Hiện giờ thương thế của Phong Nha đã khôi phục rất tốt, chỉ là thần trí vẫn bị vây trong trạng thái dị thường.
Trải qua hai người cùng phối hợp trị liệu vẫn lấy được tiến triển không tệ, ít nhất lông rậm dày đặc trên người hắn đã bóc ra, dần dần biến thành hình người chân chính.
Trong đoạn thời gian này hắn từng nhiều lần tỉnh lại, nhưng lại bị ngân châm phong ấn nên không thể thi triển năng lượng, căn bản không thể cử động hay chạy thoát.
Mỗi lần hắn tỉnh lại, Tàn Báo đều kể cho hắn nghe thật nhiều chuyện cũ năm xưa.
Phong Nha đối với chuyện quá khứ tựa hồ thật mẫn cảm, mỗi khi nhắc tới đều đau đầu, thật khó khăn tiếp tục nghe kể tiếp.
Trong vấn đề này cả Phượng Tiêm Vận lẫn Huyền Diệu đều tỏ vẻ không có biện pháp.
Nghe tới đây, Lăng Tiếu lại cảm thấy thật kỳ quái, chẳng lẽ Phong Nha thật sự bị tẩu hỏa nhập ma nên mất trí nhớ?
Lăng Tiếu hỏi Phượng Tiêm Vận:
– Vận nhi, sao lại có tình huống như vậy, chẳng lẽ đầu của hắn thật sự hỏng mất sao?
Phượng Tiêm Vận cau mày nói:
– Tình huống này của hắn thật tương tự như bị tẩu hỏa nhập ma, nhưng muội khẳng định hắn không bị tẩu hỏa nhập ma, bởi vì nếu thật sự bị tẩu hỏa chỉ có hai loại kết quả, một là lập tức chết bất đắc kỳ tử, một là điên loạn thật sự, nhưng hắn ngoại trừ thị sát hiếu chiến thì chỉ im lặng suy nghĩ sự tình, hơn nữa ánh mắt nhìn chúng ta thật quái lạ, tựa hồ hắn có thể nghe hiểu được chúng ta nói gì nhưng bản thân hắn không muốn khai thông với người khác, nhưng hắn lại đánh mất trí nhớ, muội cảm thấy hắn giống như bị phong ấn trí nhớ, làm cho hắn không cách nào suy nghĩ ra.
Huyền Diệu cũng nói:
– Đúng vậy, nếu chỉ là mất trí nhớ dùng Hồi Quang thuật của ta trị liệu, tuyệt đối có thể sản sinh hiệu quả, nhưng bây giờ lại không có chút tác dụng nào.
Hồi Quang thuật, đây là kỹ năng trị liệu quang hệ, làm người hồi phục trí nhớ, chỉ có người có quang thuộc tính mới có thể thi triển.
Lăng Tiếu nói:
– Chẳng lẽ thật sự không biện pháp nào làm cho hắn khôi phục?
– Biện pháp thì có nhưng có chút không thực tế!
Phượng Tiêm Vận đáp.
Tàn Báo vội vàng hỏi:
– Vận phu nhân, có biện pháp nào mời nói xem!
– Trừ phi có tinh thần lực của luyện dược sư bát phẩm dùng tinh thần lực cường đại kích thích thức hải của hắn, có lẽ còn có chút cơ hội giúp hắn khôi phục.
Phượng Tiêm Vận nói, lại giải thích:
– Nhưng luyện dược sư bát phẩm vô cùng hiếm thấy, dù tìm được cũng chưa chắc chịu ra tay giúp đỡ, mà cho dù ra tay, sau khi dùng tinh thần lực kích thích thức hải của hắn sẽ xuất hiện hai loại tình huống, thứ nhất có khả năng hắn bị kích thích xong sẽ chuyển biến tốt đẹp, thứ hai sẽ làm thức hải của hắn bị thương nặng, cuộc đời này không thể khôi phục, thậm chí trực tiếp tử vong, cho nên ta nói không thực tế chính là như vậy.
– Luyện dược sư bát phẩm…bát phẩm…
Mọi người đều lộ vẻ khác thường.
Luyện dược sư đạt tới phẩm cấp này đã xem như tồn tại trân quý nhất trong Trung Vực, mặc kệ đi đâu cũng trở thành đại nhân vật được toàn bộ thế lực đều cung nghênh, cho dù là mười tám thế lực lớn cũng phải lễ nhượng ba phần.
Tại Trung Vực đạt tới luyện dược sư bát phẩm chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà trong mười tám thế lực lớn luyện dược sư có phẩm cấp như vậy không bao nhiêu, cho dù là thất phẩm cũng cực kỳ hiếm hoi, Dược môn nổi danh ngang hàng cùng Hắc Ma môn có hai luyện dược sư bát phẩm, họ đều là cột trụ của Dược môn, là nhân vật đại biểu, cho dù người của Linh Vũ các cũng khiêm nhượng vài phần.
Sở dĩ Dược môn xếp hạng sau Hắc Ma môn cũng không phải vì thực lực họ không bằng Hắc Ma môn, ngược lại người thật sự có ánh mắt đều sẽ cảm giác nội tình của Dược môn khủng bố hơn Hắc Ma môn rất nhiều.
Dược môn thuộc phạm vi thế lực cổ, xây dựng tông môn suốt mấy vạn năm không ngã, người của họ xưa nay làm việc điệu thấp, rất ít phát sinh tranh chấp với những thế lực khác, hơn nữa họ lại giao hảo với thật nhiều thế lực, bởi vì có không ít thế lực cần luyện chế đan dược cao giai phải nhờ Dược môn, cho nên một khi Dược môn xảy ra biến cố chỉ cần họ phát ra lệnh triệu tập, lập tức sẽ có vô số thế lực chạy đến giúp đỡ, đây cũng là lực triệu hoán của luyện dược sư.
Luyện dược sư bát phẩm ngoại trừ có hai vị trong Dược môn, nghe nói trong Linh Vũ các cũng có một vị, mà hai ba vị khác từ xưa nay chỉ như thần long thấy đầu không thấy đuôi, muốn tìm được tung tích của họ chỉ sợ là muôn ngàn khó khăn.
Tàn Báo lộ vẻ thất vọng, hắn biết lời của Phượng Tiêm Vận thật sự quá khó làm, hắn làm sao có khả năng thỉnh mời luyện dược sư bát phẩm, cho dù khôi phục lại thời kỳ toàn thịnh năm xưa hắn cũng chưa chắc có khả năng này.
Lăng Tiếu cau mày hỏi:
– Vận nhi, muội muốn nói chỉ cần kích thích thức hải của hắn một chút thì có thể giúp hắn khôi phục lại?
Phượng Tiêm Vận đưa mắt nhìn Lăng Tiếu, lập tức đoán ra hắn muốn làm gì liền nói:
– Huynh đừng xằng bậy, thức hải của thánh giai không tầm thường, muội biết huynh có thể lợi dụng tinh thần lực công kích, nhưng mà…lỡ như bị hắn cắn lại, huynh chưa chắc chịu đựng nổi.
Lăng Tiếu khoát tay nói:
– Không có việc gì, ta đều có chủ trương, hắn căn bản không tổn thương được ta, mấu chốt là cách của muội có hữu hiệu hay không?
Phượng Tiêm Vận biết chuyện Lăng Tiếu đã quyết định rất khó thay đổi, liền đáp:
– Sẽ giống như hai loại tình huống muội vừa nói.
Nghe nàng khẳng định, Lăng Tiếu nhìn Tàn Báo nói:
– Đây là một trận đánh bạc, liên quan tới cả đời, ngươi thay hắn lựa chọn đi, ta có thể dùng tinh thần lực xâm nhập thức hải của hắn, về phần kết quả như thế nào thì ta cũng không biết.
Tàn Báo lâm vào trong trầm tư, sau đó đưa mắt nhìn qua Phong Nha nói:
– Huynh đệ, ta biết ngươi tuyệt không cam lòng cả đời sẽ như vậy, hai huynh đệ chúng ta còn phải tiếp tục chinh chiến thiên hạ, ta tin tưởng ngươi sẽ vượt qua được!
Sau đó hắn nhìn Lăng Tiếu nói:
– Nhờ thiếu gia!
Mọi người giúp Lăng Tiếu hộ pháp, mà Lăng Tiếu bắt tay dùng tinh thần lực kích thích thức hải của Phong Nha.
Cùng lúc đó Liệt Viêm Hổ cũng được triệu tới.
Mọi người phân ra bảo hộ khắp bốn phía, phòng ngừa Phong Nha có dị động.
Tinh thần lực của Lăng Tiếu mạnh mẽ tới mức người khác không thể tưởng tượng, với tinh thần lực của hắn đã có thể kề vai cùng luyện dược sư bát phẩm, một khi thực lực tăng lên, tuyệt đối có thể trở thành luyện dược sư bát phẩm.
Huống chi hắn tu luyện tinh thần lực vô cùng ảo diệu, không phải người nào cũng có thể lý giải.
Vì vậy hắn muốn xâm nhập thức hải của Phong Nha hoàn toàn không hề kiêng kỵ, cho dù tinh thần lực của Phong Nha kinh người nhưng hắn vẫn có thể đúng lúc thoát ra mà không sợ bị cắn trả.
Hết thảy chuẩn bị xong, Lăng Tiếu để tinh thần lực hóa thành mây mù xâm nhập vào thức hải của Phong Nha.
Khi tinh thần lực của Lăng Tiếu nhập vào thức hải của Phong Nha, lập tức phát hiện bị thứ gì ngăn cản, không thể tiếp tục đi vào.
Trong lòng Lăng Tiếu nhủ thầm:
– Quả nhiên có quỷ!