Những người này muốn nhặt sẵn tiện nghi, một khi chiến thắng Lăng Tiếu bọn hắn có thể lấy được chiến tích trước đó, kế tiếp chỉ cần thắng thêm một trận là có thể tiến vào vòng thứ hai.
Loại tình huống này cũng không có gì mới lạ, mỗi một lần Hoàng Bảng chi tranh sẽ có không ít người đều nhắm chuẩn cơ hội như thế, vừa có thể tiết kiệm thời gian vừa dùng ít sức, còn có thể bắt được bài danh tốt nhất.
Mỗi khi xuất hiện loại tình huống này, trọng tài sẽ có kế sách ứng đối, chỉ thấy hắn cầm một thùng gỗ đi tới nói:
– Rút thăm đi, ai lấy được tên của Lăng Tiếu thì người đó có thể đối chiến với hắn.
Bốn người đều biết quy củ, chia nhau bước lên rút thăm.
Cuối cùng do Hô Duyên Bằng rút trúng tên Lăng Tiếu, thuận lợi trở thành đối thủ của hắn.
– Ha ha, tiểu tử ngươi đi xuống đi, chín trận thắng lợi ta sẽ thay ngươi thủ đến cuối cùng.
Hô Duyên Bằng nhìn Lăng Tiếu cười to nói.
Hô Duyên Bằng tướng mạo thô lỗ, cơ bắp vạm vỡ, trên cánh tay còn có vết thương thật dữ tợn, là một dong binh kinh nghiệm giết chóc.
Lăng Tiếu tươi cười nói:
– Đa tạ đại thúc…nhưng mà ta cảm thấy được tự mình giữ lấy kết quả chiến thắng mới tốt hơn, ngươi nói có phải hay không?
– Ha ha, vậy cũng không thể theo ngươi!
Hô Duyên Bằng cười nhạt một tiếng, một đầu linh thú chậm rãi xuất hiện bên cạnh hắn.
U!
Một đạo kim quang lóe lên, thanh âm tiếng hí vang rền!
– Huyết Kim Bằng!
Người chung quanh thấy được linh thú của Hô Duyên Bằng đều cùng kêu lên.
Bên cạnh Hô Duyên Bằng chính là linh thú Huyết Kim Bằng ngũ giai đỉnh, chỉ thấy nó xòe đôi cánh, huyết quan trên đỉnh đầu có vẻ vô cùng chói mắt, trong mắt không ngừng lóe ra hung quang.
Huyết Kim Bằng là linh thú chi nhánh huyết mạch của thần thú Tam Túc Kim Ô, có thể tiến giai tới bát cấp, sức chiến đấu cực kỳ bất phàm, mà Huyết Kim Bằng này còn sắp tiến hóa tới lục giai, với chiến lực ngũ giai của nó tuyệt đối có thể so sánh với thiên tôn đê giai.
Lăng Tiếu cũng bị linh thú uy phong lẫm lẫm kia hấp dẫn, không nghĩ tới đối phương có được linh thú tốt như thế.
Nếu đổi lại là đối thủ bình thường có lẽ chỉ nhờ vào Huyết Kim Bằng thì Hô Duyên Bằng đã lấy được thắng lợi lần này.
Rất tiếc Lăng Tiếu không nghĩ như thế!
– Tiểu tử nhận thua đi, bằng không Kim Bằng của ta sẽ ăn ngươi!
Hô Duyên Bằng nhảy lên trên lưng Huyết Kim Bằng, tựa hồ không có ý định chính mình xuất thủ, hắn cho rằng để Kim Bằng đối phó Lăng Tiếu là đã đủ.
– Ha ha, tuy rằng bổn thiếu rất sợ chết, nhưng thầy tướng số từng nói qua bổn thiếu tuyệt sẽ không chết trong bụng linh thú.
Lăng Tiếu chậm rãi bay lên đáp.
– Hồ đồ ngu xuẩn, Kim Bằng ăn hắn cho ta!
Hô Duyên Bằng chỉ huy linh thú.
Huyết Kim Bằng kêu lên một tiếng, đôi cánh vũ động, từng đạo kim quang không ngừng bắn ra, thân hình khổng lồ bay tới chỗ Lăng Tiếu, mỏ nhọn sắc bén mang theo sát ý thị huyết bổ nhào tới.
Lăng Tiếu trở nên nghiêm túc, sử dụng Vân Tung Mị Ảnh tạo ra từng đạo tàn ảnh trên không trung, tránh né công kích của Huyết Kim Bằng, công thẳng tới Hô Duyên Bằng trên lưng nó.
Huyết Kim Bằng công thủ đều rất tốt, thân hình nó ngừng lại, hai cánh vẫy mạnh, từng đạo kim quang vũ linh không ngừng bao phủ tới Lăng Tiếu.
Hưu hưu!
Công kích cường đại tán phát trên không trung.
Đinh đương đinh đương!
Chỉ thấy Lăng Tiếu không tránh né, hai tay nổi lên kim quang cường đại, từng quyền đem vũ linh công kích oanh tán.
– Cái gì, hắn…hắn có thể dùng tay không tiếp nhận công kích kia!
– Thân thể thật cường đại, vũ linh công kích của Huyết Kim Bằng có thể so sánh với huyền khí cao giai oanh kích, xem ra tên kia thật sự có bản lĩnh!
– Xem ra Thân Mạt cùng Chiêm Đại Tả thua cũng không oan!
– Nhưng nếu muốn dựa vào thân thể mạnh mẽ đánh bại Hô Duyên Bằng tựa hồ không dễ dàng!
…
– Quả nhiên có chút bổn sự, nhưng muốn đối phó Huyết Kim Bằng chỉ sợ không đơn giản như vậy!
Hô Duyên Bằng thoáng kinh ngạc lẩm bẩm nói.
Ngay sau đó Huyết Kim Bằng tiến tới gần Lăng Tiếu, cánh chim cường hãn như ngàn đao vạn nhận hướng Lăng Tiếu cắt tới.
Lăng Tiếu tránh né công kích, trực tiếp chui dưới bụng Huyết Kim Bằng.
Hô Duyên Bằng cảm thấy cơ hội tốt đã đến, lập tức hét lớn:
– Kim Bằng mau xé rách hắn!
Huyết Kim Bằng không cần chỉ thị của hắn, đã sớm dùng hai móng vuốt trảo xuống.
Thân hình Lăng Tiếu như cá chạch lách tránh, trên mặt hiện lên thần sắc hung lệ lẩm bẩm:
– Mượn ngươi tới lập uy đi!
Thanh âm của hắn vừa mới hạ xuống, kim sắc hào quang nháy mắt trướng lên, năng lượng cường đại chấn rung cả quang tráo bên trên.
Hô Duyên Bằng lập tức cảnh giác, nhanh chóng kinh hô:
– Kim Bằng mau tránh ra!
Đáng tiếc lời nhắc nhở của hắn đã muộn.
Không, phải nói Lăng Tiếu xuống tay thật quá nhanh.
Chỉ thấy một kim quyền mang theo khí thế vô cùng sắc bén hướng bụng Huyết Kim Bằng liên tục cuồng oanh lên.
Phanh phanh!
Quyền đầu của Lăng Tiếu đã sớm có thể so sánh với linh khí, cho dù thân thể Huyết Kim Bằng cường hãn thế nào cũng chỉ so được với ngũ giai mà thôi.
Chỉ thấy thân hình thật lớn của linh thú bị Lăng Tiếu oanh vỡ thành nhiều lỗ hổng.
– Hỗn đản, dám đả thương linh thú của ta, ta làm thịt ngươi!
Hô Duyên Băng nổi giận, quát to một tiếng, một trọng chùy xuất hiện trong tay, từ trên lưng linh thú nhảy xuống bổ nhào tới Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu thu quyền, nhưng không lui lại mà nghênh đón Hô Duyên Bằng.
Thân ảnh cực nhanh của Lăng Tiếu làm Hô Duyên Bằng không thể nắm giữ, công kích của hắn còn chưa đi tới chính hắn đã nhận lấy vài quyền công kích.
Ngay khi Hô Duyên Bằng cảm giác Lăng Tiếu tách ra xa, hắn chợt phát hiện mình hình như không bị bao nhiêu thương tổn.
Ở cách đó không xa Lăng Tiếu phủi phủi hai tay, thở nhẹ một hơi nói:
– Đánh xong, kết thúc công việc!
Bỗng nhiên Hô Duyên Bằng cười ha ha:
– Quyền kình của ngươi gãi ngứa cho ta còn không xứng, ta nói cần làm thịt ngươi, đi chết đi!
Hô Duyên Bằng ngưng cười, kim sắc trọng chùy vung lên, trên lôi đài tựa hồ bị kim quang chiếm lĩnh.
Kim quang như nặng ngàn cân, chỉ cần nhẹ nhàng tạp xuống chỉ sợ hoàng cấp đỉnh cũng bị tạp thành thịt vụn.
– Kim Sơn Áp Đỉnh!
Hô Duyên Băng quát một tiếng, muốn oanh thẳng tới Lăng Tiếu.
– Hẳn nên nổ rồi đi!
Lăng Tiếu giống như không đem chiêu thức của Hô Duyên Bằng nhìn vào trong mắt, trên mặt lộ dáng tươi cười nhẹ nhàng, lẩm bẩm nói.
Phanh phanh!
Nhưng Hô Duyên Bằng còn chưa xuất chiêu, bên trong thân thể hắn nổ bạo từng trận năng lượng, từng lỗ máu không ngừng nổ tung từ trong cơ thể.
Hô Duyên Bằng còn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra, ngũ tạng lục phủ trong cơ thể tựa hồ bị tạc vỡ, toàn thân thẳng tắp ngã ngửa ra sau.
Mãi cho tới chết Hô Duyên Bằng cũng không biết vì sao mình lại chết, rõ ràng vừa rồi hắn không hề cảm giác mình bị thương tổn ah!
Hô Duyên Bằng vừa chết, Huyết Kim Bằng cũng rơi xuống đất.
– Thật ngại quá vị nhân huynh này, may mắn thắng ngươi!
Lăng Tiếu nhìn hướng Hô Duyên Bằng cười nhạt nói.
Nụ cười này của hắn làm mọi người cảm thấy thật sự vô hại, nhưng lại cất giấu một trái tim quyết đoán nhẫn tâm, quả thật làm người cảm thấy rét lạnh vô cùng!