tỷ vì vì cái gì không biết nàng? Chẳng lẽ là nàng lừa ta… Này không có khả năng, nhất định là có nguyên nhân gì đó!
Lăng Tiếu thất thố lẩm bẩm.
– Hẳn là Lăng đại nhân cũng biết thần nữ của chúng ta?
Hậu Lãng Minh nhỏ giọng hỏi.
Lăng Tiếu nhìn qua Hậu Lãng Minh thật sâu, hắn vận chuyển thần công trong người, hóa giải toàn bộ rượu trong người, hắn khôi phục lý trí, nói:
– Ngươi nói rõ tình huống thần nữ của các ngươi cho ta nghe!
Lăng Tiếu không quan tâm những người khác kéo Hậu Lãng Minh trở lại tửu quán.
Những người khác bị Lăng Tiếu không đếm xỉa, đều thở ra một hơi, đồng thời cũng bất mãn Lăng Tiếu đối đãi bọn họ như vậy.
Chu Thương nháy mắt với tên chấp sự một cái, liền vụng trộm nói thầm.