NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1705: Vô địch trảo công (1)

Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
Chọn tập
Ads Top

Lăng Tiếu lần này là không có chỗ để trốn rồi, chỉ có thể cứng rắn phản kích.

Hắn không có sử dụng Cửu Dương Phần Thiên quyền, mà là sử dụng Bài Vân chưởng.

Chưởng chưởng đối ấn ở chung một chỗ, giao nhau tạo ra không ít kình phong.

Hai người vì tránh đem hoa đăng đánh tan, vừa giao thủ lại vừa đi lên không trung,để người ở phía dưới từng cái ngẩng đầu trông lên.

Hai người giao thủ rất nhanh, lực lượng xuất ra lại là cực lớn, thực lực thấp một chút căn bản không bắt được thân ảnh của hai người, càng đừng nói là thấy bọn họ xuất chiêu.

Như Ngọc càng đánh là càng kinh hãi, đối phương rõ ràng chỉ là trung cấp Thánh Hoàng, nhưng mà một thân thực lực lại là một điểm cũng không kém nàng, chiến lực đã là vượt qua Thánh Hoàng đỉnh phong bình thường rồi.

Mà Lăng Tiếu cũng đồng dạng là lạ lùng, Thánh Hoàng đỉnh phong bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn, mà nữ nhân trước mát này còn chưa đạt tới cảnh giới đỉnh phong lại để cho hắn sản sinh ra áp lực.

Trừ phi hắn đem thực lực đề thăng đến mức cao nhất, hoặc là vận dụng thần hồn, nếu không khó có thể chiến thắng.

Lăng Tiếu cũng không để ý đến nhiều như vậy, trước đánh một trận thống khoái rồi lại nói.

Hắn đầu tiên là đánh ra Bài Vân chưởng, sau đó lại biến thành Thiên Sương quyền, tiếp theo ngay cả thối pháp cũng đánh ra, công kích biến hóa đa đoan khiến cho người khác ứng đối không kịp.

Lăng Tiếu vốn định lấy chiêu thức đem Như Ngọc đánh bại, nhưng mà hắn phát hiện huyền kỹ mà đối phương biết cũng không ít, giống như hắn là quyền chưởng thối đều có thể coi như là công kích cường đại nhất.

So đấu trên lực lượng hai người lại không phân trên dưới, tạm thời cũng không có lộ ra dấu vết bại lui.

Tiếp tục như thế chỉ sợ đánh đến ba ngày ba đêm cũng không phân ra thắng bại được!

– Hai người này cờ trống tương đương, thật không nghĩ đến trung cấp Thánh Hoàng kia lại có thực lực như vậy, không biết là môn hạ của trưởng lão nào, chẳng lẽ đã tiến vào hàng ngũ chân truyền đệ tử rồi sao?

– Cũng không biết, bất quá có thể lên được thuyền hơn phân nửa đều là người trong minh, cũng có thể là đệ tử nửa đường gia nhập đi, nhìn chiêu thức của hắn cũng không phải là xuất từ bổn minh.

– Yêu nghiệt a, vốn là Như ngọc kia đem Dương Bân cùng Thiên Cốc Khai hai vị sư huynh đánh bại cũng được tính là cường đại ròi, nhưng mà trung cấp Thánh Hoàng này lại có thể đánh ngang tay với Như Ngọc, đây còn để cho chúng ta sống hay không.

– Ai nói không phải, xem ra sau khi trở về chúng ta còn phải chăm chỉ tu luyện mới được, bằng không cuối cùng sẽ bị bị loại bỏ.

Như Ngọc đánh ra chiến ý, nàng là nữ giả trang nam chính là vì giao thủ với người ở tại tràng, chơi chút vui vẻ, hi vọng có thể hảo hảo mà đánh lên một tràng, ấn chứng lực lượng mới tiến giai của nàng một chút rốt cuộc mạnh bao nhiêu.

Nhưng mà trước mắt lại không cách nào đem một trung cấp Thánh Hoàng đè xuống, thật sự là để cho nàng cảm thấy bất phẫn.

Tuy nói nàng không thể phóng ra công kích thuộc tính, chiến lực cũng không thể xuất ra hết, nhưng mà đối phương cũng là như vậy.

– Ta muốn đánh một chiêu định thắng phụ với ngươi!

Như Ngọc không muốn tiếp tục dây dưa nữa, lập tức hét lên một tiếng, đánh ra sát chiêu cuối cùng.

– Như thế cũng tốt, chúng ta liền một chiêu định thắng bại!

Lăng Tiếu lộ ra một nụ cười bỉ ổi mà nói.

Hiện tại hai người đã rời xa hoa đăng, đã không sợ lực lượng sẽ đem hoa đăng hủy diệt.

Lực lượng của Như Ngọc càng không ngừng tăng lên, khí thế cả người biến đổi, từng đoàn hỏa sắc năng lượng ở bên cạnh nàng bắt đầu lượn lờ xung quanh, để cho nàng trở nên vô cùng lẫm liệt.

Nàng nhanh chóng kết lấy các loại thủ ấn phức tạo, lực lượng không ngừng hội tụ, một cỗ khí thế bàng bạc trùng thiên mà lên.

Lăng Tiếu cảm nhận được đối phương thật sự động thủ rồi, hắn phát hiện Như Ngọc này tựa hồ còn tiềm ẩn một cỗ năng lượng đáng sợ, để cho hắn lờ mờ cảm thấy có chút úy kỵ.

– Không thể để cho nàng xuất chiêu trước, bổn cung phải trước một bước đánh ra sát thủ giản, nhất cử đem nàng bắt lại!

Trong lòng Lăng Tiếu thầm tính toán một chút, cũng không cố ý đi hội tụ lực lượng, thân hình lại là chuyển động lên.

Chỉ thấy thân pháp Phong thuộc tính của hắn cũng ẩn chứa vài phần ý cảnh không hiểu, tốc độ kia so với lúc hắn sử dụng toàn lực còn phải nhanh hơn vài phần.

Lực lĩnh ngộ của Lăng Tiếu cực kỳ kinh người, chỉ từ thân pháp vừa mới xuất ra của Như Ngọc, lại kết hợp với ý cảnh của quyền ý, khiến cho thân pháp của hắn cũng bước chân là cánh cửa ý cảnh, dù chỉ là mò tới một chút da lông nhưng mà lại bày ra chỗ bất phàm.

Hắn giống như là lưu tinh hướng về phía Lăng Tiếu lướt tới.

Khi Như Ngọc phát hiện ra Lăng Tiếu thì hắn đã đến ở bên cạnh nàng.

Nếu như Lăng Tiếu chỉ chỉ là đến trước người của nàng thì nàng cũng không có cái gì phải sợ, nàng có thể ỷ vào lợi thế thân pháp để né tránh.

Chỉ là chiêu thức Lăng Tiếu đánh ra lại là để cho cả người nàng chấn độn, lực lượng hội tụ mà đến toàn bộ tản mát đi.

– Xem thần trảo của tại hạ!

Lăng Tiếu rống lên một tiếng, song chưởng hóa trảo hướng về trước ngực của Như Ngọc bắt tới.

Đây không phải là vô địch trảo công “Long trảo thủ” sao?

Hảo gia hỏa, Lăng Tiếu lại đánh ra cường chiêu vô địch như thế, khó trách để cho Như Ngọc trong lúc nhất thời khí huyết cuồn cuộn, xấu hổ đến thất thố rồi.

Mắt thấy trảo kia của Lăng Tiếu liền muốn trảo đến trước ngực của Như Ngọc, nàng cư nhiên không né tránh.

Lăng Tiếu cũng là không ngờ tới Như Ngọc lại lộ sơ hở lớn như vậy, hắn vốn dĩ nghĩ nàng sẽ tránh ra mới đúng a!

Kết quả, song chưởng của hắn không hề ngoài ý muốn hạ xuống bộ ngực của Như Ngọc.

Lăng Tiếu còn nhẹ nhàng nắm một chút, môt đoàn co giãn mềm nhũn để hắn cảm thấy tuyệt vời không thể tả.

Tuy nói Như Ngọc là nữ giả trang nam, nhưng mà bộ ngực của nàng dùng vải quấn chặt lại là hàng thật giá thật, chất liệu mười phần, để Lăng Tiếu trong lúc nhất thời khó có thể rời ra.

– Ta muốn giết ngươi!

Trong mắt Như Ngọc đầy vẻ phẫn nộ, nàng kinh hô một tiếng, cũng không quản cái gì quy củ hay không quy củ, toàn bộ lực lượng hùng dũng tuôn ra, song chưởng nặng nề vỗ vào dưới nách của Lăng Tiếu, đem hắn hung hăng kích bay ra ngoài.

Như Ngọc còn không chịu bỏ qua, tốc độ đề thăng tói cực hạn, lực lượng cũng lên tới đỉnh phong, từng trận lực lượng bài sơn đảo hải hướng về phái Lăng Tiếu cuồng áp xuống.

Trên thiên không của hoa thuyền này nhất thời xuất hiện từng phiến không gian lực lượng lớn sụp đổ xuống.

Người ở trên thuyền đều ý thức được phía trên đánh nhau thật sự rồi, từng người vội vã mử ra lực lượng phòng ngự, tránh bị tai bay vạ gió.

Oanh long oanh long!

Lực lượng đáng sợ ở trên bầu trời tạo thành phá hoại tuyệt đại, những hoa đăng kia toàn bộ bị hủy hết.

Cũng chính là như thế dẫn tới hộ vệ bên trong Liệt Viêm thành từng người đều khẩn trương lên.

Bên trong Liệt Viêm không cho phép bất kỳ tư đấu nào, trừ phi là có tỷ đấu đặc thù ra.

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer