NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1699: Nhưng ngàn vạn lần đừng nhìn trúng bổn cung a! (2)

Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
Chọn tập
Ads Top

Liệt Như Ý nói, tiếp theo nàng nhìn thoáng qua Lăng Tiếu cười nói:

– Nghe nói ngươi còn biết luyện đan?

Lăng Tiếu khiêm tốn nói:

– Cũng là tùy tiện luyện một chút, khó có thể đăng đường nhập thất!

– A, tùy tiện luyện một chút cũng có thể tạo thành thiên địa dị tượng, vậy mấy Thánh dược sư kia chỉ sợ đều muốn đụng vào tường rồi!

Liệt Như Ý trêu ghẹo nói.

Lăng Tiếu lộ ra nụ cười ngây ngô nói:

– Ha hả, cũng không thể nói như vậy, bọn họ sẽ không đi đụng tường, tối đa cũng mượn một khối đậu hũ mà tự sát thôi.

– Ha hả,… Ân, khách khanh thật nói chuyện thật vui!

Liệt Như Ý thất thanh cười một tiếng, nhanh chóng thu liễm lại tùy ý nói, tiếp theo nàng lại nói:

– Ngươi thật là một gã Thánh dược sư?

– Sai, ta là một gã Đại Thánh dược sư!

Lăng Tiếu cường điệu nói.

– Không thể nào, ngươi mới bao nhiêu tuổi, tại sao có thể đạt tới cảnh giới Thánh dược sư được, cho dù là những thiên chi kiêu tử kia muốn đạt tới phẩm giai này ít nhất không có công sức mấy trăm năm cũng khó đạt tới, ngươi đừng lừa bản quán chủ!

Liệt Như Ý nghiêm túc quát lên.

– Bất kể là Phó quán chủ tin hay không, Lăng Tiếu cũng không nói dối, bất quá… Bản thân ta là có chuyện muốn cầu Phó quán chủ!

Lăng Tiếu không để ý nói, tiếp theo đem đan dược mà chính hắn luyện chế đưa đến trước Liệt Như Ý nói:

– Những đan dược này ta muốn cầm đi bán hết, còn thỉnh Phó quán chủ an bài quản sự giúp ta tính toán một chút đáng giá bao nhiêu huyền tinh!

Ở bên trong Liệt Viêm thành nhưng không cho bất luận kẻ nào một mình buôn bán đồ vật, người bán vĩnh viễn chỉ có thể là cửa hàng của Liệt Viêm thương minh, đây là quy định của minh.

Mà Lăng Tiếu muốn bán những đan dược này cũng không thể bày bố bán ra, biện pháp duy nhất chính là bán cho Liệt Viêm thương minh, để Liệt Viêm thương minh lần nữa bán ra ngoài.

Lăng Tiếu nói như vậy kỳ thật chính là để cho Liệt Như Ý cho người đem những đan dược này của hắn mua xuống.

Có tầng thân phận Phó quán chủ này của nàng, những chấp sự kia ra giá chắc hắn có một chút công đạo.

Liệt Như Ý tựa như sớm có chuẩn bị, nhìn thoáng qua những đan được của Lăng Tiếu ở trước mắt, vỗ bay một cái liền có một trung niên nam tử cung kính thẳng bước tiến đến.

– Liễu đại sư ngươi đến xem giá trí của những đan dược này một chút!

Liệt Như Ý nói.

Trung niên nhân ở trước mắt này là một gã chấp sự nội môn Liễu Hạ của Liệt Viêm thương minh, cò là một gã Đại Thánh dược sư, là tồn tại cường đại có cảnh giới Bán Thần Vương.

– Vâng, Phó quán chủ!

Liễu Hạ đáp ứng một tiếng, hướng về phía Lăng Tiếu nhìn thoáng qua, liền đem bình đan dược ở trước mặt Lăng Tiếu cầm lên.

– Giải Độc tiểu thánh đan mười khỏa, Tục Cốt tiểu thánh đan mười khỏa, Thành Thánh tiểu thánh đan hai mươi khỏa, tỷ lệ tuyệt giai, công hiệu ít nhất đạt tới chín tầng trở lên; Liệu Thương đại thánh đan mười lăm khỏa, Cực Tốc đại thánh đan mười lăm khỏa, Thánh Hoàng đại thánh đan hai mươi khỏa, tỉ lệ tuyệt giai, công hiệu đạt tới chín tầng trở lên.

Liễu Hạ vô cùng nghiêm túc đánh giá nói.

Trong mắt của Liễu Hạ thoáng qua vẻ hết sức kinh ngạc, sau khi hắn đọc xong những thứ này, trực tiếp hướng tới Liệt Như Ý nói:

– Phó quán chủ, không biết Thánh đan này là do vị Thần sư nào luyện chế, lại không có bất kỳ tạp chất nào, đây cũng không phải là đan dược mà Đại thánh sư có thể luyện chế ra được, chẳng lẽ là Liệt Diễm thần sư?

Trong lòng Liệt Như Ý chấn kinh một phen, nhưng mà nàng vẫn bất động thanh sắc nói:

– Ngươi trước đừng quản là ai luyện chế, ngươi tính toán giá trị của những đan dược này một chút xem được bao nhiêu?

– Kỳ thật những đan dược này ở bên trong minh chúng ta đều có, hơn nữa ta cũng có thể luyện chế, nhưng mà tỉ lệ lại không cách nào đạt được tốt như vậy, giá cả tự nhiên muốn quý trọng hơn một chút, bình thường đến tính thì bốn mươi khỏa Tiểu thánh đan có giá trị tám trăm vạn, năm mươi khỏa đại thánh đan có giá trị năm ngàn vạn, tổng giá trị năm ngàn tám trăm vạn, những đan dược này ta cảm thấy hẳn là trị giá bảy ngàn vạn, bởi vì những đan dược này đều là cực phẩm trong đan dược, đề luyện vô cùng hoàn mỹ, tác dụng phụ cực nhỏ.

Liễu Hạ vô cùng nói vào đúng trọng tâm.

Nghe lời nói của Liễu Hạ, thần sắc của Liệt Như Ý có chút ngốc trệ rồi.

Liễu Hạ là Đại thánh sư, hơn nữa đã làm việc mấy ngàn năm ở trong thương minh bọn họ, là một người vô cùng công bằng, nàng vô cùng tín nhiệm hắn.

– Chẳng lẽ Lăng Tiếu này thật sự lợi hại như vậy!

Ở trong lòng Liệt Như Ý thầm nghĩ nói.

Lăng Tiếu thì là ở trong lòng thầm nghĩ:

– Còn coi như là có chút nhãn lực, đan dược mà bổn cung luyện chế há có thể đem so sánh với Đại thánh sư bình thường.

Hôm nay hắn thành tựu thần hồn, chỉ cần thực lực của hắn lại tăng lên một tầng, đến lúc đó có thể thử luyện chế thần đan rồi.

Bất quá luyện chế Thần đan cũng không thể xem nhẹ, cần biết những thứ kia đều là thần liệu, lãng phí bất kỳ một điểm cũng là tổn thất cực lớn, cho nên Lăng Tiếu vạn bất đắc dĩ tuyệt đối sẽ không nếm thử đi luyện chế.

Tốt nhất là hắn có thể đạt tới Thần Vương cảnh, vậy thì hắn có thể nắm chắc trăm phần trăm rồi.

Liệt Như Ý để Liễu Hạ lui xuống trước, thần sắc nàng nhìn Lăng Tiếu không ngừng biến đổi, tựa hồ thật muốn nhìn thấu Lăng Tiếu có phải là Luyện dược sư thật sự hay không, chỉ là Lăng Tiếu lại không phủ nhận cũng không đi chứng minh, để trong lòng nàng lo lắng.

Nếu như Lăng Tiếu chỉ là một tên Đại thánh sư bình thường mà nói, ngược lại là không được nàng đối đãi như thế.

Nhưng mà một gã Đại thánh sư trẻ tuổi như thế, lại là thiên chi kiêu tử thành Thần trong tầm tay, ngày sau muốn thành tựu Thần dược sư chỉ sợ đã là chuyện tình rõ ràng rồi.

Cần biết bất kỳ Thần dược sư nào cũng đều là tồn tại được tôn sùng.

Trong mười vạn Thần Vương cũng chir bất quá có một Thần dược sư mà thôi, bao nhiêu người kẹt tại vị trí Thánh dược sư mà không nhập vào Thần phẩm được.

Mà bên trong thương minh bọn họ cũng bất quá là vẻn vẹn có hai tên Thần dược sư, cũng chính vì có bọn họ tồn tại mới có thể để cho thương minh bọn họ một mực thịnh vượng.

– Phó quán chủ, vị chấp sự kia vừa mới rồi dã nói, ngươi xem thương minh có cần những đan dược này của ta hay không? Dù ít đi một chút, nhưng đối với Lăng Tiếu lại là khẩn cấp a!

Lăng Tiếu thấy Liệt Như Ý ngẩn người như vậy lập tức nhỏ giọng nhắc nhở.

Lăng Tiếu bình tĩnh trở lại nói:

– Ừ, vậy thì theo như Liễu chấp sự nói, đem những đan dược của ngươi giao đến chỗ của hắn đi, huyền tinh không thể bớt của ngươi.

Bỗng nhiên một chút nàng lại nói:

– Còn không biết khách khanh có bản lĩnh này, sau này khách khanh nhàn hạ không bằng thay bên trong minh cung ứng một chút đan dược, tài liệu do bên trong minh toàn bộ cung cấp, sau đó trả tiền thù lao cho ngươi thì như thế nào?

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer