Lăng Tiếu đương nhiên không có cự tuyệt.
Hắn bây giờ thân phận là luyện dược sư, đúng là thân phận trong tộc và ngoại môn đề cao không ít, hắn cần nhiều tư nguyên hơn nữa, cũng cần chỗ dựa mạnh hơn nữa.
Bởi vì đến Thiên Huyền địa vực thì nhờ Liên Hoa Giáo có minh hữu là Tẩy Trang Kiếm, là thế lực tương đương Liệt Viêm thương minh, nếu chỉ dựa vào một mình hắn tìm một người đúng là khó khăn rồi.
Nhưng mà có người khác trợ giúp thì khác, hắn dùng thân phận của Thiên Long Môn bái phỏng Liên Hoa Giáo.
Lăng Tiếu ra khỏi chỗ của Lăng Thần, hắn cũng không lập tức lên đường.
Hắn đi tới Tàng Điển Các của Thiên Long Môn, bắt đầu tìm hiểu tư liệu liên quan tới Thiên Huyền địa vực.
Thiên Huyền địa vực là là địa vực có chỉnh thể yếu hơn các địa vực khác.
Thế lực cường đại nhất là Huyền Vũ tông, thực lực kém hơn Thiên Long Môn, mà Liên Hoa Giáo chỉ thấp hơn Huyền Vũ tông, tương đương với Tẩy Kiếm Trang, Thần Phủ Bang ở Thiên Long địa vực.
Liên Hoa Giáo lấy nữ đệ tử làm chủ, nam đệ tử làm phụ, nằm ở địa giới phía bắc, giáo chủ Liên Hoa Giáo là cao thủ ít có của Thiên Vực, là thế lực có Thủy Thần tọa trấn, dưới trướng có không ít Thần Vương.
Sau khi tìm hiểu tình huống đại khái của Liên Hoa Giáo, Lăng Tiếu lại chuẩn bị mọi chuyện, liền chuẩn bị mang theo người đi tới Thiên Huyền địa vực.
Lần này Ngọc Nhu Phỉ, Sát Thiên cùng với Tiên Vu Dã, hắn chuẩn bị mang bọn họ theo cùng, để bọn họ kiến thức các mặt xã hội.
Nhưng mà trước khi đi hắn đơn độc triệu kiến Sát Thiên.
Sát Thiên từng là cung chủ tổ chức Sát Thiên, tại trung vực hắn có cảnh giới cường đại nhất, dù hắn bị Lăng Tiếu khống chế nhưng cuối cùng vẫn truy tùng Lăng Tiếu, hắn có thể từ Thánh giả đỉnh phongtrong vài năm ngắn ngủi đã là án Thần Vương, tốc độ tiến giai không nói không nhanh.
– Tham kiến cung chủ?
Sát Thiên nhìn qua Lăng Tiếu cung kính nói.
Lăng Tiếu nhìn chằm chằm vào Sát Thiên.
– Không cần khách khí, tin tưởng ngươi đã biết mình trúng tinh thần chú cao cấp của ta rồi.
Thần sắc Sát Thiên không thay đổi nói:
– Thuộc hạ không biết cung chủ đang nói cái gì!
Khí thế Lăng Tiếu bành trướng lên, lực lượng Thần Vương trực tiếp áp lên người Sát Thiên, ép Sát Thiên trong nháy mắt bay đụng vào tường, máu tươi phun ra.
Bóng người Lăng Tiếu lóe lên lướt qua Sát Thiên.
Ánh mắt Sát Thiên không có động.
Hắn chỉ là bán Thần Vương cảnh mà thôi, hắn làm sao thoát được Lăng Tiếu chứ.
Cổ họng của hắn bị Lăng Tiếu nắm.
– Ngươi cho rằng ta không cảm giác được tinh thần chú có dị động sao? Sau khi ngươi đột phá lên bán Thần Vương, nó đã xuất hiện buông lỏng, không quản ngươi có khu trừ nó hay không, thế nhưng mà nó đã không cách nào ảnh hưởng tới ngươi, còn dám giả dạng trước mặt bản cung!
Lăng Tiếu âm lãnh nói ra.
Lăng Tiếu từng tinh thần chú ấn cao cấp, chỉ có thể hữu dụng với võ giả dưới Thánh Hoàng, đạt tới Thần Cảnh thì bọn họ ngưng tụ thần hồn, liền có thể cường ép khu trừ tinh thần chú ấn, trừ phi Lăng Tiếu có được quyển cuối của Khống Thần Quyết là “Tỏa hồn” mới có thể khống chế Thần Vương trở lên.
Nhưng mà Lăng Tiếu mới vừa có Tỏa Hồn, còn không phải quen thuộc, hắn cũng còn không có thời gian tỏa hồn Sát Thiên.
Vừa rồi hắn hỏi Sát Thiên, chỉ là xem Sát Thiên có thành thật hay không mà thôi.
Không nghĩ tới Sát Thiên còn dám chơi tâm tư với hắn, đây là kết cục biết rõ mà dám lừa gạt.
Sát Thiên bị Lăng Tiếu nắm cổ nên không thở được, hắn há to miệng ra, trong mắt mang theo thần sắc khẩn cầu.
Hắn biết rõ Lăng Tiếu muốn giết hắn quá dễ dàng, hơn nữa Lăng Tiếu có thủ đoạn gì thì hắn biết rõ.
Năm đó hắn vẫn đi theo Lăng Tiếu, đã biết rõ tính tình của Lăng Tiếu, với bằng hữu thì rộng lượng, đối với địch nhân thì tâm ngoan thủ lạt tuyệt không lưu tình.
Lăng Tiếu cũng không có giết Sát Thiên, ném hắn qua một bên, nói:
– Bây giờ biết phải làm sao chứ?
Sát Thiên lúc này không dám làm gì, quỳ trước mặt Lăng Tiếu nói:
– Vâng… Là Sát Thiên sai, không nên lừa gạt cung chủ, cầu cung chủ lại cho ta cơ hội, Sát Thiên nguyện ý vĩnh viễn truy tùy cung chủ!
Lăng Tiếu nhìn qua Sát Thiên, dùng ánh mắt sắc bén trùng kích bản tâm của hắn, có thể cảm ứng được thành ý của Sát Thiên.
Lăng Tiếu buồn bả nói:
– Ta khống chế ngươi thì dễ dàng, chờ ngươi đột phá lên Thần Vương thì không khống chế ngươi nữa, vốn muốn cho ngươi được khôi phục tự do, thế nhưng mà chính ngươi không biết quý trọng.
Sát Thiên theo bản năng hoảng sợ, dập đầu nói:
– Cung chủ ngươi phải tin tưởng ta, cầu ngươi cho ta cơ hội, ta nhất định sẽ không phản bội ngươi, ta nguyện ý dùng huyết thệ.
Nghe khẩu khí của Lăng Tiếu là muốn cho hắn khôi phục thân tự do, nhưng mà bị hắn hủy đi.
Mặc dù Lăng Tiếu sẽ không giết hắn, nhưng sẽ khống chế lần nữa, giết hắn chỉ bằng một ý niệm của Lăng Tiếu mà thôi, cảm giác bị khống chế hắn không muốn.
Nhìn qua Sát Thiên dập phá đầu nhưng Lăng Tiếu vẫn không động.
Sát Thiên cũng không sinh ra nửa điểm phản kháng trong đầu, hắn nói thầm trong lòng:
– Lúc đó bại dưới một chiêu của Tà Đế, bây giờ lại thành khôi lỗi của đệ tử hắn, cả đời này Sát Thiên ta chỉ có như vậy thôi sao?.
– Được rồi, đứng dậy đi, ta cho ngươi cơ hội, có thể quý trọng hay không là do ngươi, đương nhiên nếu ngươi đào thoát khống chế của ta, cũng chỉ có thể trách ta nhìn người không rõ.
Lăng Tiếu nói.
Sát Thiên lúc trước từng là sát thủ chi vương, là cung chủ một cung, tiềm lực của hắn không kém gì Ngọc Nhu Phỉ, cho hắn tự do thì thành tựu của hắn ngày sau sẽ cao hơn.
Nếu như hắn thức thời thuần phục thì tốt, nếu không thuần phục thì đừng trách hắn vô tình.
Sát Thiên không nghĩ đến Lăng Tiếu đột nhiên thay đổi chủ ý, dập đầu với Lăng Tiếu nói:
– Đa tạ cung chủ, đa tạ cung chủ!
Sát Thiên bây giờ đã đoạn tuyệt suy nghĩ rời khỏi Lăng Tiếu rồi.
Tuy nói hắn là cung chủ Sát Thiên, nhưng mà bây giờ không giống ngày xưa, Thiên Vực này cao thủ như mây, thực lực của hắn không thể sinh tồn độc lập, bằng không sớm muộn gì cũng làm vong hồn dưới kiếm của người khác.
Mà Lăng Tiếu bây giờ thân phận không giống, không chỉ là người của Kim tộc, còn là trưởng lão cao cấp trong Thiên Long Môn, đạt tới cảnh giới Thần Vương, càng có thân phận luyện dược sư.
Những chuyện này khiến Sát Thiên cam tâm tình nguyện đi theo hắn.
Năm đó hắn đi theo Lăng Tiếu, biết rõ Lăng Tiếu chưa bao giờ bạc đãi với người bên cạnh mình, hắn kiên trì tin tưởng Lăng Tiếu thành tựu càng lớn, mà hắn cũng có thể nước lên thuyền lên.
Lăng Tiếu dẫn theo mười lăm người đi Thiên Huyền địa vực.
Trong đoàn người này trừ Ngọc Nhu Phỉ, Sát Thiên cùng với Tiên Vu Dã ra, còn có Thường Hạo Hữu và mười một tên Thần Vương.
Mười một gã Thần Vương này đều là người Kim tộc, trong đó cầm đầu là Thần Vương đỉnh phong, tên là Lăng Cương, thực lực chỉ thấp hơn Lăng Phi, hắn còn nhỏ Lăng Tiếu một bối, nhưng mà tuổi lớn hơn Lăng Tiếu vạn năm, hắn là Thiên Thần Vương tiếng tăm lừng lẫy, mười người còn lại là dòng chính của Kim tộc, còn có bàng chi của Kim tộc, dù bọn họ không tinh tu kim thuộc tính nhưng cũng có thực lực không kém.