-Chỉ là Trần Trọng cũng không phải là đèn đã cạn dầu, mà đến cùng hắn cũng có ba gã Thần Vương.
Dưới sự vây giết của bọn người Mã Ưng, Trần Trọng vẫn có thể phá vòng vây mà trốn.
Chỉ là hắn cũng bị trọng thượng, không thể không tìm nơi mau chóng khôi phục thương thế.
Nhưng đây là trong Hỗn Loạn Chi Lĩnh, địa bàn của đám lưu khấu, người ta vốn không cho hắn quá nhiều cơ hội chữa thương, liền lần nữa đuổi theo.
Trải qua luân phiên ác chiến, thần thể của Trần Trọng không biết đã bị đả thương bao nhiêu lần, nếu không phải thực lực của hắn hơn người thì sớm đã bị giết chết rồi.
Chỉ là họa vô đơn chí, lúc hắn cho rằng đã thoát khỏi tay đám lưu khấu Mã Ưng thì lại gặp phải sáu đầu ngân xà của Xà Nghĩa Môn.
Hiện giờ, hắn đang bị sáu đầu ngân xà kia vây quanh
Sáu ngân xà, cường đại nhất chính là Ngân Xà Thập, trung giai đỉnh phong Thần Vương, mà Thập Nhất, Thập Nhị lại là trung giai Thần Vương, ba người còn lại dều là đê giai Thần Vương.
Theo lý thuyết, dùng thực lực của Trần Trọng muốn đối phó bọn hắn cũng không khó khăn lắm, chỉ là hắn liên tục bị bọn người Mã Ưng truy sát hai tháng, nhiều lần bị thương, thực lực căn bản không cách nào đạt tới trạng thái đỉnh phong, hiện giờ chỉ có thể phát huy ra sáu thành thực lực, muốn lấy một địch sáu cũng không hề dễ dàng chút nào.
– Ta nói lão gia hỏa, thức thời thì giao thần quyển ra đây, chúng ta tha cho ngươi một mạng, bằng không, ngươi chỉ sợ sẽ phải bỏ mạng chỗ này rồi!
Ngân Xà Thập chằm chằm vào Trần Trọng nói.
Cho dù hắn biết rõ Trần Trọng bị thương không nhẹ, nhưng cũng không dám trực tiếp cưỡng đoạt, sợ người ta chó cùng rứt giậu, dốc sức liều mạng đánh cược một lần, vậy thì bọn hắn cũng sẽ không chiếm được thứ gì tốt.
Hiện giờ Trần Trọng thập phần chật vật, cầm trong tay một thanh thần kiếm, hộ thân linh thú hắn cưỡi cũng vết máu loang lổ, không có có bao nhiêu khối huyết nhục nguyên vẹn nữa.
Cho dù là bệnh Hổ thì cũng vẫn còn Vương giả chi uy.
Trần Trọng lay động thần kiếm, kiếm âm tranh tranh vang lên:
– Thật sự là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, nhưng muốn thần quyển của lão phu cũng không dễ dàng như vậy, tấm người Mã Ưng cũng không thể lưu ta, chẳng lẽ các ngươi cho rằng mình mạn hơn Mã Ưng lưu khấu sao?
– Xà Nghĩa Môn chúng ta tự nhiên cường đại hơn đám lưu khấu kia nhiều, mai giao thần quyển ra đi, đừng nói là thật muốn bức chúng ta động thủ đấy chứ?
Ngân Xà Thập lạnh lùng nói.
Trần Trọng biết rõ đối phương đã biết thực lực của hắn giờ đang bị hạ xuống cực thấp nên không bận tâm gì nữa!
Hắn giận dữ quát to một tiếng:
– Có gan thì tới lấy đi, cho dù liều mạng, cũng sẽ không khiến các ngươi sống khá giả đâu!
Ngay sau đó, Trần Trọng đánh đòn phủ đầu, ý định tiêu diệt trước một hai tên rồi nói sau.
Trọng kiếm trong tay Trần Trọng nặng cả ngàn cân, kiếm quang đếu đầu đều xuất hiện một vết nứt không gian thật lớn, lực phá hoại cực kỳ kinh người.
Lục đại ngân xà đã sớmchuẩn bị, bọn hắn sớm tách ra sáu phương vị, cưỡi ngân thực xà của mình đồng thời trùng kích về phía Trần Trọng, không chỉ ngăn kiếm chiêu của hắn lại, mà thực xà độc khí đáng sợ còn tràn ngập cả phương Thiên Địa này, bao về phía Trần Trọng.
Trần Trọng tựa hồ đã sớm có phòng bị, sớm dùng tầng tầng lực lượng ngăn cách lấy thực xà độc khí.
Nhưng linh thú của hắn lại không thể may mắn thoát khỏi, những thức đó là bổn nguyên độc khí của ngân thực xà, một khi dính vào sẽ không thể thoát khỏi, huống hồ linh thú của hắn đã bị trọng thương, so với hắn càng thêm không chịu nổi, rất nhanh liền bị thực xà độc độc cho chỉ còn huyết thủy và khung xương.
Trần Trọng tự biết muốn thoát đi cũng không dễ dàng, chỉ có thể cắn răng nói:
– Chết tiệt, ngày sau lão phu nhất định sẽ khiến các ngươi phải trả giá thật nhiều.
Dứt lời, hắn sử xuất cường chiêu lao ra khỏi vòng vây cảu sáu người, bắn nhanh về phương xa.
– Muốn đi cũng không dễ dàng như vậy!
Ngân Xà Thập hừ lạnh một tiếng dẫn đầu đuổi tới.
Những người khác nhao nhao đuổi theo, hơn nữa bọn hắn đồng thời đánh ra dung hợp thất luyện lực lượng, hình thành một đầu ngân thực xà hình, đồng thời cắn tới Trần Trọng.
Đầu ngân thực xà Ngưng Hình này lượng lực không thua bất kỳ một kích của cao giai Thần Vương nào, lúc trùng kích càng không ngừng vặn vẹo sáng ngời.
Trần Trọng bị tổn thương từ trước, tốc độ bị hạ thấp, căn bản không thể trốn đi được, chỉ có thể cắn rắng chém liền ra mấy đạo trọng kiếm, mỗi một kiếm đều có được thần uy trảm thiên liệt địa.
Rầm rập!
Hai cổ lực lượng cường đại cuốn bay tất cả mọi sự vật chung quanh.
Trần Trọng nặng nề bay ngược ra ngoài, một ngụm nghịch huyết vẩy ra, đồng thời hắn cũng muốn mượn cơ hội này chạy trốn.
Lục đại ngân xà cũng có ba người chịu không nổi, nhưng ba người khác lại sớm một bước chặn Trần Trọng lại.
Một phen công kích mưa to gió lớn ập về phía Trần Trọng.
Ba người ở sau lại tùy thời đánh lén, tạo thành ảnh hưởng không nó đối với Trần Trọng.
Trần Trọng thương thế càng ngày càng nặng, cảm giác được cứ tiếp tục như thế thì chỉ sợ chỉ có đường chết
– Cho dù lão phu chết cũng phải kéo theo mấy cái đệm lưng!
Trần Trọng nảy sinh ác độc rồi.
Hắn chọi cứng lấy công kích của Ngân Xà Thập, Thập Nhất và Thập Nhị, tốc độ nâng lên cực chí, trọng kiếm trong tay như hoành tảo thiên quân, toàn bộ lực lượng tập trung vào trên thân kiếm, chém về phía Thập Tam Thập Tứ và Thập Ngũ.
Trọng kiếm như phong, lực lượng như ngàn tỷ quân chân vang, không gian bốn phía cũng càng không ngừng vặn vẹo biến hình.
Ah ah!
Ba đạo tiếng kêu thảm thiết đồng thời vang lên, Tam đại ngân xà căn bản không thể chống đỡ, trực tiếp bị kiếm quang trọng kiếm chấn cho thân thể vỡ nát, từng bãi máu càng không ngừng vẩy ra.
Trần Trọng tuy đánh tan thân thể cường hoành của ba người, nhưng hắn cũng bị tam đại ngân xà khác trọng thương.
Một cánh tay cứ thế bị chém xuống, lại bị thực xà độc xâm nhập nhập vào cơ thể, làn da cả người đều trở nên đen nhánh, lực lượng tán loạn
– Vương bát đản, rõ ràng dám giết huynh đệ chúng ta, ngươi đi chết đi!
Ngân Xà Thập rống lên một tiếng, ngân thương trong tay liên tục đâm tới Trần Trọng.
Ngân thương trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể Trần Trọng, máu tươi cuồng tung tóe.
– Ha ha, ta nói muốn giết ta, các ngươi cũng phải trả giá thật nhiều!
Trần Trọng dữ tợn cười cười, rõ ràng không để ý tới đau đớn, trọng kiếm hăng hái vung lên.
PHỐC!
Đầu của Ngân Xà Thập Nhất liền bị Trần Trọng chặt đứt, tung bay lên sau đó rơi xuống.
– Chết tiệt!
Ngân Xà Thập không nghĩ tới Trần Trọng rõ ràng liều lĩnh cũng muốn liều đến lưỡng bại câu thương, lúc này tức giận rống lên, từng đợt công kích điên cuồng đánh tới Trần Trọng.
Trần Trọng giờ đã là thấy chết không sờn, trong tay hắn lại nhiều ra một tấm chắn, cả người xông về phía Ngân Xà Thập và Ngân Xà Thập Nhị, thân thể cũng vào thời khắc này tự bạo.
Rầm rầm rầm!
Lực lượng đỉnh phong Thần Vương tự bạo đáng sợ cỡ nào chứ, chấn cho tất cả không khí trong phiến khu vực này đều bốc hơi mất, sơn lĩnh trên mặt đất không ngừng chuyển động, những linh thú kia đều bị dọa đến phủ phục run rẩy.