Đầu của hắn cơ hồ đều là trọc lóc, ở chỗ đỉnh đầu còn có vài sợi tóc còn lưu lại, lộ ra vẻ đặc biệt khôi hài, ánh mắt của hắn so với thường nhân thì lớn hơn nhiều, lỗ mũi lại là bằng phẳng đường như không nhìn thấy được, miệng giống như là miệng vịt.
Ngũ quan như vậy tổ hợp lại, muốn không khó coi cũng không được.
Nếu là ai nửa đêm canh ba không ngủ được, thấy một tên xấu như vậy, không chỉ có thể liền đi ngủ, có lẽ càng bị trực tiếp dọa chết rồi.
Lúc này, đôi môi của nhị nữ đều cắn trầy da rồi, máu tươi đã bắt đầu chảy xuống.
– Sư tỷ, cần… Cần nhịn lại!
Hồng y nữ tử tận lực để chính mình khắc chế lấy hai bàn tay không tiếp tục xé xiêm y, nhưng mà hai bàn tay tựa hồ đều không nghe lời, không khống chế được, nàng chỉ cảm thấy quanh thân đều có một đoàn liệt hỏa đang bốc lên.
Phấn y nữa tử đồng dạng là như thế, mỹ mâu của nàng cũng bắt đầu mê mệt lên.
– Ta… Ta thật nóng… thật nóng…
Phấn y nữ tử vừa ngâm nhẹ, vừa đang xé rách xiêm y, trên người chỉ còn lại một phần quần áo nhỏ che lấy thánh nữ phong cao ngất kia.
Lan da trắng tinh kia giống như là hảo ngọc tuyệt thế, viên hồn vô phương, lại giống như là quỳnh tương ngọc dịch để cho người ta không nhịn được mà tận tình nhấm nháp.
– Hai vị mỹ nhân, ta đến rồi!
Phiêu Hương Vạn Lý đã đem quần áo trên người mình toàn bộ đánh tan, lộ ra vóc người gầy trơ xương, hắn kinh hô một tiếng khẩn cấp liền hướng về phía nhị nữa mà xông qua.
Mắt thấy hai cái mỹ nữ liền muốn bị hắn lăng nhục, lúc này một đạo oanh tạc vang lên, cấm chế ở cửa động tựa hồ bị phá hoại, động phủ cũng lay động lên, không ít khối đá từ trên đỉnh rơi xuống.
– Ai dám phá hoại hảo sự của đại gia!
Phiêu Hương Vạn Lý vội vã quay đầu lại quát to.
Chỉ thấy một gã thanh niên nhân có khuôn mặt lãnh tuấn bước đi long hình hổ bộ tiến lại, mục quang của hắn dừng ở trên người nhị nữ đang ở trong thoogns khổ khoái lạc, trong long mục hiện lên sát ý nồng đậm!
Phiêu Hương Vạn Lý một cái liền nhận ra người trẻ tuổi này lại là vừa mới từ trên bầu trời bay qua.
Hắn vốn muốn ra tay kích sát đối phương, nhưng mà vừa nghĩ tới nhân gia có ba tên Đế giai đi theo, để cho hắn không dám vọng động.
Hắn khiến cho mình tỉnh táo lại trầm giọng nói:
– Các hạ chẳng lẽ không biết phá hoại chuyện tốt là chuyện vô cùng đáng hận sao?
Khuôn mặt chân thật củ Phiêu Hương Vạn Lý còn chưa có bao nhiêu người thấy qua, hắn cũng không nhận ra người trẻ tuổi này là đặc biết đến để đối phó hắn, nhiều nhất chỉ là một người hay quản chuyện nhàn rỗi mà thôi.
Đổi lại là bình thường, bị đánh vỡ chuyện tốt, hắn sẽ lập tức xuất thủ giết chết đối phương, nếu như biết đối phương thế lớn, hắn sẽ lập tức chuồn đi, tuyệt đối sẽ không cho người khác nửa điểm cơ hội bắt được hắn.
Nhưng mà hai cái cực phẩm vưu vật ở trước mắt này là hắn nhiều năm qua đều rất ít khi gặp được, nhị nữ đã phục dụng Hợp Hoan thảo, hắn cũng không muốn đem thịt ngon đến miệng để cho người khác ăn.
Lúc này Hồng y nữ tử kia cũng nhìn thấy người đến, nàng còn có một tia lý trí cuối cùng, trong ánh mắt bắn ra thần sắc khó có thể tin:
– Sư… Sư đệ… Ngươi đến cứu ta à nha? Ta biết ngay ngươi sẽ đến cứu ta…
Nàng một lần nữa cắn nát đôi môi, để đay đớn ngăn cản nàng bị lạc mất, nàng cố hết sắc mà muốn hướng Lăng Tiếu bò qua, nhưng mà lại phát hiện chính mình cả người vô lực, hỏa nhiệt khiến cho nàng khó có thể chịu được.
Phấn y nữ tử ở một bên đã chịu không được rồi, nàng chỉ nhìn thoáng qua người đến lẩm bẩm nói:
– Không… Không thể nào đâu… Hắn… Hắn làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ này được, ta… Ta chịu không được rồi, ta thật nóng…
Phấn y nữ tử kia đã mất đi lý trí cuối cùng, đem một điểm quần áo còn dư lại của chính mình đều giật xuống, một cái thân thể hoàn mỹ như bạch chi ngưng cao xuất hiện ở trước mắt.
Phiêu Hương Vạn Lý cũng nhịn không được liếc qua một cái, cổ họng càng không ngừng cuộn lên, hắn khắc chế lấy dục hỏa, trừng mắt nhìn Lăng Tiếu nói:
– Các hạ xong chưa, lại không đi ra ngoài chớ trách ta không khách khí!
Khí thế của Phiêu Hương Vạn Lý trong nháy mắt mênh mông lên, trong tay nhiều ra một thanh ngân câu, ngân câu lệ mang thiểm thước không ngừng, lẫm liệt chi ý phát tán ra khiến cho người lạnh lẽo.
Đây là một thanh đê cấp Thánh khí, hơn nữa còn là Phong thuộc tính, đúng là lúc trước hắn kệ tục Nam Suất truyền thừa mà thu hoạch được, hắn cũng chính là dựa vào kiện Thánh khí này mới nhiều lần hóa hiểm thành an.
Hôm nay hắn bất luận như thế nào cũng không muốn bỏ qua hai đại mỹ nhân ở trước mắt này, hi vọng có thể đem người trẻ tuổi này cho kinh sợ mà thối lui.
Người trẻ tuổi này không phải là Lăng Tiếu đi rồi mà trở lại thì còn có ai.
Sát ý của hắn rốt cuộc là muốn bạo phát rồi!
Lúc Phiêu Hương Vạn Lý còn chưa có phản ứng lại, chỉ cảm thấy một cỗ gió nhẹ thổi đến trực diện, một cỗ khí thế áp bách cường đại tạo thành một cái hình dạng như chân long hướng về hắn gầm thét mà đi.
Chân long này mang theo uy thế vô cùng, dường như muốn tê thiên liệt địa, muốn hủy diệt hết thảy.
Sau một khắc, cổ họng của Phiêu Hương Vạn Lý đã bị nắm lại, Thánh khí trong tay hắn cũng đã đổi chủ.
Hắn trợn to mắt, trong ánh mắt đều là vẻ khủng hoảng, đồng thời còn hiện ra vẻ chấn kinh nồng đậm, hắn làm sao nghĩ đến người trẻ tuổi này lại kinh khủng như thế, không chỉ là trên khí thế cùng tốc độ, đều để cho hắn có một loại cảm giác không đuổi kịp.
Bât squas hắn dễ dàng bị Lăng Tiếu bắt được như vậy còn là bởi vì không gian này quá nhỏ, cự ly cách Lăng Tiếu quá gần, nếu là ở bên ngoài hắn nhận thấy chính mình tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị bắt như thế, bởi vì Huyền Đế giai muốn bắt hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Ít nhất… Hắn là nhận thấy như vậy, nhưng mà cái này nếu là để Lăng Tiếu nghe được, Lăng Tiếu sẽ cảm thấy người này không biết tự lượng sức mình, so sánh tốc độ, Lăng Tiếu cũng chưa từng sợ qua bất luận kẻ nà.
– Sư… Sư đệ…
Hồng y nữ tử lại một lần nữa miễn cưỡng kêu lên một tiếng, nàng phát ra một đạo tiếng thét chói tai, cuối cùng là giống như nước tràn đê, càng không ngừng đem quần áo trên người mình xé rách.
Hia mát Lăng Tiếu trở nên đỏ lên, giống như là dã thú trừng mắt lấy Phiêu Hương Vạn Lý đang giãy dụa quát lên:
– Ngươi đáng chết!
Một cái nắm tay khác của hắn giơ lên không, trong nháy mắt xoay tròn lên.
Kình phong vô cùng cường đại mang theo linh lực gấp hai mươi lần giống như là Thánh khí toàn lực xuất kích, đầu của Phiêu Hương Vạn Lý đã bị một quyền này trực tiếp oanh thành nát bấy, những huyết tương, não tương kia đều vỡ toang ra, cảm giác ghê tởm giống như là dưa hấu bị ném vỡ, để mọi người cảm thấy ác tâm khó chịu!
Lăng Tiếu cũng không vì vậy mà dừng động tác, hắn giống như là dã thú phát cuồng liên tục hống lên:
– Ai cho ngươi động vào nữ nhân của ta… Ai cho ngươi động vào nữ nhân của ta…