Lăng Tiếu cũng không tiếp tục miễn cưỡng, mang theo La Mỹ Anh đi lên mặt biển.
Dọc theo đường đi hắn trò chuyện với Quy thừa tướng thật vui vẻ, Quy thừa tướng cũng thích nói chuyện, sau một lúc lâu hai người cơ hồ muốn xưng huynh gọi đệ.
Đi lên hải vực, Quy thừa tướng vô cùng luyến tiếc nói:
– Nếu khách khanh tướng quân có thể lưu lại Long Cung thật tốt, lão Quy sẽ có bằng hữu, không đến nỗi một mình buồn bực cả ngày!
– Ha ha, lời này của Quy thừa tướng đừng để phu nhân của ngươi nghe được, bằng không sẽ đi tìm ta liều mạng!
Lăng Tiếu cười nói.
– Lão bà nương kia không có đảm lượng này.
Quy thừa tướng ưỡn ngực nói.
– Ân, Quy thừa tướng ngự thê có cách, tiểu đệ bái phục!
Lăng Tiếu cung kính nói một câu, sau đó nói tiếp:
– Vậy tiễn đến đây đi, các vị trở về được rồi!
Quy thừa tướng khoát tay nói:
– Đừng vội, ngươi ở trong cung đã lấy được đại tạo hóa, nhưng phu nhân của ngươi không có chỗ tốt gì, lão Quy biết nhân loại các ngươi đều có linh thú hộ thân, ta sẽ tặng cho phu nhân của ngươi một đầu linh thú hộ thân đi.
Dứt lời hắn phát ra thanh âm tiếng hô kỳ quái.
Thanh âm không ngừng lan rộng trên mặt biển.
Ngay sau đó ở một phương hướng khác có vật gì đó như một tòa núi nhỏ di động.
Nhìn kỹ đó là mai rùa linh quy, giáp văn huyền ảo dày đặc bao phủ trên mai rùa.
– Đây là?
La Mỹ Anh có chút sợ hãi nói.
Linh thú kia nhìn như ngọn núi, nếu làm linh thú hộ thân cho nàng không biết nàng dám nhận hay không.
– Đây là tội nhân của Long Quy bộ tộc chúng ta, ngày xưa tự tiện xông vào cấm địa của vương tộc chúng ta, bị ta giam cầm năm ngàn năm, hiện giờ cho nó đi theo bên cạnh ngươi, xem như trả tự do cho nó đi!
Thần sắc Quy thừa tướng lộ ra vài phần khó sống nói.
Linh thú kia hiện ra chân thân, thể tích lớn hai ba trăm thước, thế tục hiếm thấy, trên trán có long giác, mang theo khí tức hung hãn, mũi phun nước tung tóe khắp chung quanh.
Quy thừa tướng vốn thuộc long quy nhất mạch, ẩn chứa không ít huyết mạch Long tộc, cho nên hắn có thể trở thành Quy thừa tướng của Long tộc.
Hắn hầu hạ lão Long Vương đã không biết bao nhiêu vạn năm, có thể nói là lão quái vật hiếm thấy trên đời này.
Long quy nhất mạch truyền thừa đương nhiên có không ít muôn đời con cháu.
Mà long quy bị Quy thừa tướng gọi đến chính là con cháu đời sau của hắn, bởi vì dám xông vào cấm địa Long tộc, bị cầm tù năm ngàn năm dưới đáy biển, không thể nhúc nhích mảy may.
Nếu không phải Quy thừa tướng có địa vị khá cao trong Long tộc, con cháu đời sau này của hắn chỉ sợ sớm không giữ được.
Quy thừa tướng có thẹn với lão Long Vương, biết không thể để con cháu mình tiếp tục ở lại Long Cung, cho nên thuận nước giong thuyền đưa hắn tặng cho La Mỹ Anh.
Thứ nhất có thể trả tự do cho hắn, thứ hai có thể tặng nhân tình cho Lăng Tiếu.
Thân phận hôm nay của Lăng Tiếu xem như là thành viên Long tộc, thân phận lại không thấp, nói không chừng ngày sau còn phải dựa dẫm một phần.
Thân ảnh long quy biến đổi, hóa thành một tráng niên nam tử hơn ba mươi, sau lưng có mai rùa thu nhỏ như Quy thừa tướng, tựa hồ nhất mạch của họ biến hóa đều khó có khả năng làm biến mất mai rùa của mình.
– Bái kiến tổ gia gia!
Tráng niên nam tử cung kính quỳ xuống nói.
Quy thừa tướng lãnh đạm liếc mắt nhìn hắn nói:
– Sau này ta không còn là tổ gia gia của ngươi, năm đó ngươi dám xâm phạm cấm địa, nên bị mất mạng, nếu không phải lão Long Vương nhân từ ngươi đã không còn ở đây, hiện giờ ta trả tự do cho ngươi, nhưng ngươi phải phụng vị phu nhân của khách khanh tướng quân làm chủ tử, ngươi có bằng lòng hay không?
Tráng niên nam tử mang theo thần sắc khủng hoảng nói:
– Tổ gia gia, cháu nguyện ý ở lại bên cạnh ngài hầu hạ ngài, vĩnh viễn không rời khỏi Long Cung nửa bước!
Long quy nhất mạch cũng có một mặt cao ngạo của mình, muốn cho hắn thần phục một nhân loại còn thấp kém hơn hắn, thật sự làm cho hắn khó thể thừa nhận.
Quy thừa tướng khoát tay nói:
– Ngươi không có đường lựa chọn, hoặc là phụng phu nhân khách khanh tướng quân làm chủ tử, hoặc là tiếp tục bị trấn áp một vạn năm đi!
Gương mặt tráng niên nam tử xám như tro tàn, hai lựa chọn này thật sự là vô cùng khó khăn.
Lúc này Quy thừa tướng truyền âm khuyên nhủ hắn:
– Phụng dưỡng phu nhân khách khanh tướng quân làm chủ tử đi, nói không chừng có một ngày ngươi có thể xóa tội danh, còn có thể thăng hơn một bậc!
Tráng niên nam tử run lên, nhìn chằm chằm Quy thừa tướng, sau một lúc lâu mới cúi đầu đáp:
– Khẩn tuân tổ gia gia an bài.
Dứt lời hắn há mồm, một viên thú đan hiện trước mặt mọi người.
Quy thừa tướng nhìn La Mỹ Anh nói:
– Phu nhân thỉnh nhận lấy hắn đi!
La Mỹ Anh không lập tức động thủ, nhìn qua Lăng Tiếu, đợi sau khi Lăng Tiếu gật đầu nàng mới khống chế tinh thần lực đánh vào trong viên thú đan kia.
Đây là khế ước chủ phó giữa nhân loại cùng linh thú, sau này long quy sẽ là hộ thân linh thú của La Mỹ Anh.
Mặc dù Lăng Tiếu không biết cấp bậc của long quy, nhưng có thể khẳng định ít nhất ngoài bát giai, long quy cường đại như vậy đi theo bên cạnh La Mỹ Anh ngày sau hắn không cần tiếp tục lo lắng an nguy cho nàng.
Nhìn thấy Quy thừa tướng lộ ra vẻ không đành lòng, Lăng Tiếu nói với hắn:
– Quy thừa tướng yên tâm đi, ngày sau chúng tôi tuyệt đối không bạc đãi hắn, có rảnh sẽ dẫn hắn về thăm Long Cung.
Quy thừa tướng gật đầu nói:
– Được, như thế làm phiền khách khanh tướng quân.
Tráng niên nam tử biến thành long quy khổng lồ đi xuống nước.
Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh nhảy lên lưng nó, bắt đầu bước lên đường về.
Bọn họ đã ra biển hơn bốn tháng, tìm được kết quả mình mong muốn, còn có thu hoạch ngoài ý liệu, chỉ có Long Nữ bị lưu lại Long Cung, điều này làm Lăng Tiếu không cách nào thoải mái.
Lăng Tiếu đưa Long Nữ ra khỏi Trấn Thiên tông, đã cứu tính mạng hắn không ít lần, sau khi Bại Gia Tử rời khỏi lại đến lượt nàng, bên cạnh hắn không còn thần thú làm chỗ dựa, chỉ còn Tiểu Kim làm bạn cùng hắn, ngày sau hắn nhất định phải thật chú ý, bằng không đều sẽ nguy hiểm tính mạng.
Tốc độ của long quy cực nhanh, chỉ qua nửa tháng thời gian đã đến gần bờ Đông Hải.
Lăng Tiếu không dám rêu rao thái quá, để La Mỹ Anh thu lại long quy.
Hai người bay thẳng lên trên bờ biển.
Lúc này tin tức ba đoàn trưởng ba đại dong binh đoàn cùng đại bộ phận tinh anh đã bị diệt sát đã được lan truyền ra ngoài.
Lăng Tiếu cùng La Mỹ Anh cũng không đi lưu ý, bay thẳng vào trong thành.
Nhưng hai người còn chưa đi được bao xa đã bị người ngăn cản đường đi.
– Muội phu, thật là ngươi sao!
Một thanh âm to cuồng chấn động bốn phương khiến màng tai mọi người đều đau đớn.
Trên đời này xưng hô Lăng Tiếu như vậy chỉ có Đông Phương Hùng của Đông Phương gia.
Lăng Tiếu nhìn dáng hình như tháp sắt của Đông Phương Hùng, lại nghĩ tới tàn hồn trong Thủy Giáp thương, cảm thấy giữa hai người có vẻ thật tương tự, thật không hổ là nhất mạch truyền thừa.