Mà Huyết Phong Ưng cùng Xích Quyển Vân Hổ chiến lực mạnh cũng là đại trợ lực cho đám người Độc Hạt Tử!
Lúc bắt đầu đám người Độc Hạt Tử lâm vào cục diện hạ phong.
Thế nhưng mà qua không lâu đám người Dung Phục Bắc mang đến bắt đầu đầu choáng mắt hoa, cũng may mắn thực lực bọn chúng đủ thâm hậu, còn có thể chống đỡ đối chiến.
Dung Phục Bắc cũng phát hiện dị trạng, thần sắc của hắn biến hóa và quát.
– Đáng chết, là hạ độc, tốt cho một Độc Tôn, tưởng như thế là không thể thu thập các ngươi sao? Ngươi quá coi thường Dung Phục Bắc ta!
Hắn nói xong và bụng dưới hóp lại, một cơn gió mạnh thổi qua.
Bỗng nhiên lúc này hắn há to miệng rống lên, sóng âm cuồn cuộn.
Công kích sóng âm cường đại chấn đắc phiến thiên địa này lắc lư, mà đám người Độc Hạt Tử cảm thấy màng tai đau đớn.
– Chết đi cho ta!
Dung Phục Bắc thừa cơ dùng Lang Nha bổng nện vào người Độc Hạt Tử.
Mà sau khi Độc Hạt Tử bình tĩnh trở lại thì Lang Nha bổng đã nện vào eo của hắn.
Eo của Độc Hạt Tử bị Dung Phục Bắc nện một cái và bay xa như đạn pháo.
Độc Ưng trong nháy mắt đã nhanh chóng lao tới tiếp Đột Hạt Tử.
Đáng tiếc một kích của Dung Phục Bắc không phải người thường có thể tiếp được, Độc Ưng tiếp được Độc Hạt Tử thì lực lượng đáng sợ truyền tới, chấn đắc hai bàn tay của hắn rung mạnh.
Cùng thời gian hắn và Độc Hạt Tử cùng bay ra ngoài.
Lý Cuồng Hổ vội vã lướt qua, trong tay sớm cầm đan dược tốt.
Năm đó bọn họ phối hợp thân mật, đã khiến bọn họ chuẩn bị tốt bước tiếp theo.
– Hừ, nếu các ngươi có tình có nghĩa, vậy cả ba chết đ.
Trên không Dung Phục Bắc rống to, hắn chuẩn bị lao tới giết đám người Độc Hạt Tử, Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ, nhưng mà cảm thấy toàn thân mềm nhũn.
Thực lực của hắn mặc dù cường hãn, nhưng mà tới quá gấp cho nên cũng trúng kịch độc do Độc Hạt Tử hạ từ trước.
Thực lực như Độc Hạt Tử không bằng Dung Phục Bắc, nhưng mà phương diện dụng độc thì Độc Hạt Tử có lòng tin, cho dù là Huyền Đế trúng độc của hắn cũng phải còn nửa mạng.
Đám người Dung Phục Bắc cũng là lão dong binh nhiều năm trên người bọn họ tùy thời đều có linh đan giải dược, giải độc đan cũng không ít.
Bọn họ không dám chậm lại, Độc Hạt Tử nhịn thương thế nói những người kia.
– Nhanh chạy đi!
Độc của hắn không có khả năng ngăn cản Dung Phục Bắc quá lâu, mà bên bọn họ đã mất đi ưu thế, cùng không nên liều mạng, bây giờ chỉ mong có thể trốn thoát tới Liệt Thiên Thành
Sau khi tới đó không được phép có tư đấu, cho dù là Phong Sư dong binh đoàn cũng không dám lỗ mãng.
Đám người Độc Hạt Tử toàn lực chạy trốn, mà đám người Dung Phục Bắc chỉ có thể nhìn, bọn họ không thể không toàn lực bức độc tố ra ngoài, bằng không lan tràn tới tạng phủ thì không tốt.
– Đáng chết, nếu để các ngươi trốn, tên của Dung Phục Bắc ta sẽ viết ngược.
Dung Phục Bắc khôi phục nhanh nhất, hắn cũng không thấy thích chờ người chung quanh, hắn một mình đuổi theo đám người Độc Hạt Tử.
Những người khác khôi phục thật nhanh và lao theo.
Phương hướng đám người Độc Hạt Tử chạy tới Liệt Thiên Thành khác với đám bát tướng.
Bọn họ không ngốc dẫn đám người Dung Phục Bắc đi qua đó..
Hai đội nhân mã đuổi kịp, Dung Phục Bắc có Phong Sư là lục giai cao giai, lại có phong thuộc tính, tốc độ rất nhanh, chẳng bao lâu đã đuổi kịp đám người Độc Hạt Tử.
Dung Phục Bắc không nói hai lời dùng thế giới chi lực bao phủ đám người Độc Hạt Tử.
Độc Hạt Tử bị thương nặng, dù ăn đan dược nhưng tốc độ không nhanh, nhưng cũng chỉ có thể cắn răng ứng chiến.
Trong lúc nhất thời bên ngoài Vạn Đoạn sơn mạch có tiếng chiến đấu vang dội.
Sau đó đám người Dung Phục Bắc cũng đuổi tới đây Độc Hạt Tử, Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ cũng gặp nguy hiểm, tùy thời có thể bị tru sát.
Độc Hạt Tử dường như ý thức được bên mình không có uy thế gì đáng nói, hắn do dự một chút và hạ quyết tâm.
Cuối cùng hắn rống to một tiếng:
– Các ngươi tất cả lui ra, ta liều với chúng!
Độc Hạt Tử kiềm chế Dung Phục Bắc, thế giới chi lực trướng lên vài phần, âm mưu ngăn cản đám Dung Phục Bắc và thủ hạ của hắn.
Gương mặt của hắn vặn vẹo hung ác, quát:
– Vạn Độc Giải Thể!
Bỗng dưng dùng Độc Hạt Tử làm trung tâm, một đoàn độc khí không ngừng khuếch tán ra chung quanh, mà bản thân Độc Hạt Tử biến thành độc nhân, toàn thân độc khí trùng thiên!
Hắn luyện độc nhiều năm, bản thân cũng biến thành độc nhân, hôm nay vì ngăn cản đám người Dung Phục Bắc, cam nguyện tán đi một thân độc công của mình, sau chiêu này cho dù hắn không chết cũng biến thành phế nhân.
Đám người Dung Phục Bắc thần sắc đại biến, đồng thời lui ra phía sau.
Nhưng mà độc của Độc Hạt Tử lan tràn nhanh hơn, có hai tên Thiên Tôn thấp giai lui không kịp, trong nháy mắt đã bị độc tố này biến thành bãi máu.
– Độc lão đại!
Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ rống to lên đầy đau đớn.
Mà có mấy người đi cùng Độc Hạt Tử cũng vô cùn cảm động.
Bọn họ không nghĩ tới Độc Hạt Tử có thể cam nguyện hi sinh chính mình cũng muốn ngăn cản đám người Dung Phục Bắc.
– Đi mau đi! Nhất định phải cho thiếu gia biết, để hắn báo cừu cho ta!
Độc Hạt Tử quay đầu nhìn qua Độc Ưng cùng Lý Cuồng Hổ quát lên.
Trong thời khắc này bát tướng thủ hộ Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi quay về, hơn nữa sau lưng còn có mười mấy người.
Diệp Vân Phong không dám lãnh đạm chuyện Lăng Tiếu giao cho, hắn mới đến Liệt Thiên Thành, cũng không có lập tức đi mua không gian chi thạch, mà là tiến vào Vạn Đoạn sơn mạch tìm kiếm đám người Độc Hạt Tử.
Mà đám Độc Hạt Tử ở bên này nhiều năm, cũng tương đối hiểu tình huống nơi này, có thể từ trong miệng bọn họ biết được tin tức thế nào.
Bằng không thì mạo muội tiến vào địa bàn Liệt Kiếm Tông mua sắm nói không chừng còn biến thành dê béo cho người ta làm thịt, bọn họ cần mua số lượng không ít đấy.
Cũng chính vì quyết định này của Diệp Vân Phong, hắn dẫn người đi tới Liệt Thiên Thành và đi tới bên ngoài Vạn Đoạn sơn mạch nghe ngóng tin tức của đám người Độc Hạt Tử, lúc này trùng hợp gặp gỡ đám người bát tướng bay tới, mà mang theo Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi bị thương.
Diệp Vân Phong đang vui vẻ thì phát hiện bọn họ chật vật không chịu nổi.
Mà bát tướng trong lúc nhất thời không nhận ra Diệp Vân Phong, còn tưởng rằng có người muốn bỏ đá xuống giếng, muốn thay đổi hướng khác rời đi.
Thế nhưng mà thực lực của Diệp Vân Phong xưa đâu bằng nay, hắn ở trong Phong Vân Thành xem như là cao thủ, muốn đuổi kịp bọn họ quá dễ dàng.
Sau đó bát tướng thấy rõ Diệp Vân Phong thì ổn định, bọn họ thả tảng đá lớn trong lòng xuống.
Vi Đại Nhi bây giờ thụ trọng thương bất tỉnh, bọn họ không thể để nữ nhân của thiếu gia có chuyện gì, bằng không bọn họ không có mặt mũi đi gặp thiếu gia.
– Lãnh huynh… Chuyện này là ai làm, dám động tới nữ nhân của lão đại, ta diệt cả nhà của hắn!
Diệp Vân Phong nhìn thấy Vi Đại Nhi hấp hối trong lòng Lãnh Xà thì giận tím mặt quát.
Diệp Vân Phong cả đời này trọng yếu nhất là người nhà ra, người còn lại là Lăng Tiếu.