NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1761: Bế quan hai năm

Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
Chọn tập
Ads Top

– Thì ra là thế, vậy không có biện pháp nào sao?

Lăng Tiếu có chút thất vọng nói.

– Biện pháp là có, bất quá…

Trương Mãnh lộ ra vẻ do dự nói.

– Bất quá cái gì? Có chuyện nói thẳng đi, nếu ta có thể làm được sẽ tận lực đi làm!

Lăng Tiếu nói.

– Nếu như muốn đúc lại nó thì cần Long cốt và Long cân, ta nói là Chân Long, mà không phải Giao Long!

Trương Mãnh rất trịnh trọng nói.

Bọn hắn thân là Thiên Long Môn, đối với Long trời sinh đã có cảm giác sùng bái.

Huống hồ Kim tộc phía sau bọn họ càng có quan hệ lớn lao với Long tộc, hiện giờ cần Long cốt và Long cân, thật sự rất khó xử.

– Như vậy ah, để ta suy nghĩ biện pháp, thật sự không được thì bỏ qua thôi!

Lăng Tiếu nói.

Hắn cũng biết cái này Long cốt và Long cân không dễ dàng gì, hắn không có khả năng thật sự đi đồ Long được, bằng không hắn đã vi phạm vào tộc huấn của Kim tộc rồi!

Bởi vì Long tộc là bằng hữu của Kim tộc bọn hắn.

Long cốt, Long gân cũng không dễ tìm, nhưng không có nghĩa là không tìm thấy.

Hiển nhiên ngoại trừ cách đi đồ Long ra, đó chính là đánh chủ ý vào Chân Long đã chết.

Hắn cũng không tin trong Kim tộc không có Long đã chết đi.

Lăng Tiếu tìm tới Lăng Phi, nói chuyện này với hắn.

– Xú tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không biết chúng ta và Kim Long nhất tộc có giao tình sao? Ngươi lại muốn tìm Long cốt, Long cân!

Lăng Phi mang theo vài phần trách cứ nói.

Lăng Tiếu đáp:

– Ngũ Ca, ta cũng không phải nói là muốn tìm một đầu Long để giết, chỉ là muốn biết có Long đã chết đi hay không, Long cốt, Long cân của chúng để đó cũng không làm gì, cho ta sử dụng cũng có thể khiến ta tăng thêm một sát khí!

Hắn cảm giác được Lăng Phi cũng không phải thật sự tức giận, chứng minh việc này vẫn có thể thương lượng.

– Tiểu tử ngươi nghĩ thật hay!

Lăng Phi tức giận nói một tiếng, tiếp theo nói với Lăng Tiếu:

– Muốn dùng Long cốt, Long cân không thành vấn đề, hiển nhiên đây đều là những thần tài khó được, Kim tộc chúng ta mặc dù có giao tình với Kim Long tộc, nhưng dùng thân thể đồng bọn chết đi của chúng để chế thành thần khí, cũng là khiến chúng nó phục sinh khác loại, bất quá việc này ta không làm chủ được, ngươi trở về xin chỉ thị tộc trưởng, có lẽ lão nhân gia ông ta có thể thưởng cho ngươi cũng nên đấy.

– Loại chuyện nhỏ nhặt thật sự phải phiền toái tộc trưởng sao?

Lăng Tiếu ánh mắt nóng rực nhìn Lăng Phi nói.

– Đúng vậy a, loại chuyện nhỏ nhặt này ca cũng không làm chủ được a!

Lăng Phi cũng không để ý tới Lăng Tiếu, cự tuyệt nói, tiếp theo hắn lại nói:

– Bất quá ngươi cũng nên mau chóng đột phá cảnh giới Thần Vương đi, có lẽ tộc trưởng thưởng cho người một đầu Kim Long làm hộ thân linh thú cũng không thành vấn đề đâu.

– Thôi đi… ta cần gì tộc trưởng thưởng chứ, ta đã sớm có được Long thần thú rồi, còn có huynh đệ Kỳ Lân thần thú nữa đấy!

Lăng Tiếu phi thường khinh thường nói.

Lăng Phi không tranh cãi với Lăng Tiếu, mà chỉ dựng một ngón giữa với Lăng Tiếu.

Rất hiển nhiên hắn đã hoàn toàn xem lời này của Lăng Tiếu là gió thoảng bên tai, sẽ không tin tưởng.

Lăng Tiếu cũng lười giải thích, chỉ có thể tạm thời bỏ qua chuyện Kim Long Thương.

Chờ hắn đột phá Thần Vương, mới nắm chắc hỏi xin tộc trưởng.

Sau khi quyết định xong, Lăng Tiếu bảo mấy nữ nhân ở lại trong trang viện của hắn tu luyện, còn hắn thì quay về Kim tộc, ý định bế một lần trường quan, dùng tốc độ nhanh nhất trùng kích cảnh giới Thần Vương, đồng thời tu luyện Khống Thần Quyết đệ tam giai đoạn đến nhập môn.

Kim tộc tộc địa khắp nơi đều là hùng sơn trùng điệp, tuyệt đối sẽ không lo lắng có người hoặc linh thú nào đó làm phiền.

Lăng Tiếu ở giữa một sơn lĩnh mở ra sơn động, bày ra đại lượng cấm chế, bắt đầu hành trình bế quan của mình.

Hắn đã tìm hiểu được khẩu quyết của Khống Thần Quyết đệ tam giai đoạn, duy nhất cần phải quen thuộc chính là loại điều khiển hồn lực kia.

Hắn định phân ra ngày đêm, ban ngày tu luyện Hàng Long Chưởng, Băng Cực Đao Quyết, Phần Thiên Kiếm Quyết, buổi tối tu luyện Khống Thần Quyết, hấp thu tích lũy lực lượng.

Hàng Long Chưởng là bí quyết mà đỉnh phong Thần Vương Kiều Phong lưu lại cho hắn, uy lực của nó tương đối đáng sợ, trước đây hắn chỉ tu luyện chín thức trước, chín thức sau còn phải tìm hiểu; mà Băng Cực Đao Quyết cùng với Phần Thiên Kiếm Quyết chính là hai môn thần kỹ Lăng Tiếu tìm được trong Thiên Long Môn, vừa hay thay thế Ngạo Tuyết Lục Quyết uy lực chưa đủ trước kia, mà lúc trước hắn cũng không có kiếm kỹ hỏa thuộc tính, bởi vậy Phần Thiên Kiếm Quyết vừa vặn đền bù.

Hai loại thần kỹ này uy lực không nhỏ, vừa hay có thể giải quyết thiếu khuyết khi không thể sử dụng Bá Long Thương Quyết.

Nắm giữ ba loại thần kỹ này, Lăng Tiếu chỉ tốn thời gian nửa năm.

Mà Khống Thần Quyết của hắn rốt cục cũng nhập môn rồi, có thể lợi dụng hồn lực công kích Thần Vương mà không bị phát hiện.

Một khi thần hồn bị thương, cho dù là Thần Vương cũng khó mà chịu nổi.

Sau khi nắm giữ tất cả, Lăng Tiếu vứt bỏ toàn bộ tạp niệm, bắt đầu toàn lực tăng lên thực lực của mình.

Hắn lấy thủy hỏa song tinh thảo có được từ hắc thị ra để dùng

Đê giai thần thảo, đối với một gã cao giai Thánh Hoàng như hắn mà nói, tuyệt đối là thuốc bổ siêu cấp.

Đổi thành Thánh Hoàng khác có lẽ cũng không dám trực tiếp ăn vào như vậy, bằng không lực lượng bành trướng kia một là sẽ khiến hắn nô tung, hoặc là dao động căn cơ.

Lăng Tiếu không giống với người thường, hắn đã có được thần hồn, đã tạo thành thần kiều không rõ ràng lắm, hắn hoàn thành có thể hấp thu năng lượng của gốc thần thảo này, thậm chí những năng lượng này căn bản không cách nào thỏa mãn nhu cầu của hắn.

Lăng Tiếu dựa vào thủy hỏa song tinh thảo một lần hành động đạt đến cao giai Thánh Hoàng đỉnh phong.

Đồng thời, hắn cũng bắt đầu cảm thấy hồn lực và linh lực ở đan điền có cảm giác giao hòa.

Hai loại lực lượng tuy rằng không có biện pháp lập tức trở thành thần lực, nhưng Lăng Tiếu đã ý thức được giờ cách lúc đó cũng không quá xa nữa.

Chỉ cần hắn tiếp tục tích lũy lực lượng, có lẽ sau một khắc sẽ làm được, hoặc là phải thêm một thời gian nữa mới có thể.

Tóm lại, tất cả sẽ không có gì trở ngại cả.

Bởi vì hắn đã có đủ điều kiện để thành Thần, nếu như vẫn không thể đạt tới điểm kia, vậy hắn đành phải đập đầu vào đầu hũ chết đi cho xong.

Lăng Tiếu lúc này đây bế quan trọn vẹn bỏ ra hai năm.

Cái này đối với võ giả khác chỉ là chuyện chớp mắt, nhưng đối với Lăng Tiếu mà nói lại là một lần bế quan dài hạn hiếm có.

Hai năm qua hắn gặt hái được không ít, nhưng lực lượng vẫn chỉ là đỉnh phong Thánh Hoàng, cách Thần Vương còn một bước ngắn nữa.

Càng đến gần bước này, càng không thể một mặt cưỡng cầu, cần thuận theo tự nhiên mới có thể nước chảy thành sông.

Lăng Tiếu quyết định xuất quan!

Dùng thực lực hắn hiện giờ, Bán Thần Vương cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn, cho dù là đê giai Thần Vương bình thường, dùng lực lượng thần hồn của hắn cũng đủ để khiêu chiến bọn họ rồi.

Lăng Tiếu trở lại thôn trang, người Kim tộc cũng biết thân phận của tiểu thúc công này, nguyên một đám cười chào hỏi hắn.

Lăng Tiếu cũng ôn hòa đáp lễ từng người.

Hắn thích loại tính cách bình yên này của tộc nhân, không có quá nhiều lục đục với nhau, có chăng chỉ là hùng tâm tráng chí muốn phát triển bổn tộc.

Bất tri bất giác, hắn đã dung nhập vào trong đại gia đình này rồi.

Hắn cảm thấy nơi này không khác gì nhà hắn cả.

Lăng Tiếu chuyện thứ nhất chính là tìm đến tộc trưởng cùng với các vị lão nhân vấn an.

Lúc những lão gia hỏa này trông thấy Lăng Tiếu đã vô hạn tiếp cận cấp bậc Thần Vương thì cả đám đều lộ ra nụ cười hài lòng.

Chỉ cần sau khi Lăng Tiếu bước chân vào cảnh giới Thần Vương, Kim tộc bọn hắn lại thêm một cường viện rồi.

– Không tệ không tệ, đã nửa bước vào cảnh giới Bán Thần Vương, cách Thần Vương không xa.

Đại trưởng lão Lăng Khâu tán thưởng nhìn Lăng Tiếu nói.

Tộc trưởng Lăng Bác cũng cao hứng nói:

– Ân, tốt nhất có thể trong mười năm đột phá cảnh giới Thần Vương, đến lúc đó nói không chừng ngươi có thể thay những lão gia hỏa chúng ta tranh giành chút mặt mũi cũng nên.

Lăng Tiếu không biết Lăng Bác lời này là có ý gì, nhưng có thể cảm nhận được sự chờ mong của hắn.

– Tộc trưởng, Đại trưởng lão các ngươi yên tâm đi, Lăng Tiếu sẽ mau chóng đột phá!

Lăng Tiếu đáp.

– Ân, có cần gì ngươi cứ việc nói, cái khác không có, chỉ là tài nguyên tu luyện nhất định sẽ cấp cho ngươi đầy đủ!

Lăng Bác thập phần hào hùng nói, dừng chút hắn lại nói:

– Đương nhiên, gia tộc cũng cần không ít tài nguyên lưu cho hậu bối, chờ sau khi ngươi đột phá cảnh giới Thần Vương ngươi vẫn phải đi làm một ít nhiệm vụ để hồi báo cho gia tộc.

– Ân, Lăng Tiếu nhớ kĩ!

Lăng Tiếu lên tiếng liền quay về chỗ ở của mình.

Vừa trở lại chỗ ở, thái gia gia Lăng Vệ hắn đã tới đây rồi.

– Thái gia gia ngươi tìm ta?

Lăng Tiếu tuy rằng huyết mạch cách Lăng Vệ có chút xa, nhưng thái gia gia này vẫn phải nhận thức.

Lăng Vệ nhìn Lăng Tiếu thoải mái cười nói:

– Rất tốt, nhất mạch chúng ta chuẩn bị nhiều thêm một Thần Vương rồi, bất quá ngươi ngàn vạn không được kiêu ngạo, sau khi đến cảnh giới Thần Vương rồi còn cảnh giới cao hơn nữa, chỉ có đạt đến Thủy Thần mới có thể chúa tể một phương ah!

Lăng Tiếu nhẹ gật gật đầu tỏ vẻ đã rõ.

Võ không chừng mực, cũng không có cảnh giới nào là đỉnh phong cả, mà phải xem mình có thể đạt đến cảnh giới cao bao nhiêu thôi.

Trong Thiên Vực Thần Vương đông đảo, mục tiêu của Lăng Tiếu cũng không chỉ có thế.

Bất quá, bất quá mục tiêu ngắn hạn của hắn là phải mau chóng thành Thần Vương, sau đó chính là bài danh Thiên Thần Vương, chỗ đó nhất định phải có một vị trí của hắn mới được.

Chỉ có như thế, hắn mới có thể hưởng thụ được đãi ngộ tốt nhất trong Thiên Vực.

Nghĩ đến đây, Lăng Tiếu càng tràn đầy ý chí chiến đấu.

Lăng Vệ và Lăng Tiếu hàn huyên một lúc rồi rời đi.

Hắn đến xem Lăng Tiếu chủ yếu vẫn là hi vọng Lăng Tiếu không kiêu không ngạo, ngàn vạn không thể tự mãn.

Lăng Tiếu điều chỉnh tâm tình một chút, liền đến Thiên Long Môn.

Thiên Long Môn ở trong Kim tộc được xưng là ngoại môn, tất cả tài nguyên bọn hắn thu, đều có đại bộ phận phần chảy vào trong Kim tộc, người Kim tộc mới là đại lão sau màn của Thiên Long Môn.

Lăng Tiếu trở về tiểu viện của mình, lại phát hiện ở đây rõ ràng nhiều ra không ít khí tức.

Khang Văn và Khang Vũ trước tiên xuất hiện ở trước mặt Lăng Tiếu ân cần thăm hỏi nói:

– Bái kiến thiếu gia!

Bọn hắn biết rõ Lăng Tiếu quay về Kim tộc, bọn hắn tuy là Hộ Pháp trường lão của Lăng Tiếu, tuy nhiên lại cũng không thể tiến vào địa bàn Kim tộc được.

– Bên trong có khách nhân sao?

Lăng Tiếu hỏi.

Thần niệm hắn đã quét đi vào, cảm ứng được khí tức bên trong cũng không quen thuộc, cho nên mới hỏi vậy

Khang Văn do dự một chút nói:

– Là nhập thất đệ tử của Hạ Công trưởng lão, Văn Thái Nhạc!

Văn Thái Nhạc Lăng Tiếu không nhận ra, nhưng Hạ Công trưởng lão lại không thể không biết, hắn là một trong các Thiên Thần Vương hàng thật giá thật.

Trong Thiên Thần Vương thì Thiên Long Môn đã chiếm một phần ba nhân số, nói cách khác có hơn ba trăm người, mà Hạ Công tuy chỉ xếp ở mức hơn 800 trong Thiên Thần Vương, nhưng cũng đủ chứng minh sự cường đại của hắn rồi.

Trong đầu Lăng Tiếu hiện lên thân ảnh Liệt Vĩnh, biết rõ Hạ Công này và Liệt Vĩnh có lẽ chính là tồn tại cùng cấp bậc

Nhập thất đệ tử mà Thiên Thần Vương thu, nghĩ đến hẳn là một vị thuộc hàng chân truyền đệ tử của Thiên Long Môn rồi.

Chỉ là không biết người ta sao lai jđến chỗ hắn.

Lăng Tiếu mới vừa tới cửa, chợt nghe bên trong truyền đến thanh âm của Phong Thanh Duyên:

– Ở đây không chào đón ngươi, ngươi mau rời đi đi!

Ngay sau đó, liền truyền ra một thanh âm không chút nóng giận:

– Phong tỷ tỷ đừng nóng giận, nữ nhân tức giận rất mau già đấy!

Dừng chút người nọ còn nói:

– Các ngươi sống ở chỗ này cũng không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện, thực lực các ngươi bây giờ mới chỉ là cảnh giới Thánh Hoàng, quả thực có chút không đủ nhìn, chỉ cần các ngươi theo ta, bảo đảm các ngươi ngày sau đều có thể tiến giai cảnh giới Thần Vương.

– Bớt nói nhảm, bằng không ta gọi người đánh các ngươi đấy!

Một tiếng này là Ngọc Nhu Phỉ phát ra, ngữ khí của nàng tràn đầy ý u lãnh.

Người nọ tựa hồ không ngại nói:

– Phỉ Phỉ, đừng đả thương ngươi như vậy chứ, đúng rồi Linh Nhi muội muội, ngươi theo ta qua bên kia chơi có được không?

Lăng Tiếu nghe được mấy lời này, cả người liền nổi giận!

Rõ ràng có người đến đùa giỡn nữ nhân của hắn, thật sự là chán sống rồi!

Đào góc tường, đây chính là một môn kỹ thuật sống.

Lăng Tiếu tự hỏi hắn hiện giờ còn chưa đào qua góc tường ai, hắn cũng khinh thường đi làm như vậy.

Bởi vì nữ nhân hắn thích đều là vô chủ.

Thế nhưng hắn không nghĩ tới cuối cùng có một ngày, có người rõ ràng đến địa bàn của hắn, đào góc tường nhà hắn, còn không phải là một người, mà là toàn bộ nữ nhân đều muốn thu.

Cái này choáng nha, khẩu vị thật không nhỏ.

Lăng Tiếu bước chân vào trong, trừ sư mẫu Phong Thanh Duyên cùng với nữ nhân của hắn Ngọc Nhu Phỉ và Tiêu Linh ra, còn có một gã tiểu nam nhân lớn lên mặt hiện hoa đào và một ít tùy tùng của hắn.

Tiểu nam nhân cũng không phải nhỏ, mà là mặt của hắn lớn lên giống như em bé vậy, thoạt nhìn chỉ là thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi, màu da cũng rất trắng, lớn lên rất âm nhu.

Một tiểu nam nhân như vậy kỳ thật đã hơn một trăm bảy mươi tuổi, hắn rõ ràng là một gã Bán Thần Vương, mà hộ vệ phía sau hắn đều không kém, ba gã đỉnh phong Thánh Hoàng, hai gã Bán Thần Vương và một gã đê giai Thần Vương.

Tiểu nam nhân kia chính là Văn Thái Nhạc trong miệng Khang Văn, làm một trong các đệ tử của Hạ Công Thần Vương.

Nhìn thần sắc tham lam dâm uế kia, đã biết rõ khát vọng của hắn đối với tam nữ đã đạt đến mức không thể bỏ qua rồi.

Lúc Lăng Tiếu bước vào trong phòng thì ánh mắt mọi người đều tập trung vào trên người hắn.

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer