Trái lại Cổ Lôi của Cổ gia đối chiến bằng hữu Mạc Lâm kia của Hàn Khai đã chiếm hết thượng phong, cũng không bị tổn thương gì. Lão là Võ Giả Lôi thuộc tính, trong số chiến lực ngang bậc với nhau hiếm khi gặp địch thủ. Mà Mạc Lâm là Mộc thuộc tính, làm sao có thể chắn được công kích thịnh nộ điên cuồng của lão. Nếu như thời gian lại kéo dài thêm một chút, lão tuyệt đối có thể chém được Mạc Lâm.
Đê Giai Thánh Giả Cổ Mặc kia của Cổ gia thì cùng đánh với một bằng hữu khác của Hàn Khai đến khó khăn chia lìa, hai người đều bị trọng thương.
Linh Thú của đôi bên cũng là chém giết càng thảm thiết hơn, mỗi một con cơ hồ thân thể đều bị tổn thương rất lớn, máu tươi càng không ngừng chảy đầm đìa.
Duy nhất có thể chiếm thượng phong chính là Hỏa Vân Bằng của Hàn Khai cùng với Tứ Giác Ma Ngưu của Phong Nha. Cả hai con này đều là Linh Thú cấp cao đẳng, chiến lực cũng khá dũng mãnh; đối phương chính là con báo gấm của Âu Dương Chấn cùng với Lôi Giao Long hiển hách uy vũ của Cổ Lôi, các Linh Thú khác thì đều là đánh nhau đến cực kỳ thảm thiết.
Tất cả Thánh Giả và Bát Giai Linh Thú đều ngưng chiến, nhưng mà vẫn đang có Linh Thú không chịu bỏ qua như vậy.
Chỉ thấy một con mãng xà toàn thân đen sì đang cuống quít lao xuống từ trên chín tầng trời. Thân thể be bét rất nhiều vết máu, cái đuôi đều bị cắn đứt một khúc, xem ra là đang trốn tránh đối thủ của mình.
Một con Long Quy giống như quả núi cao từ trên trời giáng xuống, âm thanh vang dội phiêu lãng không ngớt
– Con rệp đừng chạy, Quy gia còn muốn cào mặt của ngươi!
– Chủ nhân cứu ta!
Hắc xà quay sang cầu cứu chủ nhân Vạn Độc Xà của mình.
Vạn Độc Xà cau mày một cái, giơ tay lên cao, hai đạo hắc quyền xé gió bay lên nện về hướng Long Quy.
Trước người Long Quy hiện ra một quầng sáng, trực tiếp đón đỡ hai đạo hắc quyền này. Long Quy lại hé miệng, mấy cột nước hóa thành lưỡi dao sắc bén dài ngàn thước bắn thẳng về hướng tới Vạn Độc Xà.
Trong tay Vạn Độc Xà xuất ra một thanh Thánh Khí. Lão hét lớn một tiếng mà đánh tan tác mấy đạo cột nước này. Nhưng mà lão vẫn đang bị lực phản chấn cường đại đánh bay đi mấy chục thước, khí tức đều trở nên hơi hỗn loạn.
– Hảo lực lượng cường đại!
Vạn Độc Xà ở trong lòng thầm hô.
Lão đã là Cao Giai Thánh Giả, cùng Long Quy liều mạng đấu một chiêu mà cũng không chiếm được ưu thế gì, lại vẫn còn chịu thiệt mà không thể nói ra. Có thể thấy được thực lực của Long Quy dũng mãnh đến đâu.
Long Quy không để ý đối phương người đông thế mạnh, lại vẫn hướng tới hơn mười vị Thánh Giả cùng với hơn mười con Bát Giai Linh Thú mà vọt tới, rất có khí thế lấy một địch nhiều.
La Mỹ Anh không thể không hạ lệnh
– Long Quy trở về cho ta!.
Long Quy lúc này mới ngừng thân hình lại, nhưng vẫn có vẻ rất không cam lòng mà lui trở về, trong miệng vẫn đang nói
– Con rệp, người hãy đợi, đợi lát nữa Quy gia sẽ phải nuốt sống ngươi!.
Mọi người thấy được uy vũ của Long Quy, trong lòng có hơi cảm khái mà nói
– Thật là một con Linh Thú mạnh mẽ!.
Lấy tình hình hiện nay mà xét, cho dù là Thánh Giả hay là Linh Thú, thực lực cường đại nhất sẽ thuộc về Long Quy.
Độc xà cấp Bát Giai Cao Giai cũng không thể gây tổn thương cho nó mảy may, lại còn bị cắn trọng thương đã đủ để nói rõ tất cả vấn đề.
Khi bọn họ chú ý tới Long Quy này chỉ là Linh Thú hộ thân cho một người nữ nhân Trung Giai Huyền Đế thì lại càng có vẻ kinh ngạc vô cùng.
Dựa vào cái gì thiếu nữ này lại có được một con Linh Thú cường đại như vậy bảo vệ?
Nhân mã đôi bên tạm thời đình chỉ chiến đấu. Chính là tất cả ưu thế vẫn đang ở bên phía Âu Dương gia.
Nếu là cung Tiếu Ngạo không có thêm viện trợ mạnh mẽ nữa đến, chỉ sợ là lành ít dữ nhiều.
Gió thổi vù vù, mùi máu tanh tưởi lan xa.
Thế lực lâu năm cùng thế lực mới đấu đá gây ra cục diện làm cho máu chảy thành sông.
Tạm thời, Âu Dương gia tộc cùng cung Tiếu Ngạo cũng không ai thu được thắng lợi, đều là hao binh tổn tướng tử thương rất nhiều.
Về tổng thể thì tộc nhân Âu Dương gia vẫn đang chiếm đa số, thực lực so sánh với cung Tiếu Ngạo vẫn mạnh hơn vài phần. Chớ nói chi là hiện tại lại có thêm những Thánh Giả này từ Hắc Ma Môn, tổ chức Sát Thiên cùng với Quỷ U Tông đến đây trợ giúp.
Cung Tiếu Ngạo đồng dạng có ba đại thánh của Linh Vũ Các đến đây trợ giúp, chính là điều này hoàn toàn không đáng để ý.
Ở mặt ngoài xem ra, diệt vong của cung Tiếu Ngạo trở thành kết cục đã định.
Phượng Tiêm Vận thở hổn hển hạ lệnh
– Tất cả mọi người ăn đan dược trước chữa thương, trận này tuyệt không cho phép lui!.
Thiên Cổ Thần Công của Phượng Tiêm Vận chính là công pháp cực kỳ lợi hại, bình thường tuy nàng ít khi xuất thủ, chính là chiến lực tuyệt đối đáng sợ. Trung Giai Huyền Đế thông thường cũng không chắc sẽ là đối thủ của nàng.
Nàng thay thế vị trí của Lăng Tiếu kiên trì ở chỗ này, chính là không muốn lùi bước trong trận chiến này, bôi đen phu quân của mình. Cho dù chết trận thì nàng cũng muốn giữ đến cuối cùng, nàng tin tưởng phu quân của mình nhất định có thể gấp gáp trở về.
Thực lực đạt tới Huyền Đế của Cung Tiếu Ngạo đã hao tổn hơn phân nửa, trong đó bao gồm Phương Thần, Quan Xương, Dương Tiên Phong, Lưu Quần…
Diệp Vân Phong có thực lực Thiên Tôn bị Lưu Húc đâm xuyên thủng thân thể, cơ hồ đã chết.
May là có người kịp thời ôm hắn trở về, Huyền Diệu lập tức cho hắn uống Sinh Mệnh Tuyền Dịch, giữ vững được tính mạng của hắn.
– May là còn có một hơi, bằng không thật sự mất mạng.
Huyền Diệu thở phào nói, tiếp theo hắn nhìn Lưu Húc đã trọng thương mà bảo
– Quả nhiên ta không nhìn lầm ngươi, tướng ngươi là người trời sinh phản bội. Ngày đó nếu không phải Cung Chủ yêu mới nóng ruột, ta liền chém ngươi. Người đâu trước cứ phế hắn đi cho ta. Đợi đến khi Vân Phong mạnh khỏe sẽ để cho chính hắn tự mình xử trí!.
– Ngươi… Ngươi thực độc địa, dứt khoát một đao giết ta a!
Lưu Húc nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Huyền Diệu mà nói.
Nếu mà ánh mắt của hắn có khả năng giết người, Huyền Diệu chỉ sợ đã bị chết vạn lần.
Thiên Tôn trông giữ Lưu Húc lập tức ra tay phế đi tu vi bản thân của Lưu Húc. Cứ như vậy Dương đế bị xoá tên tại Trung Vực.
Người của hai thế lực đều tranh thủ chữa thương khôi phục sức lực, tình thế tạm thời lâm vào cục diện ngừng đao thương.
Ở trước mặt nhân mã hai phương, tất cả Thánh Giả đều đứng ở phía trước để đối thoại.
Bên này có ba đại thánh của Âu Dương gia, hai đại thánh của Cổ gia, năm đại thánh của Hắc Ma Môn, ba đại thánh của tổ chức Sát Thiên, bốn đại thánh của Quỷ U Tông, tổng cộng có mười bảy vị Thánh Giả. Đây là cơ hồ tập trung đến một phần ba số Thánh Giả của Trung Vực ở chỗ này.
Bọn họ đều là cao thủ tuyệt thế siêu quần xuất chúng, đã có nhiều năm không xuất hiện hành động.
Nhưng mà bọn hắn cũng không đứng cùng một khối, mà là tách ra ở mấy phương vị. Điểm ấy đủ để chứng minh giữa mỗi nhà cũng không đoàn kết nhất trí.