Người gia nhập Tiếu Ngạo Cung trừ dòng chính của hắn, những người khác không có trải qua đại chiến sinh tử lần nào.
Lăng Tiếu sẽ không bởi vì chiến đấu có chết người mà thời khắc nào cũng bảo vệ bọn họ, hắn gần đây thừa hành chính là trong đại chiến sinh tử mới dần dần mạnh lên, mới nhìn ra bản tâm của một người.
Hàn Khai tự nhiên đoán ra tâm tư của Lăng Tiếu, cũng gật đầu, lập tức ẩn vào bóng tối không thấy nữa.
Hắn không có rời khỏi chỗ nầy, hắn đang tùy thời gian sát cuộc chiến, một khi có bất kỳ chuyện không ổn phát sinh, hắn tuyệt đối sẽ ra tay đầu tiên.
Trong tay Lăng Tiếu xuất hiện trường thương kim sắc, lực lượng quanh người tăng cao, đồng thời Kim Sắc Lang Vương uy vũ thần tuấn cũng xuất hiện ở bên người của hắn.
– Đi theo bổn cung toàn lực giết địch, mặc kệ địch nhân là ai, thề phải thấy máu của chúng tế cờ cho Tiếu Ngạo Cung chúng ta!
Lăng Tiếu lúc này hét to một tiếng, hắn xông qua phía năm ngàn người của Hắc Ma Môn bên kia.
Diệp Vân Phong hét to lên.
– Thề phải thấy máu của bọn chúng, tế cờ cho Tiếu Ngạo Cung chúng ta!
– Thề phải thấy máu của bọn chúng, tế cờ cho Tiếu Ngạo Cung chúng ta!
– Thề phải thấy máu của bọn chúng, tế cờ cho Tiếu Ngạo Cung chúng ta!.
– Thề phải thấy máu của bọn chúng, tế cờ cho Tiếu Ngạo Cung chúng ta!
Người trong Tiếu Ngạo Cung chỉ qu nháy mắt chiến ý dâng trào lên cao chưa từng có, cả đám đều hét to lên, lúc này đều theo chân Lăng Tiếu giết địch.
Mà đám người Dạ Lang, Ưng Vương ẩn tàng trong bóng tối lập tức phát hiện ra được.
Trong mắt Dạ Lang có hàn quang, hắn nang vũ khí trong ty lên và nói:
– Lập tức giới bị, chuẩn bị giết địch thủ, huyết tẩy Tiếu Ngạo Cung cho ta.
Sau khi giọng của hắn vang lên, người phía sau hắn khí huyets sôi trào, lúc này có không ít Miêu Lang Ưng rống to.
Bỗng dưng đại chiến bộc phát thật nhanh chóng.
Tiếu Ngạo Cung hơn ba nghìn người, hơn ba nghìn linh thú có các đặc tính công kích giống nhau, kim khí, hỏa mang, sóng nước, mưa đá…
Tất cả công kích này bộc phát trong nháy mắt thì thiên địa cũng chấn động, lúc này sơn mạch, cây cối, linh hoa, dị thảo đều bị đánh thành phấn vụn
Trong lúc nhất thời phía trước có một quang tráo màu đen từ trên trời giáng xuống.
Oanh long oanh long!
Tiếng chiến đấu chém giết đáng sợ vang vọng hư không, năng lượng năm màu không ngừng khuếch tán ra chung quanh.
Lang Ưng Ám Vệ không hổ là quna đoàn chiến đấu mạnh nhất của Hắc Ma Môn, bọn họ tấn công, phòng ngự liên kết nhịp nhàng không có khe hở, đánh đám người bên phía Tiếu Ngạo Cung bay đi.
Vào thời khắc này bọn chúng lại xuất kích, công kích ám đặc tính đều có tính hủ thực mạnh, lại thêm bay giờ là ban đêm, công kích của bọn chúng càng khó phân biệt được.
Mà đám người Tiếu Ngạo Cung bay tới trước chạm phải tấm màn đen ngăn cản.
Sau đó tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Lăng Tiếu chạy lên đầu tiên trong lúc nhất thời cũng bị màn đen đánh ngược lại nên kêu to lên, hắn muốn tránh né nhưng không kịp, hắn bị năng lượng công kích củ năm ngàn người bao phủ.
Lăng Tiếu vận lực lượng toàn thân lên mức cao nhất.
Sau khi bị công kích đánh trúng Lăng Tiếu vô cùng chật vật, nhưng mà có long giáp bảo vệ, bằng không hắn không chủ chật vật đâu, nhưng mà người chung quanh hắn thì bị thương không ít.
Lăng Tiếu đại kinh, hắn lúc này mới ý thức được lực lượng đoàn đội không thẻ khinh thường.
Chiến đấu hôm nay đã bắt đầu rồi, bọn họ ai có thời gian thao diễn chiến đội chứ?
– Mọi người chia tách ra, mỗi nhóm năm trăm người, đồng thời tiến hành vây đánh bọn chúng!
Ở hậu phương Huyền Diệu chỉ huy chiến đấu.
Chỉ cần chia tách nhân số, công kích đoàn đội của Hắc Ma Môn không thể dồn vào một hướng, lực công kích cũng biến yếu.
Điểm này Huyền Diệu vận dụng phi thường thấu triệt.
Mọi người nghe được Huyền Diệu nói thì lập tức phân tán ra, mỗi tổ đều có cường giả Huyền Đế giai mang theo người giết qua đám người Hắc Ma Môn.
Dạ Lang lộ ra thần quang hung ác, nói:
– Tất cả mọi người xuất kích, giết sạch bọn chúng.
Lang Ưng Ám Vệ nơi này do một tay của hắn dạy dỗ, chiến lực rất kinh người, bất kể là đoàn đội hay đơn chiến năng lực cũng mạnh hơn võ giả bình thường.
Huống hồ bên phía bọn chúng có ưu thế nhân số, Dạ Lang kiên trì tin tưởng bọn họ sẽ chiến thắng không nghi ngờ, Tiếu Ngạo Cung tuyệt đối sẽ biến thành tông môn bị diệt vong nhanh nhất trong lịch sử.
Sau khi Dạ Lang ra lệnh thì Ưng Vương là người đầu tiên lao lên.
Dạ Lang biết rõ Ưng Vương muốn dùng Tiếu Ngạo Cung phát tiết, cũng không có quá mức để ý, tùy tiện cho hắn giết thế nào cugnx được.
Ưng Vương xông qua phía Lăng Tiếu, hắn từng ra tay với Lăng Tiếu, cũng có ấn tượng khắc sâu về Lăng Tiếu, hắn nhất định phải dùng thực lực của mình giết tiểu tử này.
– Lăng cẩu tạp chủng, dám đoạt tinh quáng của Hắc Ma Môn chúng ta, bổn vương hôm nay lấy mạng chó của ngươi!
Ưng Vương hét to một tiếng, trong tay xuất hiện đôi ưng trảo trảo qua phía Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng không có sợ Ưng Vương, hắn khinh thường quát:
– Hắc Ma Môn thì như thế nào, sớm muộn gì ta cũng chém sạch các ngươi.
Lăng Tiếu lúc trước không có dùng toàn lực với Ưng Vương, bây giờ là đại chiến sinh tử, hắn cũng dùng tinh thần lực..
Kim Long Thương vô hình vô ảnh đâm vào thức hải của Ưng Vương.
Ưng Vương còn không có đánh tới Lăng Tiếu thì cảm thấy đầu óc đau đớn, lập tức nhịn không được kêu thảm lên.
Lăng Tiếu vừa rồi ăn buồn bực, bây giờ muốn giết người tiết hận.
Hắn không có do dự, cũng không hề nghĩ sẽ thu Ưng Vương vào dưới trướng, Kim Long Thương trong tay trực tiếp đâm vào tim Ưng Vương, một kích này xuyên thủng chiến giáp bán giai thánh khí, đâm nát tim của hắn.
Ưng Vương đến chết còn không rõ mình chết như thế nào, hắn đường đường Huyền Đế thấp giai đỉnh phong lại bị một tên Thiên Tôn cao cấp chém giết, việc này truyền đi ai tin tưởng đây?
Lăng Tiếu thuận tay vất thi thể của Ưng Vương ra, trong miệng rống to:
– Người phạm Tiếu Ngạo Cung ta đều phải chết!
Lăng Tiếu lúc này hoàng uy bộc phát, thiên phú thần thông của long tộc xuất hiện, tiếng rống của hắn chấn động mấy ngàn Lang Ưng Ám Vệ.
Lăng Tiếu thừa cơ như long vào biển cả, cầm lấy Kim Long Thương bắt đầu đại khai sát giới.
Phách Long Thương Quyết uy lực bực nào, Lăng Tiếu ra tay toàn lực, tuy Lang Ưng Ám Vệ lợi hại nhưng cũng không ngăn được Lăng Tiếu.
Chỉ một chiêu này có mấy chục Lang Ưng Ám Vệ chết trong tay Lăng Tiếu tại.
Hắc Ma Môn bên này cũng ý thức được Lăng Tiếu cường đại, lập tức có Huyền Đế giết qua phía Lăng Tiếu.
Dạ Lang gương mặt lạ lùng hỏi:
– Hẳn kẻ này chính là Lăng Tiếu?
Trước khi xuất chinh Tiếu Ngạo Cung, Dạ Lang cũng sớm đọc tư liệu về Tiếu Ngạo Cung, cũng có người sớm vẽ dung mạo Lăng Tiếu ra giấu, cho nên hắn vừa nhìn đã nhận ra Lăng Tiếu.
– Biết rõ thiếu gia nhà ta lợi hại là tốt rồi, còn dám phạm Tiếu Ngạo Cung của ta, đúng là chán sống mà!
Một giọng nói âm lãnh vang lên sau lưng Dạ Lang, một đạo sát phạt chi khí bộc phát ra ngoài.
Lông tơ của Dạ Lang dựng đứng, hắn làm người cẩn thận, vẫn chú ý khí tức ở chung quanh, không ngờ hôm nay có người tiếp cận phía sau mà hắn không có phát hiện.