– Giết, đừng nghĩ Tử Thiên tông chúng ta dễ khi dễ!
Triệu Nam trời sinh tính tình xúc động hiếu chiến, là người đầu tiên cưỡi Xích Liệt Hổ xông về hướng nhóm người Thái Ly tông.
– Làm rụng bọn hắn!
Nghiêm Trạch vốn luôn trầm ổn mắng một tiếng, đồng dạng cưỡi Hỏa Vân Sư xuất chiến.
Trong lúc nhất thời mấy chục thanh niên cùng hơn mười đầu linh thú hỗn chiến cùng nhau.
Ly Minh cùng ba huynh đệ sinh ba vây quanh Lăng Tiếu, năm người đều không ra tay, chỉ lạnh lùng nhìn đối phương, giống như hoàn toàn không nghe thấy cuộc chiến kịch liệt gần bên.
Kỳ thật trong lòng Lăng Tiếu lo lắng vạn phần, thực lực đệ tử Tử Thiên tông rõ ràng thấp hơn đám người kia không ít, hắn lại bị bốn gã nửa bước vương cấp vây quanh, trừ phi hắn miểu sát mấy người này bằng không các đệ tử khẳng định gặp nguy hiểm.
– Là các ngươi tự tìm đường chết, chẳng thể trách ta!
Lăng Tiếu quyết định dùng toàn lực oanh giết bốn người trước mắt với tốc độ nhanh nhất.
– Thiếu chủ, nhị vị ca ca, các ngươi tránh ra, đối phó một tên tiểu tử một mình ta đã đủ.
Một gã trong tam bào thai lên tiếng.
Tam bào thai theo thứ tự lão đại Tông Đức, lão nhị Tông Nguyên, lão tam Tông Thanh. Ba người tâm ý tương thông, học xong một bộ huyền công tổ hợp, cho dù gặp phải vương cấp đê giai cũng có sức liều mạng.
Người vừa nói là lão tam Tông Thanh.
Ly Minh tựa hồ cảm thấy mình quá xem trọng Lăng Tiếu nên nở nụ cười, gật đầu nói:
– Động tác nhanh chóng một chút, chúng ta không thời gian hao tổn nơi này.
Dứt lời hắn cùng Tông Đức, Tông Nguyên lui ra sau mấy bước, phương tiện Tông Thanh đối chiến.
Lúc này bên chiến trường truyền qua vài thanh âm tiếng kêu thảm thiết.
Lăng Tiếu quay đầu nhìn sang, chỉ thấy hai đệ tử bổn môn bị đối phương chém giết.
Tông Thanh âm hiểm cười nói:
– Đối chiến với ta cũng dám phân tâm, ngày chết của ngươi đã tới.
Tông Thanh dứt lời, trong tay vung lên một đoàn linh lực nóng rực, một luồng hỏa chưởng hướng ngực Lăng Tiếu vỗ tới.
Hắn ra tay nhanh như thiểm điện, nháy mắt đã tới trước ngực Lăng Tiếu.
Trên mặt Tông Thanh lộ ra nụ cười chiến thắng, giống như đã chứng kiến Lăng Tiếu bị một chưởng của hắn đánh chết.
Lăng Tiếu quay đầu lại, cau chặt mày, một cỗ tinh thần lực diễn biến thành Bài Vân chưởng vô hình, nặng nề vỗ vào tinh thần thức hải của Tông Thanh.
Đầu óc Tông Thanh chợt đau đớn, động tác cứng đờ, Lăng Tiếu bắt lấy cơ hội phản kích.
Thức thứ ba Phong Thần Thối – Bạo Vũ Cuồng Phong!
Cước ảnh rơi như mưa, thế đi mãnh liệt như cuồng phong, đây chính là điểm tuyệt diệu của Bạo Vũ Cuồng Phong.
Chỉ thấy Tông Thanh bị cước ảnh của Lăng Tiếu bao phủ.
Vô số cước ảnh ẩn chứa tiên thiên âm phong sát khí, chỉ nháy mắt đã xâm nhập toàn thân Tông Thanh.
Tông Thanh nặng nề bay ngược ra ngoài, thân hình không ngừng co quắp, toàn thân biến thành tối đen. Vẻ tối đen kia nháy mắt lan tràn khắp toàn thân hắn, thân thể hắn nhanh chóng khô quắt lại.
Không chỉ như thế, huyết nhục sau khi bị ăn mòn, ngay xương cốt cũng dần dần biến mất không thấy, mà cỏ dại quanh thân Tông Thanh đều khô héo biến mất.
Ly Minh, Tông Đức cùng Tông Nguyên đứng bên cạnh choáng váng.
Bọn hắn quên hẳn việc cứu giúp Tông Thanh, cứ nhìn trừng trừng thấy hắn biến mất ngay trước mắt, trong nội tâm nhấc lên sóng to gió lớn.
Lăng Tiếu chính là muốn hiệu quả chấn động này, trước tiên đánh vỡ tin tưởng của đối phương, sau đó đánh bại từng người.
Lăng Tiếu lợi dụng tinh thần lực công kích Tông Thanh, hắn cũng không miểu sát lập tức mà làm thức hải của Tông Thanh bị thương, bị mất đi sức chiến đấu trong thời gian ngắn ngủi, sau đó dùng Phong Thần Thối giết chết Tông Thanh.
Trong Phong Thần Thối ẩn chứa tiên thiên âm phong sát khí của Lăng Tiếu, nó có tính ăn mòn mãnh liệt, Tông Thanh không kịp thời vận công bức độc, cho nên bị ăn mòn, vì vậy tạo thành hiệu quả Lăng Tiếu miểu sát hắn lập tức.
Ba người Ly Minh sững sờ nhưng Lăng Tiếu không chút sững sờ.
Hắn nhìn qua Tông Nguyên, tinh thần lực vô tung vô ảnh hướng hắn oanh tới.
– Ah!
Tông Nguyên phát ra một tiếng kêu thảm thiết, hai tay ôm đầu trực tiếp ngã xuống đất.
Ly Minh cùng Tông Đức phục hồi lại tinh thần, vừa sợ vừa giận.
– Tam đệ nhị đệ, ta làm thịt tên tạp chủng này!
Tông Đức gầm lên một tiếng giận dữ, trong tay hiện ra thanh đại đao màu bạc hướng Lăng Tiếu chém tới.
Lăng Tiếu âm lãnh cười, trong tay hiện ra Băng Hỏa kiếm, chém ngược về hướng Tông Đức.
Đinh đương!
Vũ khí va chạm, binh khí phát tán hoa lửa mãnh liệt.
Một chiêu đánh bừa không rơi xuống hạ phong, ngay khi hắn định phản kích sau đầu chợt rít gió, hắn bất chấp quản tới Tông Đức lách tránh sang một bên.
Người xuất thủ đánh lén là Ly Minh.
Chỉ thấy trong tay hắn hiện ra hắc sắc quyền sáo, quyền sáo trôi nổi hắc sắc quang mang quỷ dị, liếc mắt liền biết đây là huyền khí ám hệ.
– Tông Đức đừng lưu lực, tiểu tử này có quỷ dị!
Ly Minh hừ một tiếng, song chưởng phiếm xuất hắc mang dày đặc, ngay sau đó vỗ xuống đầu Lăng Tiếu.
Tông Đức đã lâm vào điên cuồng, đại đao cháy rực tận trời chém tới.
– Tạp chủng để mạng lại!
Tông Đức hét lớn một tiếng, đại đao chém qua.
– Hừ, đây là các ngươi tự tìm đường chết, hiện tại ta tiễn ba huynh đệ các ngươi cùng nhau xuống diêm vương tề tụ!
Lăng Tiếu hừ lạnh một tiếng, tốc độ nhấc lên cực hạn, tránh thoát công kích của Ly Minh đồng thời lách trách một đao của Tông Đức.
– Cẩn thận phía sau!
Năng lực phản ứng của Ly Minh cực nhanh, hắn hô lớn một tiếng một chưởng vỗ Tông Đức tránh ra.
Cũng may hắn phản ứng thật nhanh, bởi vì một kiếm của Lăng Tiếu vừa lúc chém đứt tay áo của Tông Đức.
– Quả nhiên là phong hệ, nhưng lão tử sao sợ ngươi.
Ly Minh đã cảm nhận được tốc độ của Lăng Tiếu vượt ngoài phạm vi linh sư cao giai, đồng thời chứng kiến Tông Thanh bị Lăng Tiếu dùng Phong Thần Thối giết chết, hắn có thể xác định Lăng Tiếu luyện phong thuộc tính.
Nhưng hắn không sợ hãi, bởi vì hắn tu luyện ám hệ cùng phong hệ một lúc.
Hắn bước ra một bước, song chưởng liên tục đánh ra mãnh liệt.
Lăng Tiếu trở nên nghiêm túc, hắn có thể vượt cấp giết người là nhờ phong thuộc tính, nhưng Ly Minh mạnh hơn hắn không ít, hắn không cách nào thoát khỏi Ly Minh công kích.
Lăng Tiếu không sợ Ly Minh, nhưng hắn lo lắng kéo dài thời gian sẽ làm đồng môn chết thảm.
Hắn muốn dùng tinh thần lực giết Ly Minh, nhưng vừa rồi sử dụng hai lần giết hai người, không thể thường xuyên sử dụng.
– Một khi đã như vậy, hãy để cho hai người này biết một chút về thủ đoạn của ta đi.
Lăng Tiếu tỉnh táo lại, linh lực vận chuyển tốc độ cao, toàn thân đạt được trạng thái chiến đấu chưa từng có.
– Ta xem ngươi làm sao trốn, a Đức mau tập trung hắn cho ta.
Ly Minh không ngừng công kích Lăng Tiếu điên cuồng, đồng thời gọi Tông Đức.
Một khi Tông Đức phong tỏa được đường lui của Lăng Tiếu, như vậy hắn chỉ có thể tử vong đương trường.
– Đến đây đi, cho ngươi nếm thử lợi hại của bổn thiếu.
Lăng Tiếu chiến ý mười phần, chiến lực nhấc lên cao nhất, Băng Hỏa kiếm tản mát ra một cỗ hỏa diễm lam sắc yêu dị.
Thức thứ ba trong Bá thức – Kiếm Lưu Tinh!
Nhắc tới, đây là lần đầu tiên Lăng Tiếu dùng thức thứ ba trong Bá thức, hai thức trước là Kiếm Lưu Ngấn cùng Kiếm Lưu Vân đều sử dụng qua.