Lăng Tiếu liền dốc toàn lực tăng tốc độ lên mà cũng vẻn vẹn là phòng ngừa trước mà thôi.
– Đồ chết tiệt, rất hung tợn, mau mau gọi Mãnh Nam!
Lăng Tiếu giật mình la lên.
Hắn biết chính mình coi như mình có tăng lên đến mức dốc ra toàn bộ thực lực, chỉ sợ cũng khó chịu đựng nổi với con bạch xà này. Không thể làm gì khác hơn là hắn vội gọi cho Mãnh Nam chạy tới.
Lăng Tiếu huy động Kim Long Thương, một mặt chật vật né tránh, một mặt điên cuồng công kích vào thân rắn.
Chỉ là con bạch xà này có thực lực quá cường đại, so với hắn thì tốc độ của nó còn nhanh hơn vài phần. Không chỉ có tránh né công kích của hắn, mà thiếu chút nữa đã nuốt sống hắn. Nếu không phải hắn đã sớm uống vào viên đan dược tăng tốc, chỉ sợ đã bị quấn lấy rồi.
– Bát Giai a, còn không phải mức ta có thể chống lại. Ít nhất phải tiến một bậc nữa thì mới có tư cách chống lại!
Lăng Tiếu thầm cảm khái ở trong lòng.
Nhưng gọi một hồi lâu mà Mãnh Nam kia vẫn không hề xuất hiện. Ngược lại hắn còn nghe được từ chỗ không xa vọng đến âm thanh chiến đấu như trời long đất lở.
Lăng Tiếu giật thột một cái
– Chẳng lẽ người của Âu Dương gia đã tới nhanh như vậy à?
Trong thời gian phân tâm này, cái đuôi bạch xà đã quét ngang mà đến. Lăng Tiếu bị nện bay vọt ra thật xa, từ trong miệng không nhịn được phun mạnh ra vài ngụm huyết.
– Không được a, cứ tiếp tục như vậy nữa thì Bổn cung khó giữ được cái mạng nhỏ này!
Lăng Tiếu thầm hô một tiếng, vội vàng nhằm về phương hướng mặt trời mọc mà khẩn cấp chạy trốn. Hắn muốn thử xem họa thủy này có thể đông dẫn hay không.
– Nhân loại trốn đằng nào!
Bạch xà giận dữ khẩn cấp đuổi theo.
– Có bản lãnh ngươi cứ tới, bằng không ta sẽ lột sống da của ngươit!
Lăng Tiếu cố ý thét to để chọc giận bạch xà kia.
Nói xong, Lăng Tiếu nhanh được tới đâu thì guồng cẳng chạy nhanh tới đó, không để cho bạch xà có chút xíu cơ hội đuổi kịp.
Ở bên ngoài vách núi, Xích Cương cùng Mãnh Nam quả nhiên đã đang đánh nhau kịch liệt cùng với người của Âu Dương gia.
– Các ngươi rốt cuộc có chịu nhường đường hay không đây, bằng không đừng trách lão phu không khách khí!
Một ông lão đầu đầy tóc bạc sau khi nhằm Mãnh Nam nện cho một chiêu liền lui lại trăm thước trợn mắt nhìn Mãnh Nam cùng Xích Cương mà quát lớn.
Lão đúng là chính là nhân vật cấp Tổ của Âu Dương gia, có tên là Âu Dương Hoa, thực lực Đê Giai Thánh Giả, trong số những người thuộc thế hệ trước, lão cũng là nhân vật danh chấn một chốn.
Mới rồi lão ra sức xuất một chiêu cùng với Mãnh Nam, lại bị đẩy lui. Trong lòng bàn tay vẫn còn ngứa ngáy, điều này làm cho hắn có vẻ chú ý đến hơn.
– Lão gia hỏa, ngươi cho là ngươi có thể đánh a. Một quyền của Bổn vương là đủ sức phế đi ngươi!
Mãnh Nam nói cũng khá là kiêu ngạo, đồng thời hắn lại nhằm hướng Âu Dương Hoa mà xông tới.
Nói về lực lượng của thân thể, nhân loại có bao nhiêu người có thể so sánh được hơn Linh Thú cùng bậc đây. Huống hồ tốc độ của Mãnh Nam lại cực nhanh, nên việc có thể chiếm được thượng phong là trong tình lý.
Âu Dương Hoa tức tối không ít, lão quát lớn
– Ngươi đã muốn chết, lão phu thành toàn cho ngươi!
Dứt lời, trong tay của lão xuất hiện ra một thanh kiếm với khí thế phi phàm. Đây rõ ràng là món đã đạt tới cấp bậc Đê Giai Thánh Khí. Còn bên cạnh lão đồng thời thoáng hiện một đạo bóng dáng cao gầy, đó là Linh Thú hộ thân Bát Dực Đường Lang của lão đã biến thành hình người.
Một người một thú cùng nhau nhào tới Mãnh Nam vây công, hình huống có vẻ hơi không cho phép lạc quan.
Bên kia, Xích Cương cũng bị người của Âu Dương gia bao vây. May là hắn mới đột phá đến đế lực Cao Giai Huyền Đế, bằng không dưới sự vây công của tam đại Huyền Đế thì hắn đã sớm phải bỏ mạng.
– Dám đến xen vào chuyện người khác mà ngăn cản lão phu, thật là chưa được dạy dỗ đến nơi đến chốn. Xem ra có chút thế lực nho nhỏ vừa mới ngóc đầu dậy, liền cho là có khả năng tự xưng là Bản cùng thế lực lâu đời như chúng ta!
Một ông lão mặc trang phục của Luyện Dược Sư đứng ở hàng đầu những người Âu Dương gia liền mở miệng nói.
Lão là Luyện Dược Sư hàng đầu Âu Dương Thâm của Âu Dương gia, có thực lực Trung Giai Huyền Đế, lại là Thất Phẩm Luyện Dược Sư, tại Âu Dương gia có địa vị khá cao. Lần này đúng là phát hiện dị hỏa nên Âu Dương gia mới xuất ra đại trận như vậy để chuẩn bị giúp đỡ Âu Dương Thâm thu phục dị hỏa kia.
Âu Dương Thâm đã sớm khát vọng thu được một loại Cao Giai Hỏa Diễm, đây là chí bảo mà bất cứ một người Luyện Dược Sư nào cũng đều tha thiết ước mơ.
Cho nên, chuyến đi này đối với Âu Dương Thâm mà nói tuyệt đối là không cho phép để mất.
Nhưng đúng vào lúc Xích Cương sắp không chống đỡ nổi thì Lăng Tiếu dẫn bạch xà Bát Giai Đê Giai kia đã mạnh mẽ bay tới.
– Xích trưởng lão tránh ra!
Lăng Tiếu quát to nhắc nhở.
Xích Cương nghe thấy lời Lăng Tiếu nói vậy thì nào dám chần chờ, trước tiên cứ hướng sang một bên mà lắc mình tránh ra như chớp.
– Bịch!
Liền tại lúc lão vừa mới tránh né, một đám hỏa diễm nồng đậm đã lao thẳng tới vị trí mà lão vừa đứng.
Ba tên Âu Dương gia Huyền Đế đang vây công Xích Cương kinh hãi, vội vàng khẩn cấp tản mát tránh ra. Chỉ có điều là Âu Dương Khắc xui xẻo ở cách ngọn lửa hỏa diễm này gần nhất, hắn trốn không kịp nên trực tiếp bị ngọn lửa trắng bao phủ.
– A!
Một đạo âm thanh cực kỳ bi thảm vang tận mây xanh, Âu Dương Khắc trực tiếp bị đốt thành Hỏa Nhân, trong chớp mắt liền biến thành tro bụi bay lơ lửng.
– Khắc trưởng lão!
Người của Âu Dương gia thấy một màn như vậy đều nhất tề hô to.
Đáng tiếc, Âu Dương Khắc đã không có khả năng nghe được nữa rồi.
Bọn họ lập tức tìm kiếm hung thủ kia, lại phát hiện một con rắn lớn dài đến trăm thước từ phía chân trời đang nhào đầu đánh tới về phía trước. Từng đám ngọn lửa trắng phun ra từ trong miệng nó.
– Đám nhân loại các ngươi này, đều phải chết!
Bạch xà phi thường phẫn nộ quát lớn.
– Có bản lãnh thì ngươi cứ tới, chúng ta có nhiều người như vậy mà còn phải sợ ngươi sao!
Lăng Tiếu vẫn còn cố ý dừng cả người lại một phen mà quát to.
Người nào không biết còn tưởng rằng người của Âu Dương gia đều là hắn mang đến.
Sự thực bạch xà cũng cho là như thế. Nó dường như nổi giận cứ thế mà công kích về hướng mọi người ở tứ phía. Cả thân rắn khổng lồ đuổi theo rồi đè lên làm cho không ít con cháu Âu Dương gia bị nghiền thành thịt vụn.
Người Âu Dương gia quá sợ hãi, vội vàng tháo chạy toán loạn khắp, có người kêu lớn
– Lão Tổ tông cứu mạng a!
Âu Dương hoa cùng Bát Dực Đường Lang của lão đã vây công Mãnh Nam, vừa mới chiếm được một chút thượng phong thì lại xuất hiện một con bạch xà như vậy, quả nhiên là khiến cho lão buồn bực không thôi.
– Đường Lang ngươi đối phó hắn, ta đi che chở cho đám tiểu bối rời đi trước!
Âu Dương Hoa vừa nói với Bát Dực Đường Lang, lập tức bỏ qua Mãnh Nam mà vội vàng đi ngăn cản bạch xà Bát Giai kia.