Một gã đê cấp Địa Hoàng đáp:
– Khí tức cường đại như thế, một cái hẳn là Tư Đồ sư đệ, một người khác rất xa lạ, hẳn là người từ bên ngoài tới, từ cường độ khí tức của hắn có chút khó phân biệt được thực lực, tựa hồ không đạt tới Địa Hoàng giai, nhưng lại có năng lượng của Địa Hoàng giai, có chút quỷ dị.
Một gã đê cấp Địa Hoàng khác gật đầu đáp:
– Quả thật như thế, bất quá mới vừa rồi ta rõ ràng cảm nhận được một cỗ khí tức rất mạnh chợt lóe lên, đừng nói thật là có người khi dễ đến trên đầu chúng ta mà tới?
– Bất kể người nào, dám ở Trọng thành sinh sự, vậy thì đi tìm chết.
La Siêu Toàn lạnh lùng nói.
Tiếp theo hắn còn nói:
– Nhị trưởng lão, Tứ trưởng lão… Mấy người các ngươi đi qua trợ giúp Ngũ trưởng lão, người xâm phạm giết không tha.
– Vâng, tông chủ!
Mấy tên trưởng lão bị điểm đến kia bước ra khỏi hàng đáp một tiếng, liền bay ra khỏi tông môn, chạy tới phủ thành chủ của Trọng thành.
Mấy tên trưởng lão của Thanh Long Trảm Nguyệt kiếm mới rời đi một lát, La Vô Địch cùng Âm tôn giả phủ xuống bên trong hội nghị đại điện.
– Ra mát lão tổ tông, Âm đại nhân!
Ở bên trong phòng khách còn dư lại mấy người hướng về người phía trước cung kính gọi nói.
La Vô Địch gật đầu, tiếp theo hướng về phía La Siêu Toàn hỏi:
– Mới vừa rồi ngươi phái người đi ra ngoài?
– Vâng, lão tổ tông, ở Trọng thành bên kia hẳn là có người gây chuyện, ta phái lão nhị, lão tứ đi qua, hẳn là có thể giiar quyết rồi.
La Siêu Toàn đáp.
– Âm đại tỷ, xem ra chậm một ngày mới có thể bồi ngươi đi Tử Thiên tông rồi, ta phải duổi qua đó xem một chút có phải có cường địch thật sự xâm phạm hay không.
La Vô Địch không để ý tới La Siêu Toàn, hướng về phía Âm tôn giả nói.
– Không có chuyện gì, dù sao cũng là nhàn rỗi, không bằng ta cùng đi với ngươi xem một chút, người nọ đoán chừng cũng là thực lực đê cấp, làm lỡ không mất bao nhiêu thời gian.
Âm tôn giả đáp.
Đang lúc hai người muốn rời đi, La Siêu Toàn không rõ hỏi:
– Lão tổ tông, đối phương bất quá là đê cấp Địa Hoàng, làm sao cần hai vị đại giá, đây không phải là quá đề cao bọn họ sao?
La Vô Địch quay đầu lại mắng:
– Nếu như là đê cấp Địa Hoàng ngươi nói chúng ta sẽ đích thân đi không? Đúng là người không có đầu óc.
Dứt lời, cũng không để ý tới thần sắc mất tự nhiên của La Siêu Toàn, mang theo Âm tôn giả phi thân chạy tới Trọng thành.
La Siêu Toàn ở trong lòng thầm nghĩ:
– Đừng nói lại là có Thiên Tôn phủ xuống? Con mẹ nó trên đời này thật có nhiều Thiên Tôn như vậy sao?
…
Sau khi Lăng Tiếu, Vân Mộng Kỳ cùng Tàn Báo giải quyết xong Tư Đồ Thương, cũng không nóng nảy rời đi, bọn họ đã cảm ứng được có khí tức cường hãn từ Trọng Kiếm môn chạy tới rồi.
Như thế chính hợp với ý của Lăng Tiếu.
Hắn nhân cơ hội khôi phục linh lực, đợi lát nữa có thể đem người của Trọng Kiếm môn từng nhóm giết chết, bớt đi không ít phiền toái.
Cổ Hoàng thần công của Lăng Tiếu vẫn không có đề thăng, nhưng mà hắn sớm đã qua tẩy lễ của long huyết, thần công pháp môn lập lại trật tự, uy lực tăng lên gấp mấy lần, tốc độ khôi phục cũng so với lúc trước biến thái hơn nhiều lắm.
Huống chi lại có Tam Phân Quy Nguyên Khí hai bút cùng vẽ, linh lực mà hắn tiêu hao rất nhanh liền có thể bổ sung.
Thời điểm khi người của Trọng Kiếm môn tới, linh lực của Lăng Tiếu đã khôi phục đến trạng thái mười tầng.
– Nhị sư huynh, khí tức của Tư Đồ sư đệ biến mất!
Người của Trọng Kiếm môn đi tới bầu trời của phủ thành chủ, một gã đê cấp Địa Hoàng trong đó hướng về phía tên còn lại nói.
Đoàn người nhìn ánh lửa bốn phía ở dưới phủ thành chủ, từng người thần sắc đều ngưng trọng.
– Trước dập tắt lửa đi, tránh liên lụy xa hơn.
tên Nhị trưởng lão của Trọng Kiếm môn kia đáp.
Lời hắn vừa hạ xuống, hai gã trưởng lão Thủy thuộc tính ở phía sau rối rít ngưng tụ linh khí Thủy thuộc tính hướng những phòng ốc bốc cháy kia oanh xuống.
– Nhị sư huynh, bọn họ ở bên kia!
Lại là trưởng lão vừa mới mở miệng chỉ vào một cái phương hướng nói.
– Ta biết rồi, các ngươi gan cũng đủ lớn, cư nhiên giết người phóng hỏa còn không có trốn đi, đi qua đó để cho bọn họ biết đây là địa bàn của Trọng Kiếm môn chúng ta, bọn họ tới nơi này giương oai chỉ có một con đường chết.
Trong mắt Nhị trưởng lão nở rộ ra hung mang, lúc này hướng chỗ của đám người Lăng Tiếu đuổi tới.
Tên trưởng lão kia vội vàng nhắc nhở:
– Nhị sư huynh chớ khinh thường, đối phương có thể giết Tư Đồ sư đệ, nghĩ đến thực lực cũng bất phàm, chúng ta vẫn là cẩn thận một chút mới tốt.
– Yên tâm đi, một cái cao cấp Vương giai, một cái trung cấp Vương giai, một người khác có thể cùng Tư Đồ sư đệ liều mạng lưỡng bại câu thương, không đáng giá được nhắc tới.
Nhị trưởng lão rất là tự tin đáp.
Đoàn người đến phía trước, ba người Lăng Tiếu đã sớm chờ rồi.
Người của Trọng Kiếm môn nhìn thanh niên mang theo nụ cười không sợ hãi kia có chút kinh ngạc.
– Chẳng lẽ bọn họ có bệnh? Lại không có trốn?
Bọn họ đều ở trong lòng suy nghĩ.
Bởi vì thực lực của đám người Lăng Tiếu cùng bọn họ so với thì chênh lệch quá xa, mà đối phương không trốn đi, ngược lại còn bật cười, đây để cho bọn họ cảm thấy rất là không hiểu.
– Là ngươi giết Tư Đồ sư đệ của ta?
Nhị trưởng lão trên cao nhìn xuống lạnh lùng hỏi, một cỗ khí thế Địa Hoàng hướng ba người Lăng Tiếu đè ép xuống.
– Tàn Báo bảo vệ tốt phu nhân, đợi ta giết đến thống khoái.
Lăng Tiếu lộ ra một cái nụ cười hưng phấn nói một tiếng, kim quang bắt đầu lóe lên, cả người giống như long đằng phi dược, dẫn đầu hướng Nhị trưởng lão của Trọng Kiếm môn kia vọt tới.
Lần này hắn không có tính toán chơi đùa, nhất định phải bằng thời gian nhanh nhất đem những người này chém giết.
Bởi vì đại nhân vật của Trọng Kiếm môn sắp phủ xuống rồi, trước đem những tôm cá nhãi nhép này giải quyết mới có thể hảo hảo ứng phó đại chiến cuối cùng.
– Tiểu súc sinh không biết tự lượng sức mình!
Nhị trưởng lão của Trọng Kiếm môn thấy Lăng Tiếu bất quá là trung cấp Vương giai, lại còn dám khiêu chiến hắn, thần sắc tràn đầy khinh thường nồng đậm.
Sau đó hắn vận khí một chưởng, đánh ra năm thành lực đạo, cảm giác muốn đối phó với nhân vật nhỏ như vậy thật sự là không có ý tứ gì.
Trong ánh mắt của Lăng Tiếu đối với một chưởng kia đồng dạng cũng lộ ra ý khinh thường.
Hắn làm ra một cái động tác kinh người, lại đem Băng Hỏa kiếm cầm ở trong tay ném xuống, ngưng tụ ra một cái kim sắc quyền đầu oanh tới.
Ầm!
Lăng Tiếu một quyền đem chưởng ảnh kai đánh vỡ.
Nhị trưởng lão của Trọng Kiếm môn lộ ra vẻ kinh ngạc:
– Di, có chút bản lĩnh!
– Lão gia hỏa, ngươi không được!
Sau khi Lăng Tiếu đem chưởng ảnh kia đánh vỡ, cũng không có nhân cơ hội công kích, mà là đối với Nhị trưởng lão dựng lên ngón giữa, hết sức khinh thường nói.
Nhị trưởng lão nhất thời nổi giận lôi đình, hắn khi nào chịu qua khiêu khích như vậy, coi như là đối thủ ngang cấp cũng không dám khinh thị hắn như thế, Vương giai nho nhỏ này lại kiêu ngạo như vậy.