– Cút đi cho ta!
Hàn Phong nghĩ cũng không cần nghĩ, hắn chém ra mười hai đạo kiếm cương vào thập tam thái tử, mỗi một đạo kiếm cương đều mang theo thần lực to lớn, mỗi kiếm cương có thể đóng băng một dòng sông lớn.
Thập tam thái tử ngoái đầu nhìn qua và long vĩ quét qua!
Oanh long oanh long!
Long vĩ quét qua đánh tan kiếm cương, lúc này nhiều khối băng bay ngược lại nện vào người Hà Kiếm.
Hàn Phong dùng chiêu này không chỉ ngăn cản được thập tam thái tử, hắn lập tức lao qua ngăn cản đường của thập tam thái tử.
Lúc này long khẩu của thập tam thái tử đã sắp nuốt sống Hà Kiếm.
Lúc Hà Kiếm sắp bị sống nuốt, một tên Thần Vương ở gần hắn trung tâm lao tới, hắn quát to lên:
– Thiếu tông chủ cẩn thận!
Tên Thần Vương này dùng sức đẩy Hà Kiếm qua một bên, mà bản thân hắn bị thập tam thái tử nuốt vào bụng.
Hà Kiếm sở hãi không còn tinh thần, cũng may hắn được người trong môn cứu mạng, hắn bình tĩnh lại và la lên:
– Chư… Chư vị trưởng lão mau cứu ta!
Hét lên xong hắn dùng toàn lực chạy trốn đi, hắn bỏ chạy và người trong tông lúc nào dùng toàn lực công kích chân long.
Đám người Hà Đồ Tông cũng đủ trung thành, không ít Thần Vương bắt đầu oanh kích chân long đã chuẩn bị sẵn tâm lý phải chết!
Nhưng mà thập tam thái tử sau khi biến thành chân thân thì phòng ngự của nó phi thường kinh người, thực lực không có đạt tới Thần Vương cao giai hoặc không có thần khí cao giai thì đừng mong làm cho nó bị thương.
Mà lúc này Lăng Tiếu cũng thừa dịp rống to lên.
– Mọi người lên, tiêu diệt đám gia hỏa này!
Lăng Tiếu cầm Kim Long Thương, đồng thời dùng hồn lực công kích những Thần Vương ở gần.
Hồn lực công kích không thể phòng bị, một khi bị đánh trúng thì thần hồn bị thương, khó có thể bình phục trong thời gian ngắn.
Ngay sau đó Lăng Tiếu cầm Kim Long Thương diệt sát không chút lưu tình, thần hồn của những Thần Vương chết đi bị hắn hút vào trong thức hải.
Dù Lăng Tiếu không có kịp luyện hóa những thần hồn này, nhưng mà lực lượng thần hồn của hắn không ngừng tăng trưởng.
Hắn càng giết càng hăng, lại lao vào giữa nhiều Thần Vương của Hà Đồ Tông.
Đương nhiên hắn còn không dám chọn những Thần Vương cao giai, những chỉ chọn những tên Thần Vương thấp giai hoặc là trung giai mà thôi.
Sau khi Lăng Tiếu xuất kích, người của Tiêu gia và Thiên Long Môn đồng thời xông lên truy sát người Hà Đồ Tông.
Có thập tam thái tử chấn trụ người Hà Đồ Tông, khí thế của bọn họ tăng lên đỉnh, ra tay không chút lưu tình nào cả.
Mà người Hà Đồ Tông cũng thuận theo Hà Kiếm trốn đi, không ai dám sinh ra ý công kích.
Mà thập tam thái tử càng giết càng mạnh, nhiều Thần Vương trực tiếp rơi vào trong bụng của nó, càng khiến người ta run sợ không thôi.
Ở đây trừ Lăng Tiếu sát phạt kinh người ra, Lăng Cương, Lăng Trúc cùng với Lăng Mộc và Kim tộc cũng kích phát chiến lực mạnh mẽ tấn công những Thiên Thần Vương của Hà Đồ Tông, càng làm thịt hai tên Thần Vương đỉnh phong của đối phương,
Hà Đồ Tông thất bại toàn diện khiến Hàn Phong không dám tiếp tục lưu lại, chỉ có thể rống to lên:
– Lui, toàn bộ rút đi cho ta!
Người của Hà Đồ Tông không người nào dám ngừng lại, lúc này bức ra khỏi đối thủ của mình và trốn đi.
– Giết… Hôm nay nhất định phải khiến chúng đền nợ máu!
Tiêu Duy phục đan dược xong đã khôi phục không ít chiến lực, nhưng kiên trì truy sát người Hà Đồ Tông.
Bởi vì hắn biết rõ phải nhân cơ hội này tổn thương nguyên khí của Hà Đồ Tông thật lớn, khiến chúng không dám có lần sau nữa.
Mà Tiêu gia trước giờ vẫn lâm vào thế yếu, ngày hôm nay dùng những người đang suy sụp này khiến cho Hà Đồ Tông trả giá nhiều một chút.
Tiêu gia cùng Thiên Long Môn truy sát người Hà Đồ Tông mấy mấy vạn dặm, sắp tới gần cứ điểm của Hà Đồ Tông.
Mười mấy vạn dặm với người thường thì đây là một khoảng cách phi thường xa xôi, nhưng đối với Thần Vương mà nói đây chỉ là con đường hơi xa mà thôi.
– Không đuổi nữa, nếu dẫn tới đám lão bất tử của Hà Đồ Tông đi ra thì chúng ta ăn thiệt thòi, chúng ta lập tức quay về!
Một trưởng lão Tiêu gia quát lên.
Tất cả mọi người không dám xông lên phía trước nữa, lập tức quay đầu trở lại chiến trường lúc trước.
Huyết Ngân Ngân Thạch quáng mạch dưới sông Lạc Nguyệt bọn họ phải khai thác thật nhanh.
Dù không thể đền bù tổn thất ngày hôm nay, nhưng vẫn không để cho Hà Đồ Tông chút chỗ tốt nào cả.
Sau cuộc chiến này Tiêu gia tổn thất hơn một trăm Thần Vương.
Sau khi Tiêu gia trở thành thế lực siêu cấp thì tổn thất này khiến bọn họ thương gân động cốt.
Nhưng mà Hà Đồ Tông cũng không tốt đi nơi nào, tuy nói bọn hắn họ vẫn chiếm thượng phong, thế nhưng mà sau khi người Thiên Long Môn gia nhập thì tình thế đã nghịch chuyển, lại có thập tam thái tử bắt đầu phát uy thì người Hà Đồ Tông đã trả giá thảm trọng.
Bọn họ chết không ít hơn Tiêu gia, thậm chí chết rất nhiều, trong đó càng càng có mấy tên Thần Vương đỉnh phong và Thần Vương cao giai, đây là cái giá cực thảm.
Công lao này do thập tam thái tử và Lăng Cương chiếm đa số.
Mà thập tam thái tử giết nhiều người nhất, thế nhưng mà chỉ có Tiên Vu Dã biết rõ, lão đạo của hắn giết không ít, hơn nữa gần như là giây sát, ngay cả thần hồn cũng thu, đúng là quá ác.
Đám người Tiêu Duy cũng không có quay về gia tộc, cả đám bắt đầu càn quét chiến trường, bắt đầu thu thần khí và không gian giới.
Mặt khác hắn phái người quay về gia tộc, bảo người gia tộc phái Thánh giả cùng Thánh Hoàng tới đây thu hoạch quáng mạch, tuyệt đối không để Hà Đồ Tông đánh chủ ý gì.
Mọi người quan sát thập tam thái tử một hồi, hắn biến lại hình người và đứng bên cạnh Lăng Tiếu, mà Lăng Tiếu không nghi ngờ trở thành nhân vật tiêu điểm nhất.
Một đám người Tiêu muốn đi bợ đỡ Lăng Tiếu, nhưng mà không dám tới gần, sợ gây thập tam thái tử bị hắn ăn tươi thì khổ.
Nhưng mà người Kim tộc càng sùng bái Lăng Tiếu hơn trước.
Bọn họ không ai không khát vọng được chân long thần thú tán thành, thế nhưng mà người Kim tộc bọn họ mấy vạn người chỉ có mười mấy người có đãi ngộ này, bọn họ đều trở thành truyền kỳ trong tộc.
Mà trẻ tuổi như Lăng Tiếu thu được chân long thần thú chân chính thì không có, chuyện này khiến bọn họ hâm mộ không dứt!
Lăng Tiếu không có quan tâm ánh mắt của mọi người, để thập tam thái tử cùng Tiên Vu Dã hộ pháp, hắn lại thu dọn thần hồn tán loạn ở chiến trường.
Sau khi hắn hấp thu nhiều hồn lực vào trong thức hải, Lăng Tiếu đã không thể hấp thu hơn nữa, nếu không luyện hóa thì lãng phí không công.
Lăng Tiếu đành phải truyền âm nói với Lăng Cương một tiếng, hắn dẫn thập tam thái tử cùng Tiên Vu Dã đi vào một ngọn núi bế quan.
– Tiếu đệ hắn đi làm gì?
Lăng Trúc nhìn qua Lăng Tiếu quái lạ thì hỏi Lăng Cương một tiếng.
Hắn lúc trước vẫn lấy trưởng bối Lăng Mộc làm người chỉ huy toàn cục, cũng không quá đặt Lăng Tiếu vào mắt, bọn họ cũng không phải rất rõ ràng Lăng Tiếu bây giờ được trong tộc trọng thị thế nào.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Lăng Tiếu có được chân long, bọn họ không thể không trọng thị tiểu đệ này.
Lăng Cương nói:
– Tiếu thúc nói muốn bế quan vài ngày, bảo chúng ta không cần lo lắng.