Lăng Tiếu quay đầu nhìn Ly Du giang tay nói:
– Thập tam thái tử, ngươi cũng thấy đấy, các nàng đều không có hứng thú với ngươi, hay là…hay là ta đi bắt vài đầu mẫu lang tặng cho ngươi, việc này xem như xong thế nào? Mẫu lang hẳn là rất thích hợp với ngươi.
Phốc!
Lăng Tiếu vừa dứt lời, đệ tử Tử Thiên tông không nhịn được bật cười lên, mà người của Thái Ly tông vẻ mặt quỷ dị, tựa hồ cũng cố nén không bật cười.
Sắc mặt Ly Du đen tới cực điểm, âm trầm nói:
– Ngươi sẽ vì lời này mà trả giá thật nhiều, mọi người lên cho ta, nam giết hết, nữ lưu lại!
Trong lúc nhất thời hai bên giương cung bạt kiếm.
Đôi mắt Lăng Tiếu phát lạnh, bóng người run lên, nháy mắt đã đến trước mặt Ly Du.
– Thập tam thái tử cẩn thận!
Vài tên linh sư cao giai phía sau Ly Du đã nhận ra khác thường, không nhịn được hô lên, đồng thời đều muốn che chở trước người hắn.
Nhưng có một người ra tay còn nhanh hơn những người khác.
Mắt thấy Lăng Tiếu sắp bắt được cổ Ly Du, một người tung chưởng đánh về phía hắn.
– Sư đệ cẩn thận!
Các mỹ nữ đồng thời kêu lên.
Lăng Tiếu hiện tia cười lạnh, hóa trảo thành chưởng cùng người kia va chạm.
Ba!
Hai người lui ra sau một bước, lúc này mới lạnh lùng nhìn đối phương.
– Chịu đi ra rồi sao?
Lăng Tiếu lộ vẻ nghiền ngẫm nhìn một nam tử trẻ tuổi khuôn mặt âm nhu thản nhiên nói.
Nam tử âm nhu thu liễm khí tức, làm cho người ta nhìn không thấu tu vi.
Hắn có thể giấu diếm được mọi người nhưng không chạy khỏi sự mẫn tuệ của Lăng Tiếu.
Hắn chính là tam thái tử Ly Minh của Thái Ly tông.
Ly Minh nhìn Lăng Tiếu nhỏ nhẹ nói:
– Ngươi rất không tệ.
Hắn lại tiếp tục:
– Nếu ngươi nguyện ý cả đời này làm tùy tùng của ta, ta có thể tha cho ngươi không chết.
– Tam ca, ngươi…ngươi làm sao lựa chọn tiểu tạp chủng kia…
Ly Du khẩn trương nói.
Ly Minh hung hăng trừng mắt nhìn Ly Du nói:
– Tiểu tử ngươi đúng là tinh trùng lên não, nếu ngươi không phải thân đệ của ta, ta là người đầu tiên giết ngươi, phế vật ngu xuẩn!
Ly Minh vừa nói xong lời này, những đệ tử Thái Ly tông đứng phía sau đều lộ ra biểu tình quỷ dị, ánh mắt nhìn Lăng Tiếu có vài phần hâm mộ.
Lăng Tiếu xem thường những ánh mắt kia, cười lạnh nói:
– Ha ha, lời này của ngươi là chuyện buồn cười nhất mà ta nghe được trong đời, nhưng nếu ngươi nói như vậy, ta cũng đem lời này trả về cho ngươi, nếu ngươi nguyện ý làm tùy tùng của ta, ta cũng có thể tha cho ngươi một mạng, thế nào?
Ly Minh nghe vậy cũng không tức giận, chỉ thản nhiên nói:
– Xem ra ngươi còn không biết tiến lui.
Dứt lời khí tức che giấu của hắn dần dần kéo lên cao, từ linh sư đê giai lên thẳng cao giai, hơn nữa còn chưa dừng lại, vẫn không ngừng kéo lên.
Các đệ tử Tử Thiên tông kinh hãi, nhất là Trần Văn Vũ, Nghiêm Trạch, Triệu Nam cùng La Mỹ Anh đều là linh sư cao giai, lập tức nhận ra chỗ khủng bố của Ly Minh.
– Nửa…nửa bước vương cấp!
Khi khí thế của Ly Minh dừng lại, Nghiêm Trạch không khỏi kinh hô.
Các đệ tử Tử Thiên tông đều biến sắc.
Ly Minh lộ nét cười lạnh thản nhiên nói:
– Các ngươi cũng không cần che giấu nữa rồi, cho đám người của tông môn cấp thấp biết rõ thực lực chân chính của Thái Ly tông chúng ta đi.
Giọng điệu của Ly Minh thật cứng rắn, ba gã thanh thiếu niên tướng mạo cực kỳ bình thường từ sau lưng hắn đi ra.
Khuôn mặt ba người giống như từ một khuôn mẫu khắc đi ra, liếc mắt liền có thể biết được là huynh đệ tam bào thai.
Ba người đi ra, một thân khí thế bắt đầu tăng vọt, chấn đến bụi đất quanh thân bay lên, cuối cùng dừng lại ở cảnh giới nửa bước vương cấp.
Lần này Thái Ly tông lại phái bốn gã nửa bước vương cấp đi vào bí cảnh, mặt khác còn có hơn mười đệ tử là linh sư cao giai, còn lại đều là trung giai linh sư.
Thực lực như vậy vượt xa nhóm đệ tử Tử Thiên tông.
Đây cũng là nội tình khác biệt giữa những môn phái bài danh thứ tự trước và sau.
Sớm nghe được đồn đãi Thái Ly tông đã dòm ngó vị trí thất phẩm tông môn, nhưng không thấy bọn hắn tuyên bố tông môn mình đã tiến giai, xem ra lời đồn đãi có vài phần chân thật.
Một gã nửa bước vương cấp đã đủ quét ngang toàn bộ đệ tử Tử Thiên tông tại đây, huống chi hiện tại có bốn gã, điều này khiến người của Tử Thiên tông cảm thấy lạnh giá, trên mặt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Chỉ riêng Trần Văn Vũ, Nghiêm Trạch, Triệu Nam cùng La Mỹ Anh chỉ có vẻ mặt nghiêm túc nhưng không hề lo lắng.
Bởi vì bọn họ biết chỉ cần có mặt Lăng Tiếu, bọn họ tuyệt đối sẽ không có việc.
Bọn họ tận mắt chứng kiến Lăng Tiếu giết chết một vương cấp cao thủ, nửa bước vương cấp lại tính là gì?
– Ngươi còn có một lần cơ hội lựa chọn.
Ly Minh không chút để ý nói với Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cũng không có vẻ bình tĩnh như mặt ngoài, mặc dù hắn có năng lực giết chết vương cấp, nhưng phải ở tình huống một chọi một, hiện giờ hắn còn phải che chở các đệ tử Tử Thiên tông phía sau, có vẻ lực bất tòng tâm, trừ phi ngay ban đầy đột nhiên đại khai sát giới, nhưng hắn không cam đoan lập tức giết sạch đám người kia, nếu để một người chạy thoát nói không chừng rời khỏi bí cảnh sẽ là tai nạn cho Tử Thiên tông.
Nhìn thấy Lăng Tiếu do dự, Ôn Khả Điệp lo lắng nói:
– Sư huynh không phải muốn đáp ứng hắn đi?
– Sư muội đừng nói bậy, sư đệ không phải người như thế.
La Mỹ Anh kiên định nói.
Băng Nhược Thủy cùng Ngọc Liệt Diễm vẻ mặt phức tạp nhìn Lăng Tiếu.
Ly Du nhân cơ hội âm hiểm cười nói:
– Tam ca của ta vốn là thiếu tông chủ Thái Ly tông, tiểu tử ngươi đi theo tam ca của ta là tam sinh hữu hạnh, không biết bao nhiêu người muốn truy tùy tam ca của ta còn chưa có vận khí đó đâu.
Lăng Tiếu nghe xong lời của Ly Du, mí mắt nhảy lên, hắn không nghĩ tới Ly Minh còn có thân phận này.
Ly Minh trách mắng:
– Ly Du, ngươi ít nói nhảm!
Mặc dù hắn mắng Ly Du, nhưng vẻ mặt đầy cao ngạo như chứng kiến Lăng Tiếu quỳ phục dưới chân mình.
Trầm mặc một lát, Lăng Tiếu u u nói:
– Ngươi không có tư cách để ta làm tùy tùng của ngươi, cho dù thiên vương lão tử tới cũng đừng hòng ta quy phục.
Dứt lời, một thân kim sắc vàng óng trùng lên không trung, chỉ thấy kim quang nhiễu quanh đầy khí phách, giống như một hoàng giả cao cao tại thượng, khiến người chợt dâng lên cảm giác muốn bái xuống.
Tuy rằng Lăng Tiếu chỉ có thực lực linh sư cao giai, nhưng hắn tu luyện cả năm thuộc tính, linh lực trong cơ thể còn mạnh hơn linh sư cao giai không biết bao nhiêu lần.
Khí thế của hắn một đường thăng lên, tuy rằng chưa đạt tới nửa bước vương cấp nhưng không thua kém gì bốn người Ly Minh, thậm chí đệ tử hai tông cảm thấy khí thế của Lăng Tiếu càng làm họ thêm luống cuống.
Ly Minh nhăn mày, nhìn Lăng Tiếu hiện tại hắn cảm giác được thập phần khó chịu, hắn đã xác định muốn thu phục Lăng Tiếu là chuyện không khả năng, lúc này hét lớn một tiếng:
– Ngươi đang tự tìm đường chết, đều giết cho ta!
Ly Minh dứt lời, đệ tử Thái Ly tông đều tản ra, rút huyền khí cùng triệu hoán linh thú, người Tử Thiên tông không yếu thế, đồng thời xuất huyền khí cùng linh thú đối chiến.