NÊN sao chép, chia sẻ, KHÔNG NÊN thương mại hoá.

Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1779: Cư nhiên chỉ ôm sư tỷ mà không ôm ta!

Tác giả: Ngã Bản Thuần Khiết
Chọn tập
Ads Top

Lúc này Lăng Tiếu lần nữa hướng về phía trước quét mắt nhìn đến, hắn cũng phát hiện người của Thiên Long môn liên hợp ở chung một chỗ đối kháng với một ít Thánh thú.

Đệ tử của Thiên Long môn từng người đều cầm thần khí trong tay, bọn họ đều là tinh anh bên trong Thiên Long môn, trảm sát thánh thú một điểm cũng sẽ không nương tay, là một nhóm đội ngũ có thực lực cường hãn nhất, mà Lôi Chính Dương lại càng ở chỗ này đại triển thân thủ, bày ra công kích cường hãn của mình, lại đi khiêu chiến thập giai thánh thú kia mà không rơi xuống hạ phong, đủ thấy hắn còn có vài phần khả năng.

Bất quá một bên nếu không có Diêu Mỹ Hồng trợ giúp, hắn sao có thể làm được như thế.

Lăng Tiếu đem ánh mắt dừng lại ở trên người mười mấy tiểu bối bên trong tộc, phát hiện bọn họ đã đem toàn bộ chiến lực đánh ra, thực lực tăng lên rất nhiều, thánh thú bình thường căn bản không làm gì được bọn họ.

Nếu không phải là những thánh thú này quá nhiều, bọn họ đã sớm đột phá trùng trùng bao vây tiến vào trong U Hồn thần đàm rồi.

Lăng Tiếu yên tâm lại, bọn họ là thiên kiêu bên trong tộc, thực lực tự nhiên bất phàm, tạm thời không tới phiên hắn xuất thủ tương trợ.

Ánh mắt của Lăng Tiếu một lần nữa di động, rơi xuống trên người những đệ tử của Liệt Viêm thương minh kia.

Thực lực chỉnh thể của Liệt Viêm thương minh thật cũng không kém, chỉ vẫn lạc mấy người, so sánh với những thế lực bên kia coi như là bảo trì hoàn chỉnh rồi.

Khi ánh mắt của Lăng Tiếu dừng lại ở trên người Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh, nhị nữ hai người ứng phó cũng có chút cố hết sức.

Cũng không biết những thánh thú này có phải là giống đực hay không, vây ở bên cạnh nhị nữ nếu so với người khác còn phải nhiều hơn vài đầu.

Chiến lực của Liệt Như Ngọc so với Chu Chỉ Tĩnh cường địa hơn không ít, Song Hỏa Hoàn kia của nàng uy lực hết sức cường đại, những thánh thú kia bị đụng đến, đã bị nện cho da thịt bắn tung tóe, hỏa diễm hùng ũng lập tức đem chúng nó thiêu đốt đến tê minh không dứt.

Đầu họ thân Hỏa Phượng kia của nàng cũng là cực kỳ cường hãn, lại có huyết thống Thần thú, có thể đồng thời trấn áp mấy đầu thánh thú.

Về phần Chu Chỉ Tĩnh ở một bên cũng là Bán Thần Vương, nhưng mà phương diện chiến lực nhưng so với Hỏa Thần chi thể của Liệt Như Ngọc phải kém hơn nhiều, mà Thánh thú của nàng cũng bị những thánh thú kia vây giết.

Nếu như không phải Liệt Như Ngọc thỉnh thoảng xuất thủ trợ giúp nàng, nàng sớm đã bị những thánh thú kia ăn sống rồi.

– Sư muội ngươi không cần để ý đến ta, chỉ cần xông qua chỗ này, đến bên trong thần đàm kia thì sẽ không có thánh thsu nào công kích!

Chu Chỉ Tĩnh đối với Liệt Như Ngọc kêu gọi nói.

– Không được, có ta ở đây, nhất định có thể giúp sư tỷ đột phá vòng vây!

Liệt Như Ngọc tính tình bướng bỉnh, ứng đối một tiếng, Hỏa Hoàn biến hóa thành vô số hoàn ảnh không ngừng hướng về thánh thú ở bốn phía trùng kích qua.

Chu Chỉ Tĩnh cắn răng ở một bên cũng đánh giết, chỉ là lúc này một đầu Long Văn Báo lại là thừa cơ mà động, thừa dịp nàng đang đối phó với một đầu thánh thú khác, hướng về phía nàng cắn tới.

Liệt Như Ngọc hiện tại là không thể phân thân được nữa, cũng không phát hiện ra đầu súc sinh này lại giảo hoạt như thế, mà Chu Chỉ Tĩnh thì là bị sợ đến tái nhợt vô lực, nàng lấy một địch hai đã cố hết sức rồi, bây giờ đột nhiên lại giết ra một đầu cửu giai trung cấp Phong thuộc tính thánh thú, đây không phải là muốn mạng của nàng sao.

Cả trái tim của Chu Chỉ Tĩnh đều đã ngã vào đáy cốc rồi, muốn bứt ra đã là không thể nào, trái phải còn có hai đầu cao giai thánh thú chăm sóc, căn bản là không dường có thể trốn!

Mắt thấy nàng liền muốn hương tiêu ngọc vẫn, một đạo kình phong ập đến, một đạo kiếm mang trong suốt giống như lưu tinh rơi xuống.

Long Văn Báo kia ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, đã bị một kiếm chém thành hai nửa rồi.

Một bãi máu lớn ở trên bầu trời giống như yên hoa xán lạn nở rộ ra.

Chu Chỉ Tĩnh còn sững sờ ở tại chỗ mà chưa bình tĩnh lại được.

Người nọ kinh hô một tiếng:

– Cô gái ngốc, còn có hai đầu thánh thú!

Ngay lập tức người nọ giống như gió nhẹ thổi qua đem Chu Chỉ Tĩnh ôm vào trong lòng, trốn qua được hợp kích của hai đầu thánh thú.

Chu Chỉ Tĩnh cảm thụ được lồng ngực cứng rắn an toàn kia, một loại cảm giác an tâm trước nay chưa từng có đánh vào trong lòng.

Nàng mở ra ánh mắt nhìn nam nhân đang ôm mình, trong mỹ mâu phóng ra một loại tình cảm không hiểu.

Lúc này Liệt Như Ngọc cũng thoát ra hợp công của một ít thánh thú, lướt về bên phía Chu Chỉ Tĩnh, khí thấy nam nhân đang ôm lấy Chu Chỉ Tĩnh, ánh mắt thương tâm, nàng cũng không để ý đến hình tượng gì rồi, hét lên một tiếng:

– Lăng Tiếu đáng chết, cư nhiên chỉ ôm sư tỷ mà không ôm ta!

Tiếp theo nàng liều lĩnh bổ nhào về phía Lăng Tiếu, gắt gao ôm lấy eo hổ của hắn.

Trước sau đều có mỹ nhân, trận trận xử nữ phương hương kia khiến Lăng Tiếu cảm giác mỹ diệu vô cùng.

Nhưng mà hắn biết trước mắt cũng không phải là thời khắc yêu thương, bốn phía nhưng có rất nhiều thánh thú nhìn chăm chú.

– Các ngươi đều lui sang một bên cho ta, ta giết ra cho các ngươi một đường, trước đưa các ngươi đi vào!

Lăng Tiếu đem Chu Chỉ Tĩnh ở trong lòng thả ra mà quát lên.

Chu Chỉ Tĩnh rời khỏi cái ôm chặt kia, trong lòng ẩn ẩn có chút không muốn, Liệt Như Ngọc cũng là không cam lòng mà rời khỏi Lăng Tiếu.

Lăng Tiếu không còn trói buộc, cả người hướng về phía trước lướt ra ngoài, chỉ thấy tốc độ của hắn nhanh đến cực hạn, để cho những thánh thú kia phản ứng không kịp, tằng đạo kiếm mang mang theo hỏa thế nồng liệt hoành quét ở trên người chúng nó.

Hống hống!

Những thánh thú kia bị Băng Hỏa kiếm trảm đến tứ chi văng tung tóe, kêu đau không chịu nổi, mà thiên hỏa kia trực tiếp thiêu đốt ở trên người chúng nó lại càng để cho chúng nó khó có thể thoát ra.

Lăng Tiếu sớm đem nhị nữ trở thành hảo hữu, tính toán đem nhị nữ để ra phía sau, lại trở về trợ giúp người của Thiên Long môn, hắn đem chiến lực tăng lên không ngừng, Vô Cực Phân Thân thuật một phân làm trăm, cửu giai thánh thú ở phụ cận đều ở trong phạm vi oanh kích của hắn.

Nhục thân của thánh thú cường đại, lực lượng cường hãn, nhưng mà tốc độ của chúng nó lại kém xa so với thân pháp của Lăng Tiếu đã lĩnh ngộ đến cảnh giới thâm tầng, hắn giống như là nê ngư, 108 đạo thân ảnh càng không ngừng từ khe hở trước người chúng nó xuyên toa mà qua.

Từng đầu thánh thú không một con nào có thể ngăn cản được uy lực của Băng Hỏa kiếm trong tay hắn.

Chỉ ở trong mấy cái nháy mắt, mươi mấy đầu linh thú ngăn cản cường hành bị Lăng Tiếu oanh ra một con đường.

Lúc còn chưa có những thánh thú khác hợp công lại đây, Lăng Tiếu đã đối với nhị nữ đang sững sờ quát:

– Các ngươi mau đi qua!

Liệt Như Ngọc cùng Chu Chỉ Tĩnh mới bình tĩnh trở lại, hướng về phía Lăng Tiếu lướt tới.

Liệt Như Ngọc lại càng kêu lên:

– Lăng Tiếu ngươi cùng chúng ta vào luôn đi!

Chọn tập
Bình luận
Ads Footer