Lúc này, nàng cũng đã thấy được Phong Vô Ảnh cùng với Phong Nhã Hinh đang hăng hái giết địch, trong lòng cảm thấy vô cùng vui mừng.
Thời gian nàng ở Phong gia cũng không dài, nhưng mà hiện tại cũng rõ ràng cảm nhận được sự quan tâm của Phong gia đối với nàng tuyệt đối là thành tâm thành ý.
Người ta luôn vào lúc hoạn nạn mới có thể thấy chân tình.
Một trận chiến này cũng ảnh hưởng tới quan hệ liên minh giữa cung Tiếu Ngạo cùng Đông Phương gia và Phong gia. Quan hệ giữa bọn họ cũng được củng cố trong vạn năm tương lai, sẽ trông chừng cho nhau, chiếu cố lẫn nhau.
Có Đông Phương gia cùng Phong gia trợ giúp, áp lực lên đám người cung Tiếu Ngạo lại được giảm bớt. Nhưng mà muốn chuyển bại thành thắng thì vẫn là không có khả năng.
Tất nhiên Hắc Ma Môn tăng thêm một vạn nhân mã này, trong đó không thiếu cao thủ Bán Thánh nên thực sự cũng không phải là dễ đối phó như vậy.
Hiện nay Hoa Hiểu Quế cùng Đường Cương Lĩnh ở giữa chiến trường cũng muốn phát huy một phần lực lượng của chính mình để giết địch.
Chính là, bọn họ lại bị Thiên Thông của Linh Vũ Các đột nhiên kéo ra từ chiến trường.
– Thiên Thông trưởng lão, ngươi làm cái gì vậy. Sư phụ phái ngươi tới là trợ giúp chúng ta. Tại sao ngươi có thể làm như vậy, mau đi giúp chúng ta giết địch!
Hoa Hiểu Quế phi thường bất mãn quát lớn.
Thiên Thông trưởng lão giữ chặt hai người bọn họ lại mà lên tiếng giải thích
– Tình thế hiện tại không cho phép chúng ta xuất thủ. Ta chỉ có thể giữ được an toàn cho hai người các ngươi!.
Trong lúc Thiên Thông đang giải thích, tại phía đối diện lão đã có một vị Trung Giai Thánh Giả của Quỷ U Tông đang nhìn thèm thuồng.
Nhưng mà tên Trung Giai Thánh Giả thấy Thiên Thông không hề ra tay, hắn cũng không có hành động.
Dù sao hai người cũng chỉ là lại đây trợ thủ, không hề cần phải liều mạng đấu với nhau.
– Hỗn đản, ngươi buông chúng ta ra. Cho dù chết ta cũng muốn trợ giúp cung Tiếu Ngạo một tay!
Hoa Hiểu Quế giãy dụa quát.
Đường Cương Lĩnh cũng nói
– Không sai, nếu đánh như thế này thì không thể giúp lão đại, điều này làm cho sau này chúng ta đối mặt lão đại như thế nào!.
Đáng tiếc, cho dù bọn họ nói như thế nào đều tốt, Thiên Thông đều là không chút cảm động. Mục đích lão đến đây là có ý tứ đứng ở bên phía cung Tiếu Ngạo, nhưng tuyệt đối sẽ không thay thế cung Tiếu Ngạo đi tiêu diệt người của Âu Dương gia.
Tất nhiên Linh Vũ Các của bọn họ cũng không phải đồng minh của cung Tiếu Ngạo, giao tình cũng không có đạt tới mức độ phải ra mặt giúp bọn hắn. Nhiều nhất chỉ là thỏa mãn yêu cầu của hai đệ tử hậu bối tận lực đến hóa giải trận chiến tranh này mà thôi.
Chỉ là hiện nay chuyện đã thoát ly quĩ đạo bọn họ tưởng tượng, Thiên Thông tự nhiên không muốn tham gia vào trong đó.
Trên trời cao, kĩ năng khống chế lửa của Hàn Khai đã đạt tới tình trạng cực kì thuần thục. Lão khống chế luồng lửa của Hỏa Vân Bằng giống như đã thành vật chất thật sự tồn tại, rồi đang không ngừng công kích về hướng tới Âu Dương Tiêu. Đôi cánh đại bàng vỗ một lần làm chấn động lan ra vạn dặm, ngọn lửa hừng hực như thiêu đốt làm đại dương bốc hơi, người bình thường cùng bản vô phương ngăn cản được.
Âu Dương Tiêu là người nửa chân đã vào quan tài, tu vi bản thân đồng dạng sâu không lường được. Vô số sóng nước dữ dội xuất hiện đánh sâu vào, làm chung quanh lão giống như hình thành một đại dương mênh mông phủ đầy những cơn gió to sóng lớn, vô số đợt sóng triều bốc dựng lên đâm đầu vào Hỏa Vân Bằng kia.
Một mảnh lực lượng không gian cùng với bọn họ chiến đấu đang không ngừng bị đạp xuống.
– Âu Dương Tiêu, hôm nay lão phu liền trước một bước đưa ngươi về chầu trời!
Hàn Khai cao giọng quát một tiếng, hai tay càng không ngừng kết ấn, lực lượng càng không ngừng tiếp tục ngưng tụ tăng lên. Tiếp theo song chưởng vừa lộn, một ấn tín rực lửa thật lớn giống như đang hút hết tất cả lực lượng ở chốn thiên địa này, rồi nhằm hướng tới Âu Dương Tiêu mà nện xuống đè ép.
Âu Dương Tiêu trên mặt lộ ra vẻ nặng nề. Lão cảm nhận được một chiêu này thực đáng sợ, biết Hàn Khai hẳn là đang liều mạng.
– Ngươi còn không có tư cách này!
Âu Dương Tiêu gào thét một tiếng, trong tay cầm thánh kiếm liền dốc hết lực lượng toàn thân vào trong trường kiếm. Một con Thủy Giao từ trong trường kiếm rít gào lao ra, khí thế rung động tứ phương.
– Rầm rầm!
Hai cỗ năng lượng đang không ngừng dây dưa oanh tạc lẫn nhau, không khí chung quanh bị thổi đi hết sạch, không gian đều bị chấn động đến hỗn loạn không chịu nổi.
Lực lượng của thủ ấn khổng lồ cũng không hoàn toàn bị tiêu hao đi hết, lực lượng Thủy Giao kia cũng đồng dạng xuyên phá lực lượng của thủ ấn khổng lồ. Hai luồng lực lượng còn sót lại liền hướng tới hai người mà nện thẳng về phía trước.
– Phốc phốc!
Hàn Khai cùng Âu Dương Tiêu đều là toàn lực ứng phó, toàn bộ lực lượng hai người đều đã tung ra hết nên khó có thể tránh được công kích của đối phương. Vì thế đều bị đánh bay ra thật xa, thổ huyết bị thương nặng.
Bên kia Phong Nha cùng Âu Dương Chấn cũng là vật lộn đọ sức sinh tử.
Phong Nha vung lên cây Hàn Thiết vài Vạn Niên đang không ngừng điên cuồng bám chặt đối thủ, giống như xúc giác cá mực cuốn lấy Âu Dương Chấn.
Âu Dương Chấn chính là sử dụng đủ loại Cao Giai kiếm kỹ, đang không ngừng đánh bay Vạn Niên Hàn Thiết của Phong Nha, đồng thời phóng ra vô số Kiếm Cương đánh úp vào những chỗ hiểm của Phong Nha.
Phong Nha quanh thân nhiều chỗ bị Kiếm Cương cắt nát, máu tươi chảy nhỏ giọt ròng ròng; Âu Dương Chấn không khá được hơn là bao, trên mặt lão lại càng bị Vạn Niên Hàn Thiết vụt một roi, liền xuất hiện một vết thương đặc biệt nhìn thấy ghê người trông có vẻ hung ác dị thường.
– Đồ chó điên nhà ngươi, hôm nay thề cắt cái đầu chó của ngươi!
Âu Dương Chấn về lực lượng so với Phong Nha thì có mạnh hơn một chút, chính là lão không có liều mạng như Phong Nha, bị dồn ép đến lửa giận hừng hực.
Sau khi lão cao giọng quát một tiếng, trường kiếm trong tay mạnh mẽ quay cuồng, thân thể của lão cũng xoay vòng theo, cả người cùng trường kiếm hợp nhất hóa thành một cái dùi thép đâm thẳng tới ngực Phong Nha.
Tốc độ kia nhanh như chớp giật, kiếm khí càng không ngừng kích động bốn phía. Cường chiêu chưa tới, đã sinh ra kiếm phong sắc bén làm cho người ta phát lạnh khi bị cắt vào cơ thể.
– Hỗn tạp, ta muốn uống huyết ngươi để tế các chiến sĩ chết đi của cung Tiếu Ngạo chúng ta!
Phong Nha điên cuồng hét lên một tiếng, sau lưng của lão hiện lên một con ác ma. Hắc khí khổng lồ kia phun ra dày đặc, làm sinh ra một cơn khát máu đậm đặc có tính hủ thực.
Phong Nha có vài sợi Vạn Niên Hàn Thiết xoắn lại trở thành một sợi dây to lớn cường đại hơn, tất cả lực lượng ngưng tụ tại sợi dây đó, vung tới Âu Dương Chấn rồi điên cuồng kéo lão lại đây.
– Đinh đương đinh đương!
Âu Dương Chấn sử dụng tất cả lực lượng, thánh kiếm của lão chém lên Vạn Niên Hàn Thiết của Phong Nha, chặt Vạn Niên Hàn Thiết thành những đoạn bay ra tứ phương, rồi mũi kiếm trực tiếp xuyên qua ngực Phong Nha.