Không ngờ Lăng Tiếu chỉ cần nhớ kỹ khẩu quyết sau đó dùng hai tháng thông hiểu đạo lý, sau đó lại tìm thêm nửa năm thời gian thay đổi thần công, quả nhiên làm cho hắn vừa mừng vừa sợ hãi.
– Đây đều nhờ sư phụ dạy có cách.
Lăng Tiếu khiêm tốn nói.
– Khó được ngươi còn biết khiêm tốn như thế.
Tà Đế cười khẽ một tiếng, sau đó mới nói:
– Hiện giờ sư phụ cũng không còn gì có thể dạy ngươi, hiện tại nói cho ngươi nghe một ít lĩnh ngộ cùng đột phá tiến giai giữa các cảnh giới.
Lăng Tiếu tĩnh tâm lắng nghe, đối với siêu cấp cao thủ đã bước lên Thiên Vực như sư phụ Tà Đế khi nói ra kinh nghiệm cùng lĩnh ngộ của mình người thường không ai có cơ hội nghe được, huống hồ sư phụ còn là người tu luyện năm loại thuộc tính cùng một lúc như hắn.
Trải qua hơn vài ngày giảng giải, Lăng Tiếu cũng đã hiểu được không ít.
– Ngươi chỉ cần nhớ kỹ những lời nói của sư phụ mấy ngày nay là được, đợi ngày sau khi ngươi đột phá tự nhiên sẽ hiểu rõ.
Tà Đế nói.
Lăng Tiếu đáp:
– Đồ nhi đã biết.
Hắn bỗng nhiên hỏi một vấn đề muốn biết từ lâu:
– Sư phụ, thực lực của ngài hiện tại đạt tới cảnh giới gì vậy?
Tà Đế hỏi ngược lại:
– Ngươi thật muốn biết?
Lăng Tiếu vội vàng gật đầu đáp:
– Dĩ nhiên muốn biết, đồ nhi còn muốn sớm truy đuổi theo thực lực của ngài đâu.
– Ha ha, tiểu tử có chút chí khí, nhưng muốn đuổi theo thực lực của vi sư không có vài ngàn năm công phu chỉ sợ là không dễ dàng.
Tà Đế hết sức cao hứng cười sang sảng nói.
– Mấy ngàn năm thời gian? Lâu như vậy sao!
Lăng Tiếu thở dài nói.
– Phải, như vậy là đã xem trọng ngươi, cần biết càng lên cao càng phải tích lũy năng lượng càng nhiều, đối với lĩnh ngộ tiến giai càng thêm thâm ảo, không phải nhanh chóng như những thời gian đầu.
Tà Đế đáp, sau đó lại nói:
– Hiện giờ cảnh giới vi sư đã đạt tới thánh hoàng trung giai, vi sư sống gần vạn năm mới đạt tới thực lực này, trong Trung Vực xem như tồn tại đỉnh cấp rồi, nhưng trên Thiên Vực còn có vẻ thật nhỏ bé.
– Sư phụ đã đạt tới cảnh giới thánh hoàng trung giai nhưng ở Thiên Vực vẫn còn thật nhỏ bé sao?
Lăng Tiếu líu lưỡi kinh hô.
Tà Đế gật đầu nói:
– Không sai, cao thủ Thiên Vực nhiều như mây, thực lực như ta nhiều vô số, đây cũng là nguyên nhân vì sao vi sư phải quay về Trung Vực tìm kiếm đệ tử truyền thừa, bởi vì ta không biết mình ở trong Thiên Vực sẽ có ngày nào bị người giết chết, ta cũng không hi vọng Độc Tôn Tà Vương thần công của mình bị thất truyền.
– Sư phụ, huyền đế ở Trung Vực đã có thể xưng bá, như vậy thánh hoàng trong Thiên Vực chẳng lẽ rất nhiều sao? Hoặc là trên Thiên Vực còn có thật nhiều thần cảnh tồn tại?
Lăng Tiếu vô cùng tò mò hỏi, trong lòng mơ hồ nảy sinh khát vọng đi đến Thiên Vực nhìn xem thánh, thần cấp đỉnh tồn tại trong truyền thuyết.
– Kỳ thật hiện tại các ngươi hiểu biết về việc phân chia cấp bậc còn chưa quá rõ ràng, hiện giờ vi sư nói cho ngươi biết cấp bậc sau khi siêu việt huyền đế đi, kỳ thật cũng không phải phân chia thánh, thần cảnh giới như trong sự tưởng tượng của ngươi, phá đế nhập thánh, chính là thánh giả giai bình thường, chênh lệch cùng thánh hoàng giai còn rất lớn, thánh giả cùng thánh hoàng đều thuộc về cấp bậc “Thánh”, mà giữa hai bên cũng chia làm ba giai đoạn, thánh giả cùng thánh hoàng mặc dù chỉ chênh lệch một từ, nhưng thực lực cách xa nhau vạn dặm, mà sau thánh hoàng chứng thật là thần cảnh, nhưng sau thần cảnh chia làm thần vương, thủy thần hai loại cảnh giới, về phần còn có cảnh giới cao hơn nữa tồn tại hay không thì vi sư không biết, cần hiểu võ đạo vô chừng mực, chỉ cần có đủ lực lĩnh ngộ cùng thiên phú chung quy sẽ có một ngày đột phá cực hạn.
Tà Đế một hơi đem cấp bậc giữa thánh, thần hai giai kể lại cho Lăng Tiếu nghe qua.
Lăng Tiếu nghe xong hoàn toàn ngây người kinh ngạc.
Hắn vẫn cho rằng sau huyền đế là thánh, thần hai giai vị, nhưng hắn không nghĩ tới giữa hai giai vị thánh, thần còn có phân chia giai đoạn, theo thứ tự là thánh giả, thánh hoàng, thần vương, thủy thần, mấy cảnh giới này làm nội tâm Lăng Tiếu dâng lên áp lực trầm trọng.
Khó trách sư phụ hắn sợ hãi mình gặp bất trắc trong Thiên Vực, thì ra trên Thiên Vực còn có một phiến thiên địa khác, thánh hoàng có lẽ chỉ là một người bình thường ở đó mà thôi.
– Ngươi cũng không cần suy nghĩ quá nhiều, thánh giai trong Trung Vực cũng không có vài người, đạt tới cảnh giới kia muốn tiếp tục đột phá chỉ phải di Thiên Vực mới được, hiện tại ngươi cứ yên tâm gia tăng thực lực, chờ sau khi ngươi đạt tới thánh giả cảnh, lại đi Thiên Vực tìm vi sư đi.
Tà Đế vỗ vỗ vai Lăng Tiếu nói, tiếp theo đưa một khối tinh thạch cho Lăng Tiếu:
– Đây là Sinh Mệnh tinh thạch, sau khi ngươi tới Thiên Vực, có thể dựa vào nó cảm ứng phương hướng của vi sư.
Lăng Tiếu đem tinh thạch cẩn thận thu vào.
– Những gì cần dạy cho ngươi vi sư đều đã dạy xong, tin tưởng ngươi có thể làm tốt hơn vi sư, qua thêm một năm nữa ngươi nhất định phải tham gia “Hoàng bảng chi tranh” tranh thủ lấy được danh vị đứng đầu, đừng làm hổ thẹn tên tuổi của vi sư.
Tà Đế dặn dò, tiếp theo còn nói:
– Còn mấy tháng thời gian mới đến một năm, ngươi tĩnh tâm ở lại nơi này đem thực lực gia tăng thêm một chút đi, vi sư đi ra ngoài dạo một chút sẽ quay về Thiên Vực.
Lăng Tiếu nghe được ý tứ của Tà Đế tựa hồ hiện tại muốn rời đi, trong lòng dâng lên cảm xúc không muốn.
Tuy hắn ở chung với Tà Đế chưa bao lâu, nhưng hắn học được rất nhiều tri thức mà người khác cả đời không có cơ hội học đến.
Hắn nặng nề quỳ xuống nói:
– Sư phụ bảo trọng, đệ tử nhất định sẽ dùng thời gian nhanh nhất đến Thiên Vực gặp lão nhân gia.
Tà Đế mỉm cười, vỗ vỗ đầu hắn nói:
– Nhớ kỹ, đừng làm hổ thẹn danh hào của vi sư.
Dứt lời hắn biến mất trong không gian.
Đồng thời không gian sản sinh biến hóa, tựa hồ phòng ngự đã biến đổi.
– Sư phụ nhất định phải bảo trọng, đệ tử sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của ngài!
Lăng Tiếu đứng lên, thập phần kiên định nghĩ thầm.
Tà Đế rời đi, Lăng Tiếu bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Ban ngày hắn tu luyện Độc Tôn Quy Nguyên Khí, buổi tối nghiên cứu giai đoạn thứ hai của Khống Thần Quyết – Khống Hồn.
Thời gian qua nhanh như nước chảy, mấy tháng trôi qua, một năm đã tới.
Thực lực Lăng Tiếu thăng lên thật nhanh, đã đi tới cảnh giới địa hoàng đê giai đỉnh.
Đây là lần đầu tiên hắn chuyên tâm bế quan tu luyện trong những năm gần đây.
Hắn có thể đạt tới cảnh giới này nhanh như vậy, một phần nguyên nhân là Độc Tôn Quy Nguyên Khí đồng thời hấp thu năm loại linh khí thuộc tính, khiến tốc độ tu luyện của hắn cực nhanh, mà tam đại dị vật trong thức hải mỗi thời mỗi khắc đều giúp hắn hấp thu linh khí, hơn nữa lúc trước hắn từng dùng Ma Hoàng Hoa, trên con đường thăng lên địa hoàng không có chút tồn tại trở ngại.
Trước khi rời đi, Độc Hạt Tử rốt cục lĩnh ngộ đạo của mình, thành tựu thực lực thiên tôn giai chân chính.
Hắn giống như nổi điên cười to:
– Tà Đế đại nhân, thiếu gia, ta rốt cục thành tựu thiên tôn!
Đáng tiếc lời này của hắn Tà Đế không nghe được.