NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1912: Không thể nào, nhất định hắn là ăn gian! (2)

Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
Chọn tập
Ads Top

Một lát sau, ở trên chỗ bình giám, thần sắc của từng trưởng lão đều trở nên kỳ quái.

– Không thể nào, hắn nhất định là ăn gian!

Sau khi Phương Bất Nhị tiếp được đan dược đan dược của Lăng Tiếu, không nhịn được kinh hô lên.

– Có phải ăn gian hay không cũng không phải do ngươi nói là được!

Lăng Thần nhăn nhẹ lông mày một chút mà quát lên.

– Không, môn chủ ngươi nhất định là ăn gian, mấy vị trưởng lão các ngươi có nhận thấy như vậy hay không? Dựa vào tieur tử chưa dứt sữa như hắn làm sao có thể luyện thành nhiều đan dược như vậy!

Phương Bất Nhị không tin mà nói một tiếng, sau đó hướng về phía những người khác trưng cầu ý kiến.

Có mấy trưởng lão thuộc về Thần thể phái theo đó gật đầu xưng phải, có vài người lại là không nói chuyện, nhưng mà từ thần sắc đến xem lại cũng không phải là quá tin tưởng.

– Hừ, Phương thống lĩnh mời chú ý đến ngôn từ của ngươi, mấy ngày nay chúng ta một mực quan sát mấy vị Thần sư luyện đan, ai cũng là đem đan dược luyện tốt giao đến chỗ này, ai ăn gian chẳng lẽ các ngươi đều không nhìn thấy sao? Bây giờ trước tuyên bố kết quả, đợi lát nữa để mấy vị Thần sư đến bình giám, bọn họ có thể phân biệt ra được thời gian thành đan của những đan dược này, đến lúc đó liền có thể biết rõ rồi!

Lăng Thần bất mãn mà hừ lạnh nói.

Phương Bất Nhị thấy Lăng Thần nói như vậy cũng không dám tiếp tục nhiều lời nữa rồi, trong lòng hắn lại là vô cùng lo lắng nếu như tiểu tử kia thật luyện thành nhiều đan dược như vậy, vị trí Thủ tịch Thần dược sư này không phải chính là của hắn sao?

Nghĩ đến đây, Phương Bất Nhị một mực cầu nguyện:

– Tiểu tử kia nhất định là đang ăn gian đấy!

– Lăng thần sư tổng cộng luyện chế ra hai mươi khỏa Thần đan, phân biệt là mười khỏa Liệu thương đan, sáu khỏa Tăng tốc đan cùng với bốn khỏa Thần Vương đan, mỗi một khỏa đều có phẩm chất cực tốt, hẳn đều là tuyệt giai Thần đan, hơn nữa không lãng phí mỗi một phần tài liệu, thực sự là để người khó có thể tin, trưởng lão đang ngồi cũng không tin kết quả này, như vậy liền để sáu vị Thần dược sư luân phiên đến bình giám lại một phen đi!

Lăng Thần lãng thanh mà tuyên bố.

Đang ở lúc thanh âm hắn vừa dứt, lập tức là một mảnh hoa nhiên.

Mỗi một cái Thần dược sư đều là lộ ra vẻ khó có thể tin.

– Đây… Đây làm sao có thể, đây nhất định là ăn gian a!

– Ngươi nói không sai, tỷ lệ thành công của Trịnh thần sư cũng bất quá là chín thành, lãng phí một phần tài liệu, nhưng mà hắn lại có thể một lô nhiều đan, mặc dù có mấy khỏa là bán thành phẩm nhưng mà đây mới là thực lực chân chính, Lăng thần sư trẻ tuổi như thế làm sao có thể lợi hại hơn so với Trịnh thần sư được, người này nhất định là ăn gian rồi!

– Đúng vậy, muốn nói hắn có thể luyện thành hai, ba khỏa Thần đan thì bản thân ta là miễn cưỡng có thể tin tưởng, cư nhiên dám lấy ra hai mươi khỏa, ăn gian này cũng quá rõ ràng đi, chẳng lẽ đầu óc của hắn có vấn đề sao?

– Ha hả, xem ra có ít người cho là có chút khả năng liền dám ở trước mặt nhiều trước lão gian dối rồi, thật là không biết gì cả.

– Lấy phẩm tính của loại người này làm sao có thể là Thần dược sư được, tin tưởng hắn lúc trước trở thành Thần dược sư cũng là ăn gian, nên phế trừ danh hiệu Thần dược sư của hắn đi!

Những người được gọi đến này đều là đệ tử của các luyện dược phong, bọn họ đều không tin Lăng Tiếu có thể có trình độ như vậy, đem phong chủ của bọn họ đều đè xuống.

Bởi vì Trịnh Xán là lão Thần dược sư, tồn tại Bán Thủy Thần cũng không đạt tới một bước kia, Lăng Tiếu này là Thần dược sư mới tiến giai làm sao có đức có tài gì mà làm được như vậy.

Thân là người trong cuộc, Lăng Tiếu như cũ là mang theo cười nhạt, tùy tiện để người khác nói như thế nào cũng được, hắn lại là không thèm để ý chút nào.

– Lăng thần sư thật là để người bội phục a, ăn gian cũng làm đến thiên y vô phùng, thật sự là để cho tại hạ chỉ biết nhìn mà không làm được gì!

Tề Dương Thái không nhịn được lần nữa hướng Lăng Tiếu nói.

– Ha hả, có lẽ Lăng thần sư thật là hơn ta một bậc đây!

Cung Đàm Triển phụ họa cười một tiếng, người nào cũng có thể nhìn ra thần sắc chế nhạo kia.

Trịnh Xán cũng là nhìn thoáng qua Lăng Tiếu, trong mắt lại là phát tán ra vài phần không tin, nhưng mà không nói cái gì.

Lô Hạ cùng Phù Viêm đều là than thở một tiếng, nhìn thần sắc của bọn hắn đều là không tin tưởng Lăng Tiếu có thể làm được một điểm này.

– Là thật hay không thỉnh mọi người sau khi bình giám chẳng phải sẽ biết sao? Các ngươi không có bản lĩnh làm được cũng chớ nghĩ rằng người khác không làm được, thật là vô tri buồn cười!

Lăng Tiếu buông buông tay cười lạnh mà phản bác.

– Tiểu nhi thật không biết liêm sỉ!

Tề Dương Thái không nhịn được mà mắng.

– Tề thần sư chớ cùng với người trẻ tuổi tính toán, bởi vì người trẻ tuổi dễ dàng vọng động, chuyện làm sai chúng ta khuyên bảo nhiều hơn là được, hắn không nghe chúng ta cũng không có biện pháp.

Cùng Đàm Triển giương lên lão mi một chút nói.

– Đủ rồi, chớ ở chỗ này lải nhải không ngừng nữa, trước nhìn đan dược liền biết!

Trịnh Xán không nhịn được mà quát trách nói.

Tề Dương Thái cùng Cung Đàm Triển liền không dám nhiều lời nữa, nhưng nhìn thần sắc của bọn họ như cũ là bất phẫn.

Cư nhiên bị một tiểu bối chỉ trích bọn họ, đây là chuyện tình nhiều năm chưa thấy qua.

Lăng Thần để người đem Thần đan mà sáu người luyện chế xong lại từng cái trở lại trong tay mấy vị Thần dược sư, đểbọn họ từng người bình giám chất lượng của những đan dược này.

Thần đan của sáu người Trịnh Xán, Cung Đàm Triển, Lô Hạ, Tề Dương Thái cùng với Phù Viêm đều là giống như Lăng Thần tuyên bố, chỉ là bọn họ lại đêm chất lượng của riêng mình nói rõ ràng một phen, xếp hạng cũng là không có bất kỳ biến hóa nào, Trịnh Xán luyện chế nhiều nhất, phẩm chất cũng tốt nhất, tiếp theo lại phân biệt là mấy người phía sau rồi.

Cuối cùng chính là một phần Thần đan bị tranh cãi cao nhất rồi.

Muốn đem mười phần tài liệu luyện thành hai mươi khỏa Thần đan, đó chính chính là nói mỗi một phần thần tài phải tạo thành hai khỏa Thần đan, hơn nữa căn cứ vào Lăng Thần vừa mới nói, chỗ này của Lăng Tiếu nhưng không có nửa khỏa bán thành phẩm, cũng chính là nói mỗi một khỏa Thần đan đều có chất lượng giống nhau, thuộc về hoãn mỹ, cũng không biết hắn có phải là ăn gian hay không.

Trịnh Xán đầu tiên tiếp lấy đan dược của Lăng Tiếu, bắt đầu bình giám lại.

Hắn nhìn từng khỏa Thần đan tinh thuần viên hồn, con mắt thoáng qua từng trận sáng rỡ.

– Dược hương nồng đậm, đan hình viên hoạt, phẩm chất tinh khiết lóng lánh, không có bất kỳ tạp chất, lớn nhỏ giống nhau, xác thật là đan dược tối giai khó thấy!

Trịnh Xán rất là trực tiếp mà nói ra đánh giá của hắn.

Tiếp theo hắn liền đem hai mươi khỏa đan dược này liên tục đưa cho bốn người khác xem xét.

Duy chỉ có người trong cuộc là không cần bình giám thần đan của mình.

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer