Hắn biết rõ làm việc cho người Thiên Long Môn chắc chắn sẽ có chỗ tốt, nhưng mà không nghĩ tới chỗ tốt lại lớn như thế.
Thời điểm đám người Lăng Tiếu muốn đi tới loạn táng không gian thì Vân Mông Điềm lại nhắc nhở.
– Lăng thiếu gia, đám người Thư gia hình như cũng đi cùng người của Tẩy Kiếm Trang, ngươi… Các ngươi nên chú ý nhiều hơn.
– Tẩy Kiếm Trang sao?
Lăng Tiếu nói thầm trong lòng, dẫn một đoàn người rời khỏi địa bàn Vân Cương Giáo.
Loạn táng không gian, một trong tám đại cấm vực của Thiên Vực!
Nơi này là một khu vực không gian loạn lưu, ở xa nhìn qua là một lỗ đen to lớn, mà bên trong tràn ngập không gian loạn lưu, con người thật nhỏ bé so với nó.
Loạn táng không gian này đã từng thôn phệ Thần Vương không có một vạn cũng có tám ngàn, người có thể rời khỏi loạn táng không gian chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Mà những Thần Vương đi ra không nghi ngờ đều thu được cơ duyên nghịch thiên, đại bộ phận đều bước vào Chí Tôn.
Tất cả mọi người đều biết rõ trong nơi này trừ tỷ lệ tử vong khủng bố ra, còn có thần vật chưa ai lấy.
Có không ít Thần Vương đỉnh phong, trong đó có không ít Thiên Thần Vương vì bước vào Chí Tôn mà không quản nguy hiểm đi vào trong cấm địa này.
Ngày nay cách cấm khu này không xa có một nhóm người đang ở đây.
Nhóm người này có chừng ba mươi tên Thần Vương, trong đó càng có một tên Thần Vương đỉnh phong và ba tên Thần Vương cao giai.
Thực lực đoàn người này đặt ở nơi nào cũng vô cùng mạnh mẽ.
Bọn họ không phải muốn tiến vào loạn táng không gian, ngược lại chỉ dừng ở đây tạm thời mà thôi.
Những người này có năm sáu mươi người, có bộ phận người mặc áo choàng luyện dược sư, không khó nhìn ra bọn họ là tông môn luyện đan hoặc thế gia luyện đan.
Mười người cưỡi chim hạc, bên hông đeo trường kiếm, bộ dáng kiếm khách.
Từ quần áo của những người này đồng nhất ra, trên võ phục của bọn họ có tiêu chí chữ “Kiếm”.
Trong Thiên Long địa vực này trang phục như thế trừ người Tẩy Kiếm Trang ra thì không có thế lực nào khác.
Về phần luyện dược sư là thế lục phụ thuộc lớn nhất của Tẩy Kiếm Trang, Thư gia.
Thư gia là thế gia có truyền thống luyện đan, trong Thiên Long địa vực cũng có danh khí lớn, còn mạnh hơn Xà Nghĩa Môn không ít.
Huống hồ sau khi bọn họ phụ thuộc Tẩy Kiếm Trang thì thanh danh càng to lớn, thế lực bình thường không ai dám chọc bọn họ!
Mà sỡ dĩ bọn họ xuất hiện ở nơi này chính là vì mang đại tiểu thư Thư Tử Thiến quay về gia tộc.
Bọn họ những năm qua vẫn đi tìm Thư Tử Thiến, không nghĩ đến nàng trốn ở trong Vân Cương thành.
Nếu không phải nàng không lâu trước đó không giả trang đi dạo với Phong Thanh Duyên trong Vân Cương thành và bị một tên chấp sư trùng hợp ra ngoài làm việc nhìn thấy, còn không biết nàng ẩn cư ở đây đấy.
Đây là ngoài ý muốn, người Thư gia sau khi nhận được tin tức này thì lập tức phái người đi qua.
Đám người Thư Tử Thiến muốn phản kháng nhưng không làm được.
Gia tộc của nàng phái không ít người, hơn nữa còn có người Tẩy Kiếm Trang cùng đi, đã nói rõ quyết tâm mang nàng quay về.
Phong Thanh Duyên cũng bị tai họa theo.
Thư Tử Thiến tự nhiên không cam lòng trở về, nàng chờ đợi ở Vân Cương thành nhiều năm chính là muốn chờ Tà Đế lại xuất hiện, bây giờ sao có thể nửa chừng bỏ qua chứ.
Huống chi nàng biết rõ bị mang trở về thì phải gả cho thiếu trang chủ Tẩy Kiếm Trang. Đây là chuyện nàng không muốn đối mặt nhất.
Nhưng mà tình thế bức người, nàng không quay về cũng không được.
Cho nên nàng chỉ có thể thi kế hòa hoãn, tìm lấy cớ tới loạn táng không gian bái tế “Cố nhân “, lúc đó mới theo người gia tộc quay về.
Hôm nay bọn họ dừng ở nơi này nửa tháng, hơn nữa từ Vân Cương thành tới nơi này cũng tốn thời gian một tháng.
Căn bản đủ cho người Vân Cương Giáo mang tin tức tới Thiên Long Môn báo cho Lăng Tiếu.
Hôm ny người của gia tộc và Tẩy Kiếm Trang đã bắt đầu thúc dục hai nàng quay về.
– Tiểu Thiến, chúng ta phải đi!
Một gã Thần Vương cao giai tiến lên nói với Thư Tử Thiến.
Tên Thần Vương cao giai này là trưởng lão hộ tộc của Thư gia, là tông thúc của Thư Tử Thiến, tên là Thư Bằng Thành.
– Thành thúc, cầu ngươi, lại cho ta thêm ít thời gian được không?
Thư Tử Thiến nhìn Thư Bằng Thành cầu khẩn.
Nàng bây giờ bị Thần Vương liên thủ phong tỏa, mà di nương ở cùng nàng cũng không thể ra mặt giúp nàng.
– Ai, Tiểu Thiến ta biết rõ tâm tư của ngươi, nhưng mà ngươi phát biết trong gia tộc chúng ta không ai có thể ngăn được mối hôn nhân này, huống chi thiếu tông chủ đã điểm tên của ngươi gả cho hắn, việc này chúng ta không biện pháp vi phạm ah!
Thư Bằng Thành thở dài.
Thư Tử Thiến nhíu mày, lộ ra vẻ ưu thương, nói:
– Ta trở về cũng được, nhưng mà ngươi phải thả bằng hữu của ta ra, nàng không quan hệ tới chuyện này.
– Sự kiện này ngươi đi nói với thiếu tông chủ đi!
Thư Bằng Thành khó xử nói ra.
Thư Tử Thiến tức giận, tiếp theo nàng tức giận chạy tới một cái lều.
Nàng vừa mới gần cái lều này thì nghe Phong Thanh Duyên la lên.
– Ngươi muốn làm… Làm gì, ta cho ngươi biết… Đồ đệ của ta chính là người của Thiên Long Môn… Ngươi không được lại đây, ngươi là đồ súc sinh!
Thư Tử Thiến muốn tiến vào nhưng bị người Tẩy Kiếm Trang ngăn cản lại.
– Các ngươi cút ra cho ta, nếu tỷ muội của ta xảy ra chuyện gì, ta tự sát trước mặt các ngươi!
Thư Tử Thiến nước mắt chảy dài.
Nàng không nghĩ tới vì chuyện này lại hại Phong Thanh Duyên, nếu như vậy thì nàng làm gì có mặt mũi gặp mặt Tà Đế ca ca.
Quả nhiên lời này của nàng có hiệu quả, bên trong có âm thanh lười biếng truyền ra.
– Để nàng đi vào!
Đám người canh giữ lều cho Thư Tử Thiến đi vào.
Thư Tử Thiến do dự vẫn đi vào.
Vừa vào trong thì nhìn thấy Phong Thanh Duyên xiêm y vẫn còn, trên mặt đầy nước mắt, té ngồi trên mặt đất, không cần nói cũng biết đã bị khi dễ.
– Ngươi sao có thể làm như vậy, thật sự là hèn hạ vô sỉ!
Thư Tử Thiến chạy đến bên cạnh Phong Thanh Duyên, nhìn qua nam tử đang nằm trên giường uống rượu mắt chửi.
Nam tử kia nhìn qua hơn ba mươi, trên gương mặt không có râu, ánh mắt ngạo mạn và tham lam khiến người ta cảm thấy chán ghét.
Người này đừng nhìn hắn háo sắc thành tính, nhưng mà thực lực đã là Thần Vương trung giai rồi.
Hắn chính là thiếu trang chủ của Tẩy Kiếm Trang, tên là Trang Kiếm Sinh, hơn ba ngàn tuổi.
Trang Kiếm Sinh nổi danh mê gái, hậu cung của hắn không được một trăm cũng có tám mươi.
Đại bộ phận là nữ nhân bị hắn chơi xong và ném đi.
Tính cách của hắn mà được làm thiếu trang chủ, chủ yếu hắn là con trai lớn của trang chủ hiện tại, mà Tẩy Kiếm Trang có truyền thống truyền lớn không truyền nhỏ, cũng bởi vì thế Trang Kiếm Sinh mới có thể được truyền bị trí trang chủ.
Bằng không dựa vào tính cách của hắn làm gì có tư cách ngồi vào vị trí thiếu tông chủ hiện tại.
– Nhìn ngươi khẩn trương cái gì, ngươi gả cho ta, mà nàng thích hợp làm thị nữ của ta!
Trang Kiếm Sinh uống một hớp rượu và cười nhạt, ánh mắt hắn không cố kỵ nhìn qua hai nữ nhân, trong nội tâm càng vui như nở hoa.