Cố Thanh Phong thân là đệ tử kiệt xuất của Cố gia, ở thời điểm Hoàng bảng chi tranh lần trước liền đi theo huynh đệ tỷ muội của Cố gia bọn hắn tham gia một lần rồi, lúc ấy hắn chỉ là vừa mới bước chân vào cảnh giới cao cấp Địa Hoàng, nhưng mà hắn một lần đó lại cũng trở thành chiến hoàng trong tốp 100.
Hôm nay mười năm trôi qua, hắn cũng không có đột phá tới Thiên Tôn giai, chỉ là đạt tới cảnh giới Địa Hoàng đỉnh phong, cũng không phải là thiên phú của hắn không tốt, mà là hắn nghĩ lần này ngóc đầu trở lại trở thành sát hoàng trước mười, thay cho Cố gia bọn họ lấy xưng hào vinh dự.
Bởi vì lần trước bảng sát hoàng trước mười cũng không có người của Cố gia bọn họ.
Trong động phủ của tòa sơn phong trước mắt này là hắn cùng Cổ, Bộ hai nhà còn có Quỷ U tông cùng với Âm Dương thần giáo mấy phương thế lực tại lần trước liền phát hiện ra.
Nơi này làm cho người ta có một loại cảm giác rung động, trong lúc mơ hồ tựa hồ ẩn chứa hồn lực ba động đáng sợ.
Bình thường có tồn tại cường đại như thế nhất định sẽ tồn tại không ít Đế đan, cho nên mấy phương thế lực bọn họ ước định cùng nhau tiến vào bên trong tìm kiếm Đế đan.
Ở thời điểm lần trước, người của mấy phương thế lực bọn họ cũng có không ít tiến vào bên trong động phủ này, nhưng mà cuối cùng lại một cái cũng không có lại xuất hiện.
Bọn họ có thể khẳng định bên trong nhất định có đại hung hiểm, mà nương theo loại đại hung hiểm này nhất định sẽ có đại cơ duyên.
Ở trong không gian rộng lớn vô ngần này tuy nói không phải sẽ gặp được cực phẩm linh hoa dị thảo gì, nhưng mà nơi này lại có tài nguyên so với tự mình có được ở bên ngoài càng nhiều hơn.
Đó chính là chỗ đại năng của tứ đại hoàng triều từng chết đi trong này, bọn họ từng có thủ đoạn thông thiên.
Tuy nói bọn họ đều vẫn lạc ở trên cổ chiến trường này nhưng mà người nào có thể xác định không lưu lại cái gì truyền thừa hay các loại tuyệt thế kỳ trân đây.
Phải biết rằng dĩ vãng nhưng có một số Địa Hoàng có vận mệnh cực tốt ở chỗ này đạt được truyền thừa mà một vị cường giả Đế giai lưu lại, hay là đạt được một kiện thượng cổ thánh khí của người nào đó sớm bỏ mình.
Những chuyện này đã được chứng thực rồi, cho nên không ít Địa Hoàng biết nơi này nguy hiểm tầng tầng, như cũ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa hướng chút ít địa phương nguy hiểm này đi vào.
Trừ tranh thủ xếp hạng của Hoàng bảng chi tranh ra, bọn họ còn có một cái mục đích khác chính là muốn đạt được tuyệt thế cơ duyên này, thành tựu con đường võ đạo huy hoàng.
Mà đám người Cố Thanh Phong lần này đến đây cũng là làm xong chuẩn bị vạn vô nhất thất, bọn họ nhất định sẽ tìm đen tất cả vật ở trong động phủ lấy ra.
Cố gia cùng Âm Dương thần giáo có chút giao tình, mà Cổ gia cùng Bộ gia quan hệ lại khá hơn một chút, Quỷ U tông bảo trì trung lập, ngũ phương nhân mã bọn họ cũng không muốn là người thứ nhất đi vào dò đường.
Mà Bộ Tình sở dĩ để cho Lăng Tiếu gia nhập vào trong hàng ngũ của các nàng dĩ nhiên là muốn Lăng Tiếu làm cái người dò đường này rồi.
Chỉ là nàng không ngờ tới Cố Thanh Phong lại sẽ phản đối vào lúc này.
Mà Lăng Tiếu cũng thoát ra khỏi dự liệu của nàng, thậm chí ngay cả mặt mũi của Cố gia cũng không để ý, trực tiếp hướng về phía ngọn núi kia đi tới.
Cố Thanh Phong giận dữ, hướng về phía Lăng Tiếu lập tức xuất thủ.
Một đạo thanh sắc kiếm nhận cường hãn hung hăng hướng sau lưng Lăng Tiếu đâm đến.
Công kích kiếm nhận này vừa nhanh vừa độc, so với một kích bình thường của Địa Hoàng đỉnh phong muốn cường hãn hơn nhiều lắm, nghĩ đến Cố Thanh Phong muốn một chiêu giải quyết Lăng Tiếu rồi.
Hơn nữa một chiêu này của Cố Thanh Phong coi như là đánh lén, người bình thường muốn trở về phòng thủ cũng đã muộn, cho dù là Lăng Tiếu phòng ngự cường hãn bao nhiêu chỉ sợ cũng phải bị thương đi!
Cổ Tiểu Hà ở một bên trong lòng thầm hô:
– Giết chết sắc lang chết tiệt này!
Bằng lực nhạy cảm cùng năng lực phản ứng của Lăng Tiếu muốn tránh thoát một chiêu này của Cố Thanh Phong cũng không phải là cái vấn đề gì, nhưng mà hắn một mực hướng về phía trước đi tới, căn bản không để ý đến đánh lén của Cố Thanh Phong.
Ầm!
Cố Thanh Phong nhìn Lăng Tiếu bị cường chiêu của hắn oanh trúng khinh thường cười nói:
– Còn tưởng rằng có vài phần bản lĩnh, không nghĩ tới cũng bất quá là như thế, Bộ Tình ánh mắt của ngươi tựa hồ chưa ra hình dạng gì a!
Nhưng khi lời của hắn vừa kết thúc, một đạo thanh âm càng khinh thường cũng vang lên nói:
– Công kích như vậy gãi ngứa cho bản thiếu gia cũng không xứng, ai… Đầu năm này người có thực lực càng bình thường thì càng là lớn lối, thật nên là học một ít phong cách giống như nam nhân cường hãn của bản thiếu gia, vĩnh viễn đều là điệu thấp một chút mới tốt.
Mọi người nhìn bóng lưng càng lúc càng xa kia đều là bộ dạng trợn mắt há hốc mồm.
Bộ Tình phục hồi lại tinh thần khẽ che cái miệng nhỏ nhắn cười nói:
– Ha hả, Lăng thiếu quả nhiên thú vị, Tình Tình càng xem càng thích rồi.
Dứt lời, nàng lắc lắc cái mông tròn mang theo người của Bộ gia hướng thân ảnh thon dài kia đi theo.
Lúc này Cổ Vũ Phi cùng Cổ Tiểu Hà cũng mang theo người của Cổ gia đi theo.
Ngay sau đó Quỷ Tử của Quỷ U tông cũng không có rơi ở phía sau.
– Cố huynh, chúng ta cũng vào đi thôi, nếu tiểu tử đó thích thể hiện liền cho hắn một cái cơ hội, chỉ sợ hắn sẽ rơi vào một cái kết quả hài cốt không còn.
Thánh tử của Âm Dương thần giáo trên mặt hiện lên nụ cười như tắm gió xuân nói, nhìn bộ dáng người này tựa hồ rất thân hòa, nhưng mà người nào lại biết trong ánh mắt của hắn hiện lên sát ý không biết tên.
Cố Thanh Phong nắm lại quyền đầu thật chặt, tần sắc xanh mét nhìn bóng lưng của Lăng Tiếu, thần sắc trong mắt không che dấu sát ý nồng đậm kia chút nào.
– Tiểu tử, nếu để cho ngươi sống đi ra chiến loạn uyên này, tên của Cố Thanh Phong ta sẽ viết ngược lại!
Cố Thanh Phong ở trong lòng ngầm hạ quyết định nói.
Hắn nhưng là lần trước vào chiến hoàng trước 100, là “Người cũ” thành công rời đi chiến loạn uyên, càng đẩy lên danh tiếng của Cố gia đệ tử, hiện tại cư nhiên bị một cái trung cấp Địa Hoàng coi rẻ như thế, thật sự là khó mà nuốt xuống khẩu khí này.
Bất quá hắn vẫn là người hiểu được lấy đại cục làm trọng, hiện tại cùng Lăng Tiếu phát sinh xung đột chỉ sợ đối với bọn họ tiến vào động phủ có chút bất lợi, cho nên hắn nhịn.
Nếu như Lăng Tiếu ở bên trong chết đi thì cũng thôi, nếu như không chết, vậy Cố Thanh Phong hắn cũng không phải là dễ trêu.
…
Đi ở trên ngọn núi trọc lóc, Lăng Tiếu cũng không có nửa điểm bộ dáng như lâm đại địch, ngược lại là một bộ thần sắc thoải mái ngắm cảnh đẹp, mà hai đại thân ảnh như hình với bóng theo ở phía sau hắn giống như hộ vệ, một tấc đều theo sát không rời.
Ở trên ngọn núi này, Lăng Tiếu một con oan hồn đều chưa từng gặp, nhưng mà càng là như thế để cho hắn cảm thấy bên trong sơn phong này có đại huyền cơ.
Thanh niên lãnh tụ của năm đại thế lực ở phía sau đám người Lăng Tiếu không có một người nào một mình mang theo người trong nhà tự hành hành động.
Bọn họ cư nhiên đều đi theo ở phía sau Lăng Tiếu không xa, một bộ lấy Lăng Tiếu làm đầu ngựa bày ra xem.
Đây nếu để cho Địa Hoàng khác thấy một màn như vậy chỉ sợ đều muốn chân kinh rồi.
Phải biết rằng đệ tử của từng cái trong mười tám thế lực lớn đều là nhân vật mắt cao hơn đầu, làm sao sẽ cam nguyên đi theo phía sau một cái trung cấp Địa Hoàng được?
Lăng Tiếu mặc dù không nhìn thấy được mặt của đám người bọn họ, nhưng mà cũng có thể tưởng tượng được thần sắc phấn khích của bọn họ.
Bọn họ người nào cũng không muốn đi lên đầu, đều hi vọng Lăng Tiếu có thể nhanh lên một chút vọt vào động phủ ở giữa sườn núi kia.
Nhưng mà Lăng Tiếu lại cứ hết lần này đến lần khác đi tới giống như là ốc sên, đây để cho bọn họ oán giận không thôi.
– Tiểu tử ngươi rốt cuộc có vào hay không?
Cố Thanh Phong không nhịn được kinh quát lên.
Hắn khi nào chịu qua loại tức giận này, lại đi theo một cái vô danh tiểu tốt ăn bụi đất.
Thánh tử, Thánh nữ của Âm Dương thần giáo, còn có Cổ Vũ Phi, Cổ Tiểu Hà, Quỷ Tử mấy người ở bên cạnh hắn thần sắc đều là lạnh xuống.
Chỉ có Bộ Tình vẫn đang duy trì phong tình quyến rũ như trước, bộ dạng tựa hồ không có nửa điểm không vui.
Nghe Cố Thanh Phong kinh quát, Lăng Tiếu dứt khoát giống như vô lại ngồi xuống đất, hắn cũng không để ý đến Cố Thanh Phong, àm là khẽ thở dài một tiếng:
– Leo núi này thật mệt mỏi, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.