Đúng lúc này, Xà Chủy Hắc Nha bên kia cũng bị tiêu diệt không sai biệt lắm.
Chúng cường giả lập tức hung hăng lao về phía Cổ Hình, Cổ Tiểu Hà cùng với hai gã Sát Thiên kia.
Hai gã Sát Thiên biết rõ thế khí đã qua, lập tức phi thường quyết đoán trốn đi.
– Chạy mau!
Cổ Hình cũng lôi kéo tay Cổ Tiểu Hà quát to một tiếng, cũng muốn chạy trốn
Tàn Báo, Lưu Quần, Dương Tiên Phong cùng với Vương Đằng há có thể để bọn hắn dễ dàng chạy trốn, từng người mang theo linh thú cấp tốc bao vây lại
Thế nhưng vừa lúc đó lại có một đám bóng dáng màu đen từ không xa phô thiên cái địa chạy như bay qua.
Không ít võ giả vừa giết hết Xà Chủy Hắc Nha lại một lần nữa loạn cả lên.
– Mẹ của ta ah, đó là thị huyết biên bức, đây rốt cuộc là chuyện gì ah!
– Thị huyết biên bức đáng sợ hơn Xà Chủy Hắc Nha nhiều, cũng may số lượng không quá nhiều.
– Đừng nói nhảm nữa, mau giết chúng đi, ngàn vạn đừng để bị chúng cắn trúng, chúng nó có kịch độc đấy.
– Giết, đều giết sạch chúng.
…
Lăng Tiếu quát với bốn gã Đế cấp:
– Các ngươi lưu lại đi, mấy người bọn hắn mình ta đủ rồi, đúng rồi… Đi tiêu diệt tên gia hỏa muốn chạy trốn ở phía sau đi.
Dứt lời, Lăng Tiếu hóa ra một đạo tàn ảnh biến mất ngay tại chỗ.
– Thiếu gia, để cho chúng ta đi giúp ngươi a!
Dương Tiên Phong nóng lòng biểu hiện ra trung tâm kinh hô một tiếng, muốn theo sau.
Tàn Báo ngăn hắn lại nói:
– Yên tâm đi, thiếu gia hắn tự có chừng mực, chúng ta vẫn nên giải quyết thứ này trước đi, tên đằng sau để ta đến giải quyết.
Dứt lời, hắn đánh tới tên đeo mặt nạ đang chậm rãi rút đi kia.
Người đeo mặt nạ kia chỉ có thực lực cao giai Thiên Tôn, nhưng hắn một mực ở hậu phương điều khiển lấy đám linh thú lục tục công kích.
Giờ hắn thấy tình thế không ổn đương nhiên muốn chạy đi rồi.
Chỉ là tốc độ của hắn mặc dù nhanh, nhưng cũng không nhanh bằng Tàn Báo Huyền Đế cấp.
– Tên hề cũng dám nhảy nhót bốn phía, đi chết đi!
Tàn Báo u lãnh nói một tiếng, thế giới chi lực của hắn bao phủ lấy người đeo mặt nạ và mấy đầu Xà Chủy Hắc Nha lục giai cao giai kia lại.
– Hắc hắc, chỉ bằng ngươi, không lấy được mạng ta đâu!
Tên người đeo mặt nạ kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Tàn Báo, hắc sắc quang mang từ ánh mắt hắn lóe lên.
Tàn Báo thình lình bị ánh mắt kia nhìn chằm chằm vào, thân ảnh lập tức có chút ngốc trệ.
– Xem như ngươi mạnh tốt, lần sau cũng không có vận khí tốt như vậy nữa đâu!
Người đeo mặt nạ liếc qua ma giáp báo đang nhào tới, liền bỏ qua ra tay với Tàn Báo, lập tức nhanh chóng chạy trốn!
Ma giáp báo đứng ở bên người Tàn Báo bên người, không tiếp tục truy kích người đeo mặt nạ kia nữa.
Tàn Báo phục hồi tinh thần lại, trên trán cũng toát ra vài tia mồ hôi lạnh.
Hắn may mắn lẩm bẩm nói:
– Lại là Ma U Đồng vạn năm hiếm thấy, khó trách có thể điều khiển những súc sinh lông vũ này, người này nếu không phải trừ sẽ trở thành tai họa ah!
Ma U Đồng, một loại đồng tử khác loại, thuộc về thiên sinh, có ma tính cường đại, người hoặc linh thú ám thuộc tính bị ma quang của nó nhìn vào đều sẽ sinh ra một loại mê hoặc như muốn cộng minh, sẽ bị người có Ma U Đồng khống chế.
Đương nhiên chỉ có thể nhằm vào người có thực lực yếu hơn hắn hoặc tâm tính không kiên định.
Vừa rồi Tàn Báo chỉ do không kịp đề phòng nên mới trúng chiêu.
Thực lực của hắn cường hãn hơn người đeo mặt nạ kia nhiều lắm, tự nhiên sẽ không bị đối phương điều khiển, mê hoặc ngắn ngủi cũng đã phi thường trí mạng rồi.
Nếu không phải ma giáp báo kịp thời đuổi tới, hắn chỉ sợ ngay cả mạng nhỏ cũng xong đời rồi.
Tàn Báo không thể thu thập người ta, đành phải quay lại diệt sát đám thị huyết biên bức kia, trong lòng của hắn thầm nói “Việc này nhất định phải báo cho thiếu gia, một khi người này lớn lên sẽ là một uy hiếp tương đối khủng bố! “
…
Một phương hướng khác Lăng Tiếu đang truy kích Cổ Hình, Cổ Tiểu Hà cùng với hai gã Sát Thiên chạy trốn .
Vốn bốn người muốn tách ra trốn, nhưng thấy Lăng Tiếu một mình đuổi tới liền không làm vậy nữa.
Bọn họ cũng đều biết hợp lại mạnh mẽ, chia rẻ tất yếu nhược.
Nếu Lăng Tiếu đã khinh suất như vậy, dám một người truy kích mấy người bọn hắn, vậy thì vừa vặn dẫn xà xuất động thừa cơ giết hắn luôn
Chẳng lẽ Lăng Tiếu có thể đối phó lưỡng đại Đế giai và lưỡng đại Thiên Tôn bọn họ sao?
Quản thực lực hắn thế nào, đến lúc đó muốn chạy trốn hắn cũng không thể ngăn được a?
Lăng Tiếu không nhanh không chậm đuổi theo sau bọn họ ngàn mét, hắn vốn có thể nhanh chóng đuổi theo bọn kia, nhưng hắn không muốn làm như vậy, hắn muốn cho bọn hắn chết vào thời khắc đắc ý nhất, như vậy mới có thể càng thêm sảng khoái.
Không thể không nói, tâm tư Lăng Tiếu cũng tương đối tàn nhẫn, cùng lúc bình thường hắn luôn nói mình là người thành thật thật sự kém quá xa.
Kỳ thật, hắn còn có một loại cách nghĩ khác, đó chính là không ngừng tăng cường kinh nghiệm chiến đấu của mình
Mặc kệ kiếp trước hay là kiếp sau, hắn đều cảm thấy lấy chiến tranh nuôi chiến tranh vĩnh viễn vẫn là cách nhanh nhất để tăng lên thực lực của mình
Hiện giờ trước mắt có hai đại Huyền Đế cấp chính thức ở đây, cũng tiện cho hắn dốc sức đánh một trận.
Giờ thực lực của hắn tuy chỉ là cao giai Thiên Tôn, nhưng sức chiến đấu đã vượt qua ngang giai rất nhiều, chỉ có tìm loại đối thủ cường đại hơn hắn mới có thể ma luyện được bản thân.
Hắn cũng không mù quáng đến mức coi thực lực của mình đã là vô địch thiên hạ, nếu không phải bên cạnh hắn có nhiều người cường đại giúp đỡ thì hắn cũng đã không thể đi đến một bước này rồi.
Hắn rõ ràng, tất cả dựa vào ngoại lực còn không bằng tự mình cường đại lên.
Một đoàn người ngươi truy ta đuổi, tiến nhập vào trong Tử Vong sơn mạch.
Cổ Hình truyền âm cho Kim Sát:
– Đằng sau không có người đuổi tới, ở chỗ này chém tiểu tử này đi!
Cơ hội thế này, Cổ Hình cầu còn không được, thực lực của hắn đã là đê giai Huyền Đế đỉnh phong rồi, chỉ còn cách nửa bước sẽ tiến nhập trung giai Huyền Đế, bên cạnh lại có một gã Kim Sát hắn không có lý do gì sợ Lăng Tiếu cả.
Kim Sát nhẹ gật gật đầu:
– Tốt, nếu hắn đã dám đơn thương độc mã chạy đến, vừa vặn tiễn hắn lên đường luôn.
Bốn người đồng thời dừng lại một chút, quay người lại chờ đợi Lăng Tiếu đến.
– Rốt cục cũng dám dừng lại rồi sao? Ta nghĩ đám các ngươi hai đại Huyền Đế ngay cả một Thiên Tôn nhỏ nhỏ như ta cũng sợ hãi, nếu việc này truyền tới thì sẽ không phải chuyện hay ho gì đâu!
Lăng Tiếu dừng lại thân hình, mang theo vài phần khinh bỉ nói.
– Tiểu súc sanh, ngươi thật quá cuồng vọng, bất quá, đây cũng là lần cuối cùng ngươi cuồng vọng rồi.
Cổ Hình mặt mo tái nhợt nhìn Lăng Tiếu lạnh lùng nói.
Cổ Tiểu Hà ở cạnh hắn lộ ra hận ý đầm đặc sâu kín nói:
– Ta muốn giết ngươi!
Thanh âm âm lãnh, tóc trắng tung bay, hận ý đầm đặc, khí thế cường đại!
Cổ Tiểu Hà sao lại biến thành bộ dáng như vậy?
Đều vì nàng và Lăng Tiếu đã xảy ra một hồi hiểu lầm ở Chiến Loạn Uyên.