– Chẳng lẽ đã xảy ra sự cố gì?
Tất cả mọi người lướt qua một cái ý niệm.
Nhưng mà khi thấy Lăng Tiếu bình yên vô sự đi ra, tất cả mọi người đều thở ra một hơi.
Chỉ là mấy đại Tàn Báo nhìn một cái liền nhìn thấy tu vi của Lăng Tiếu chỉ là trung cấp Thánh Hoàng đỉnh phong, cũng không đột phá đến cao cấp Thánh Hoàng.
– Ngươi lại không đột phá? Đây là vì sao?
Liệt Như Ngọc không nhịn được mà hỏi.
Những người khác cũng là một bộ mặt tò mò nhìn Lăng Tiếu, bọn họ đều không rõ đây là có chuyện gì xảy ra, chỉ sợ Lăng Tiếu nội tình thâm hậu nhưng mà một trái thần quả này bất kể như thế nào đều đầy đủ cho hắn lại tiến một cấp mới đúng a!
Lăng Tiếu buông buông tay nói:
– Ta cũng không biết là xảy ra chuyện gì, có thể là Nguyên Tâm thần quả này nhỏ một chút, năng lượng chưa đủ đi!
Thần sắc của mọi người đều lộ ra vẻ cổ quái.
Tên choáng đầu này lại nói Nguyên Tâm thần quả nhỏ một chút!
Những Thánh Hoàng kia cơ hồ đều muốn đấm ngực mắng to rồi, những trái cây này đều là không xê xích chút nào có biết hay không, hơn nữa năng lượng đều cường đại như nhau, bằng không làm sao sẽ là thần quả mà Thần Vương đều muốn dùng.
– Không thể nào, lúc đó ta hấp thu một khỏa trực tiếp từ đê cấp Thánh Hoàng đạt tới cảnh giới trung cấp Thánh Hoàng trung thành.
Liệt Như Ngọc không rõ mà ước chừng nói.
Lăng Tiếu không nghĩ tới bé con này bây giờ lại dễ nói với hắn như thế, cũng là có chút kinh ngạc.
Liệt Như Ngọc nhìn ánh mắt của Lăng Tiếu, trên khuôn mặt nổi lên vài phần hồng nhuận xấu hổ:
– Nhân gia nói chính là sự thật a!
Nói xong, nàng quay mặt đi không dám nhìn Lăng Tiếu, không biết vì sao nàng cảm thấy mắt mắt của Lăng Tiếu sắc sắc, để cho nàng cảm thấy xấu hổ không thôi.
Nếu như là đổi lại lúc trước, nàng nhất định phải móc xuống tặc nhãn này của Lăng Tiếu rồi, nhưng mà bây giờ lại là không sinh ra nửa điểm vọng động tức giận.
– Tặc tử đáng giận, không quản hắn có chút bản lĩnh gì, bổn tiểu thư nhưng là làm sao sẽ sợ hắn chứ!
Liệt Như Ngọc ở trong lòng thầm mắng nói.
Nàng cũng không ý thức được một loại tình tố nho nhỏ từ từ ở trong trái tim nàng càng thêm mở rộng.
– Không phải là Nguyên Tâm quả quá nhỏ, mà là năng lượng của nó không đủ chống đỡ để cho ngươi đột phá đi!
Liệt Vĩnh nói.
Lăng Tiếu vỗ vỗ sau đầu cười nói:
– Cái này cũng bị ngươi nhìn ra, Vĩnh trưởng lão thật là tuệ nhãn như đuốc, không bằng… Không bằng Vĩnh trưởng lão lại cho ta mượn một khỏa Nguyên Tâm quả, tin tưởng lần này nhất định có thể đột phá rồi.
Xác thật, lực lượng của Nguyên Tâm quả rất mênh mông, để cho Lăng Tiếu được lợi không ít.
Nhưng mà đang lúc Lăng Tiếu muốn đột phá thì thần hồn lại là sinh sinh đem lực lượng của Nguyên Tâm quả hấp thu hơn phân nửa, để cho lực lượng của Nguyên Tâm quả giảm đi một nửa rồi.
Cuối cùng hắn phải mượn linh khí trong thiên địa đến trùng quan.
Đáng tiếc liên tục trùng kích vài lần cũng là bất lực trở về.
Lăng Tiếu không thể không để xuống trùng quan.
Đương nhiên, thu hoạch của hắn nhưng không dừng lại ở trung cấp Thánh Hoàng đỉnh phong, lực lượng thần hồn của hắn cũng nhận được tăng trưởng không nhỏ.
Sau lần tăng trưởng này, Lăng Tiếu có thể rõ ràng cảm giác được lực chiến đấu của thần hồn phân thân hẳn không kém so với Bán Thần Vương bình thường rồi, so với lúc trước không chỉ cường đại hơn gấp hai lần.
Liệt Vĩnh lắc lắc đầu nói:
– Cho dù lại cho ngươi một khỏa Nguyên Tâm quả, cũng sẽ không để cho ngươi lại đột phá một giai được, Thần quả này nhưng chỉ là lần đầu tiên phục dụng mới có hiệu quả tốt nhất, phục dụng lần thứ hai liền sẽ giảm đi một nửa rồi.
Bất quá hắn dù là nói như vậy nhưng trong tay vẫn nhiều ra một khỏa Nguyên Tâm quả.
Hắn lại nói:
– Ngươi đã tạo thành thần hồn, lực lượng của Nguyên Tâm quả đối với nó cũng có tác dụng rất lớn, tin tưởng lúc trước ngươi phục dụng Nguyên Tâm quả chính là bởi vì thần hồn ăn đi một phần, một khỏa này ngươi cầm lấy đi, tuy nói không thể để cho ngươi lại tiến một giai, nhưng mà đối với thần hồn của ngươi có chỗ rất tốt.
Lăng Tiếu vốn chỉ là nói một câu đùa giỡn, ngược lại là không nghĩ đến Liệt Vĩnh lại hào phóng như vậy.
Bất quá vừa nghĩ tới đối phương là Thần Vương, muốn lấy đến Nguyên Tâm quả chỉ sợ cũng không khó, cho nên vui vẻ mà đem Nguyên Tâm quả nhận lấy.
– Đa tạ Vĩnh trưởng lão!
Lăng Tiếu cảm kích nói.
Khỏa Nguyên Tâm quả này cho dù hắn không dùng đến, nhưng mà vừa lúc cho Tiên Vu Dã, để cho lúc hắn đột phá cảnh giới Thần Vương có thêm vài phần bảo đảm.
– Không cần cảm ơn, đây là ngươi nên được!
Liệt Vĩnh lạnh nhạt nói.
Lăng Tiếu lúc trước giáo huấn Liệt Như Ngọc một trận, dù là có chút quá mức nhưng mà lại để nàng hiểu được càng nhiều đạo lý, coi như là có công rồi.
Khỏa Nguyên Tâm quả này cho Lăng Tiếu cũng là nên, đồng thời coi như kết một cái thiện duyên với Lăng Tiếu đi!
Giao dịch chợ đen là giao dịch hội ở bên trong Hỗn Loạn chi lĩnh mà tất cả thế lực lưu khấu cùng Cự Kình bang quản lý.
Giao dịch hội này kỳ thật cùng phách mại hội không sai biệt lắm, nhưng mà lại có chỗ khác so với phách mại hội.
Bởi vì loại giao dịch hội bihf thường này phân ra làm hai loại hình thức giao dịch.
Một loại là tự do giao dịch, người bán đem tất cả những thứ của mình lấy ra bán cho người cần đến ở trong giao dịch chợ đen, chỉ cần song phương đối với giá cả không có dị nghị, có thể dễ dàng đạt thành giao dịch.
Một loại khác thì là giao dịch bán đấu giá, hình thức của nó giống với phách mại hội.
Bình thường giao dịch bán đấu giá được tiến hành cuối cùng đều là những thứu tốt nhất, hơn nữa giá trị tương đối cao, bất kỳ vật phẩm nào tự nhiên là người ra giá cao sẽ được.
Loại giao dịch thứ nhất là loại đồ vật gì cũng có, bất quá bình thường cũng là đều là người khác nhận thấy giá trị của nó không quá cao, hoặc là một chút chồ vật mà không cách nào phân biệt, những thứ này có thể dùng cực phẩm huyền tinh để mua. Nhưng mà loại giao dịch thứ hai đại đa số đều là thần vật, cho nên cần phải có thần tinh mới giao dịch được.
Lúc này ở trước lúc giao dịch chợ đen bắt đầu, khấu thủ của các đại lưu khấu tụ tập lại với nhau.
Những lưu khấu này phân biệt là Cự Kình, Thị Huyết, Hãn Phỉ, Mã Ưng, Ngưu Trai… Tổng cộng có mười mấy tên đại thủ lĩnh, đều là tồn tại có cấp bậc Thần Vương.
Người của Cự Kình bang cũng không phải là Bang chủ của Cự Kình bang, mà là một gã Thái thượng trưởng lão, quyền uy ở trong bang cũng không nhỏ.
Hắn tên là Hải Khảo, thân mặc một bộ lam sam, khuôn mặt gầy gò, ánh mắt nhỏ như chuột, bên trên khóe miệng có hai đường râu nhỏ, vừa nhìn liền biết là một tên gian trá rồi.
Bên phía Thị Huyết lưu khấu đương nhiên là khấu thủ của Thị Huyết tên là Khổng Huyết Kinh, cư nhiên chỉ là bộ dạng trung niên nhưng mà lại có thực lực cao cấp Thần Vương, ánh mắt lấp lánh hữu thần lại mang theo thị huyết chi ý nồng đậm, một cỗ lệ khí liễu nhiễu ở quanh người hắn, để người ta vừa nhìn liền biết người này là một nhân vật giết người không nháy mắt.