Oanh long oanh long!
Va chạm đáng sợ, toàn bộ không gian sôi trào lên, rất nhiều năng lượng màu vàng từ va chạm bắn ra bốn phía, vùng núi phía dưới bị năng lực nện ra trăm ngàn lỗ thủng.
Mọi người nhìn thấy hoảng sợ thất sắc.
Thời điểm khí kình tan biến, hai đạo thân ảnh chia tách ra.
Nhưng mà một người lui trên không trung trăm mét, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể của hắn lay động, cũng không có rơi xuống, mà tên còn lại rơi xuống như sao băng, nặng nề nện vào mặt đất.
Bóng người rơi xuống đất lập tức nện mặt đất thành một cái hố sâu, cũng không biết người nọ sống hay chết!
Mọi người đưa mắt nhìn qua, người đứng trên không trung chính là Tiên Vu Dã, mà người bị nện bay xuống là Ba Long Hưng.
Đệ đệ cua Ba Long Hưng là Ba Trung Hưng thần sắc khó tin, nói:
– Đây… Làm sao có thể, ca của ta sao lại bại?
Thần sắc người Thần Phủ Bang lúc này khó nhìn, nếu là người khác thì bọn họ đã lao lên loạn búa chém giết.
Nhưng đối phương là người Thiên Long Môn, hơn nữa còn có đồng bạn ở đó, bọn họ nào dám vọng động.
Tiên Vu Dã phun ra một ngụm máu, nhìn qua Ba Long Hưng bên dưới, nói:
– Ngươi có bằng lòng đầu hàng hay không?
Hai người đã dùng một kích toàn lực, dù Tiên Vu Dã thụ thương, nhưng mà xem ra hắn chỉ thoát lực mà thôi.
Còn Ba Long Hưng bên dưới vô cùng chật vật, hắn nằm trên đất thở ra yếu ớt, bộ dáng như sắp chết, trước ngực còn có hai vết búa gần như chém đoạn thân thể của hắn, máu tươi chảy ra đầm đìa, xem trạng thái là không còn chiến lực gì cả.
– Ta… Ta thua!
Ba Long Hưng thập phần gian nan nói ra.
Hắn không nghĩ tới mình dùng toàn lực lại bại!
Nhưng mà chiến đấu lần này hắn cũng có thu hoạch của mình, hắn cảm thấy nếu hắn lĩnh ngộ thêm một thức Khai Thiên Phủ, cho dù đối phương có kích hoạt khí huyết thì hắn cũng có thể trảm sát đối thủ.
Tiên Vu Dã nhìn qua đối phương với ánh mắt thưởng thức, nói:
– Ngươi là một hán tử, tại hạ là Tiên Vu Dã, ngày sau nếu không phục thì tới tìm ta, ta chơi tất!
Nói xong hắn bay qua phía Lăng Tiếu.
Nhưng mà tốc độ bay của hắn chậm hơn nhiều, hiển nhiên vừa rồi hắn cũng không còn bao nhiêu sức lực.
– Ăn vào đi!
Lăng Tiếu móc một viên thần đan đưa cho Tiên Vu Dã.
Tiên Vu Dã không có khách khí, lập tức ăn vào, mau chóng khôi phục thương thế.
– Một cuộc chiến này cảm thấy thế nào?
Lăng Tiếu hỏi.
Tiên Vu Dã nhếch miệng cười nói:
– Rất sung sướng, rất lâu không có động thủ, về sau có đánh nhau thì lão đạo ngươi phải gọi ta đấy!
Thường Hạo Hữu nhìn qua Tiên Vu Dã và nói thầm:
– Thì ra là tùy tùng của sư đệ tiềm lực lớn như thế, đây là hậu duệ của man tộc đấy, đơn thuần lực lượng chỉ sợ còn hơn ta nửa trù.
– Ân, việc này tới đây thôi, cuộc chiến của các ngươi đã xong!
Lăng Tiếu nhìn qua Húc Thiên cùng Mộ Yên Hồng cách đó không xa nói ra, tiếp theo hắn nói với người của mình.
– Chúng ta cũng nên đi thôi!
Nói xong liền dẫn người đi tới bắc vực môn muốn đi Thiên Huyền địa vực.
– Ân công xin dừng bước!
Húc Thiên nhìn Lăng Tiếu gọi lại.
Lăng Tiếu quay đầu nói:
– Đừng gọi ta là, tại hạ họ Lăng tên Tiếu! Ngươi còn có chuyện gì?
Húc Thiên cắn răng nói:
– Lăng… Lăng huynh, ngươi giúp ta hai lần, tại hạ cảm kích bất tận, nhưng mà Thánh Dương Quyền chính là bí mật bất truyền của tông ta, còn xin Lăng huynh cáo tri làm sao tu luyện được, xin cho tông môn ta mặt mũi!
– Ha ha, Nhật Tông muốn ta cho mặt mũi gì?
Lăng Tiếu cười nhạt nói.
Húc Thiên nhiều lần dây dưa chuyện này khiến Lăng Tiếu cảm thấy phi thường khó chịu.
Húc Thiên cảm thấy hít thở không thông.
Nếu là người bình thường, hắn có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ bức Lăng Tiếu trả lời vấn đề này, nhưng mà đối phương dù thực lực hay hậu đài cũng mạnh hơn hắn, hắn căn bản không có làm gì được người ta.
Trong lòng của hắn không cam lòng, nếu không biết Lăng Tiếu từ đâu học được Thánh Dương Quyền, ngày khác chỉ có thể nhờ trưởng lão trong tông định đoạt.
Hắn làm sao có thể khiến Nhật Tông Thánh Dương Quyền truyền lưu ra ngoài được chứ?
Lăng Tiếu nhìn qua Húc Thiên và hỏi:
– Ta tới từ Huyền Linh đại lục, không biết ngươi có nghe qua Thánh Dương Giáo hay không?
Húc Thiên ánh mắt mang theo vài phần lạ lẫm, sau đó kinh hô lên:
– Thì ra là như thế, ta đã hiểu rồi!
ngừng thoáng một phát hắn lại nói
– Không biết Lăng huynh có rãnh tới Nhật Tông hay không?
Trong nháy mắt Lăng Tiếu biến sắc, ngữ khí âm trầm:
– Như thế nào, muốn làm gì với ta sao?
Húc Thiên vội vã khoát tay, nói:
– Không… Ngươi hiểu lầm, ta chỉ muốn ngươi nói với trưởng lão tông môn thoi, bọn họ sẽ không làm gì ngươi cả.
– Không cần!
Lăng Tiếu không khách khí cự tuyệt.
Tiếp theo hắn xoay người không quan tâm tới Húc Thiên, dẫn người rời khỏi.
Ai biết rõ Húc Thiên lại ngăn phía trước, Lăng Cương phi thường bất mãn nói.
– Tiểu tử cút ra, bằng không cho dù tông chủ ngươi tới ta cũng chém!
Lăng Cương chính là Thiên Thần Vương, là dòng chính của Kim tộc, hắn thấy tiểu tử này không biết tốt xấu, nếu hắn còn dám yêu cầu Lăng Tiếu đi tới Nhật Tông, của hắn thật sự là can đảm lớn.
Húc Thiên đã biết rõ nên bồi tội:
– Vừa rồi là Húc Thiên mạo phạm, còn xin Lăng huynh chớ tức giận!
Hắn lại nói:
– Lăng huynh hai lần cứu ta, lại tu Thánh Dương Quyền của tông ta, tin tưởng Lăng huynh cũng có hứng thú với bổn nguyên chi hỏa a!
Lăng Tiếu nói:
– Thì tính sao?
– Kỳ thật ta mời Lăng huynh đến tông môn là báo đáp Lăng huynh, bởi vì trong tông của ta có bổn nguyên thiên hỏa Tiên Thải Thiên Hỏa, tác dụng Lăng huynh cũng biết!
Húc Thiên nói xong trong tay xuất hiện hỏa diễm đỏ tươi.
Tiên Thải Thiên Hỏa ở trên người của Húc Thiên chỉ là một đám lực lượng bổn nguyên, mà không phải là là từ Thiên Hỏa Châu phát ra.
– Vậy thì không cần!
Lăng Tiếu nói một tiếng, trong tay xuất hiện hảo diễm giống Húc Thiên như đúc.
– Đây… Là Húc Thiên tự tiện rồi!
Húc Thiên cười khổ lắc đầu.
Hắn thật không nghĩ tới Lăng Tiếu không chỉ học được Thánh Dương Quyền, hơn nữa còn luyện hóa được bổn nguyên của Tiên Thải Thiên Hỏa!
Vào lúc Tiếu chuẩn bị đi lần nữa, Húc Thiên nghĩ tới cái gì đó và nói:
– Trừ chuyện đó ra, ta biết rõ nơi nào có bổn nguyên hỏa, không biết Lăng huynh có hứng thú không?
Thân thể Lăng Tiếu hơi dừng lại, nói:
– Vậy ngươi nói xem!
Húc Thiên không có nhiều lời, hắn nhìn qua bốn phía, hiển nhiên là nơi này không tiện nói chuyện với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu do dự và nói:
– Ta bây giờ đang ở trong thành, nếu như ngươi thuận tiện thì tới uống một chén.
Húc Thiên đại hỉ, hắn đang trao đổi bí mật với Lăng Tiếu một phen, chuyện này với hắn trăm lợi không có một hại.
Đoàn người cứ thế đi vào trong tửu lâu.
Rượu qua ba tuần, Lăng Tiếu cùng Húc Thiên đơn độc nói chuyện trong phòng.
– Nói đi, nếu như tin tức của ngươi chính xác, Lăng Tiếu ta kết giao bằng hữu với ngươi!
Lăng Tiếu nói.
Hôm nay hắn học Cửu Dương Phần Thiên Công chỉ còn kém một trọng Thương Viêm Thánh Dương là chưa luyện được, chỉ vì không cách nào tìm được hỏa diễm bổn nguyên vượt qua Tiên Thải Thiên Hỏa để dung hợp.