Âu Dương gia sở dĩ làm như vậy, một là cung Tiếu Ngạo có thực lực vốn không kém. Lại có Đông Phương gia cùng Phong gia cứu viện. Chỉ bằng Âu Dương gia bọn họ thì sợ có hơi không chịu đựng nổi. Cho nên không thể không cẩn trọng dè chừng.
Âu Dương gia phái người hoả tốc độ liên lạc với người bốn nơi này, khắp nơi cũng có hồi đáp lại ngay.
Cổ gia cùng Lăng Tiếu đã sớm có mối thù hận. Năm xưa càng là bất đắc dĩ chịu mất mặt mũi mà cầu hòa cùng cung Tiếu Ngạo để có thể xoa dịu cục diện giữa hai nhà.
Chỉ là trong lòng người Cổ gia vị tất thật sự có thể từ bỏ thù hận. Có điều là tự biết chỉ bằng lực lượng của bản thân nhiều nhất chỉ có thể lưỡng bại câu thương cùng cung Tiếu Ngạo. Điều này là bọn hắn không muốn thấy, cho nên một mực đều chỉ có thể nhẫn nại.
Hiện nay Âu Dương gia đến đây du thuyết, tâm tư bọn họ lại bắt đầu lung lay.
Cuối cùng Âu Dương gia càng là hứa hẹn chỉ cần Cổ gia phát động một phen, còn chủ lực vẫn là Âu Dương gia bọn họ gánh chịu.
Cổ gia nghe xong Âu Dương gia đưa ra điều kiện, trải qua bàn bạc nhất trí liền đồng ý với quyết định này. Dù sao có Âu Dương gia xung phong, Cổ gia bọn họ cũng không có gì phải sợ.
Về phần tổ chức Sát Thiên căn bản không cần nói thêm điều gì, trực tiếp lợi dụng lượng lớn tiền của thì khiến cho bọn họ gia nhập chiến đấu là có thể.
Tổ chức Sát Thiên chỉ coi trọng lợi ích, không quan tâm đối thủ là ai. Huống hồ Lăng Tiếu cũng là một vết nhơ chấp hành nhiệm vụ thất bại của bọn hắn trong những năm gần đây, lại còn làm bọn họ bị chết lượng lớn thành viên.
Mà cung Tiếu Ngạo càng là phát tán tin tức vu oan bọn họ giết chết người của Thi Nhân Tông.
Đủ loại yếu tố thêm vào làm tổ chức Sát Thiên cũng cần phải tiếp nhận nhiệm vụ lần này.
Về phần Hắc Ma Môn càng không cần phải nói gì thêm. Những năm gần đây bọn họ cùng cung Tiếu Ngạo không ngừng đụng chạm. Nếu không phải xuất phát từ việc giữa hai tông đều có điều cần lo thì chỉ sợ sớm đã là đại chiến sinh tử.
Mấy phương thế lực đều nhanh chóng đưa ra lời đáp lại, Âu Dương gia liền không hề để lỡ. Lập tức tập hợp tất cả thế lực đứng đầu gia tộc đi đến cung Tiếu Ngạo, muốn tiêu diệt sạch sẽ tất cả thế lực cung Tiếu Ngạo.
Âu Dương gia khí thế hùng hùng hổ hổ, huy động tất cả trụ cột gia tộc, bao gồm cả Âu Dương Chấn tổng cộng có ba vị Thánh Giả. Thực tế là bốn vị Thánh Giả, bởi còn có một vị là Cao Giai Thánh Giả, là nhân vật cấp Tổ già nhất Âu Dương gia, đã là đặt nửa chân vào trong quan tài, hiếm có người biết đến sự hiện hữu của lão.
Mặt khác đạt tới Huyền Đế có bốn năm mươi người, Thiên Tôn đúng là tập kết hơn một vạn người, Địa Hoàng vô số kể.
Những lực lượng này là do bao gồm toàn bộ lực lượng tinh nhuệ của tất cả thế lực trong địa bàn do Âu Dương gia cai quản.
Thế lực lớn huy động tất cả trụ cột, tự nhiên sẽ khiến xôn xao chấn động rất lớn.
Đã bao nhiêu năm, Trung Vực đã lâu không có phát sinh chiến dịch qui mô quá lớn như thế.
…
Bên trong Cung Tiếu Ngạo sau khi nghe nói tin tức này, toàn bộ trên dưới cung đều hoàn toàn là vẻ mặt trầm trọng.
Những năm gần đây cung Tiếu Ngạo ngưng tụ lực lượng càng ngày càng cường đại. Nhất là Lăng Tiếu vào không lâu trước đây đã chiêu mộ vài tên Huyền Đế cùng với mấy trăm Thiên Tôn, thực lực có chất coi như tăng vọt.
Có điều là nếu thật muốn đối đầu cùng thực lực nổi tiếng từ xưa thì so sánh tương đối còn kém rất xa.
Mấy năm nay chiêu mộ được thế lực phụ thuộc mặc dù có không ít, chính là chênh lệch này cũng phi thường lớn. Hơn nữa chưa chắc tất cả đều là trung thành, chỉ sợ có không ít đến lúc này là rất không đáng tin cậy.
Bọn họ cũng lo lắng trở thành đối tượng bị Âu Dương gia diệt trừ trước hết, mọi người đều là cảm thấy bất an.
Quả nhiên, Âu Dương gia gióng trống khua chiêng áp sát, đồng thời công bố chỉ cần thoát ly thế lực cung Tiếu Ngạo thì một mực có khả năng không truy cứu.
Cùng với tin tức này truyền ra, lập tức còn có một số kẻ như cỏ trên bờ tường bắt đầu dao động tâm tư, tuyên bố thoát ly cung Tiếu Ngạo.
Tất nhiên rất nhiều người cho rằng, cung Tiếu Ngạo hiện nay mặc dù trở nên cường đại, chính là so cùng thế lực lâu năm thì vẫn còn kém không ít.
Rất nhiều thế lực Cung Tiếu Ngạo cũng bởi vậy phải trải qua một lần khảo nghiệm nghiêm khắc.
…
Trong Trung Vực tin đồn nổi lên xôn xao, rất có một loại cảm giác giống như giông tố sắp về.
Ở bên trong cung Tiếu Ngạo, Phượng Tiêm Vận lo việc nên không thể chểnh mảng ngồi ở trên ngôi vị Cung Chủ.
Nàng vốn là Công Chúa Cổ tộc, thực lực lại sớm đạt tới Huyền Đế. Dáng vẻ trang nghiêm kia mang theo vài phần uy nghi làm người sợ hãi.
Dưới đại điện, tất cả trưởng lão cấp Thái Thượng đều tụ tập ở cùng một chỗ. Ngay cả Hàn lão cùng Phong Nha từ trước tới nay đều rất ít tham dự thì tất cả cũng xuất hiện tọa trấn.
Toàn bộ người trong điện đều có một vẻ mặt nghiêm trọng.
– Quân sư, hiện tại tình huống như thế nào?
Phượng Tiêm Vận trầm giọng hỏi.
Trước đây trong thời gian Lăng Tiếu đi vắng, Phượng Tiêm Vận đều sẽ tham dự chủ trì. Nhưng mà đại đa số nàng đều uỷ quyền cho Huyền Diệu đi xử lý, để nàng ta thu xếp.
Hiện nay một việc lớn như vậy, nàng cũng nhất định phải cẩn thận suy nghĩ thật tốt một phen xem nên ứng phó như thế nào.
– Đại quân Âu Dương gia đã tới gần thành Lương Quan, Lương gia nơi đó quy hàng chúng ta đã bị san bằng. Không đầy nửa tháng hẳn là đi tới thành Phong Vân chúng ta!
Huyền Diệu nhẹ nhàng phe phẩy cái quạt trắng rồi đáp.
– Đối với điều này ngươi có kế sách gì? Dựa vào thực lực cung Tiếu Ngạo chúng ta có thể đủ để ngăn cản đại quân đối phương?
Phượng Tiêm Vận lại hỏi.
– Chiếu theo tình thế hiện nay, chúng ta là có lực đánh một trận, nhưng không cho phép lạc quan!
Huyền Diệu thu hồi dáng vẻ nhẹ nhàng, khẽ nhíu mày nói. Dừng một phen nàng lại nói
– Nếu như chỉ là Âu Dương gia, chúng ta tự nhiên không sợ hãi. Chỉ là thế lực khác hẳn là sẽ nhân cơ hội phái người đục nước béo cò chạy đến chỗ chúng ta nơi này, đến lúc đó bọn họ sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất.
– Hiện tại chúng ta đây liệu đã đến lúc đóng cửa thành hay không?
Phượng Tiêm Vận do dự một lát rồi hỏi.
– Đã bắt đầu đóng cửa thành lại rồi. Nhưng mà chúng ta nhất định phải dời chiến trường chiến đấu đi chỗ khác. Tuyệt đối không thể để cho thành Phong Vân phải chịu công kích gì!
Huyền Diệu đáp.
Lúc này, Tàn Báo lộ rõ sát ý đậm đặc mở miệng nói
– Bọn họ đã đến thành Lương Quan, chúng ta liền chặn sớm một bước đại quân bọn chúng. Cùng bọn chúng quyết tâm tử chiến, cung Tiếu Ngạo chúng ta sợ gì Âu Dương gia bọn chúng.
Những năm gần đây sát tính của Tàn Báo đã giảm không ít, có điều như thế không có nghĩa là hắn quên bản tính giết người.
Hiện nay hắn đã qua đạt tới Trung Giai Huyền Đế đỉnh cao, chỉ cần không lâu hắn liền có thể lại đạt đến cảnh giới Cao Giai Huyền Đế ngày nào.
– Hừ hừ, không sai, cho dù đối phương đến bao nhiêu, liền giết bấy nhiêu là được!
Phong Nha nở một nụ cười âm hiểm mà nói.
Một năm trước đây thực lực của lão lại tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới Trung Giai Thánh Giả. Đây đều là công hiệu ma hóa của Phong Ma Quyết, nên lão mới lại tiến thêm một bước được nhanh như vậy.
– Tuy nói như thế, nhưng như vậy căn cơ cung Tiếu Ngạo chúng ta chỉ sợ sẽ xuất hiện dao động, cho người khác cơ hội thừa dịp trống rỗng mà vào a!
Ô Phục thở dài nói.
– Không biết lão đại hiện tại ở đâu, nếu mà hắn trở về là tốt, bằng lực lượng của hắn tuyệt đối có khả năng giết những kẻ này phiến giáp không còn!
Diệp Vân Phong đã đạt tới cảnh giới Cao Giai Thiên Tôn, mở miệng nói năng cũng là chiến ý hừng hực, không có ý sợ hãi chút nào.
– Hiện tại không phải lúc nói điều này, chúng ta hẳn là tham khảo mưu kế đối kháng địch tốt nhất.
Phượng Tiêm Vận nói.
– Ý định duy nhất lúc này, chỉ có cắt cử đại bộ phận người đi nghênh địch, ngăn cản đại quân Âu Dương gia. Nhưng mà bên trong cung cũng nhất định phải có người tọa trấn để ngừa vạn nhất!
Huyền Diệu đáp.
– Vậy cứ theo biện pháp của quân sư, nhưng về phương diện thành viên vẫn còn cần ngươi điều khiển phân phối một phen. Điều kiện tiên quyết là bang tỷ muội chúng ta đều nhất định phải đi chiến đấu tuyến đầu!
Phượng Tiêm Vận nhấn mạnh.
– Cái này… cái này không được, phu nhân các ngươi có lẽ ở lại trấn giữ cung môn là được rồi!
Huyền Diệu lập tức đáp.
Lưu Quần lập tức nói
– Đúng vậy, phu nhân, nơi này liền do các ngươi tọa trấn là được. Xông pha chiến đấu là chuyện của những thuộc hạ chúng ta.
Dương Tiên Phong nói
– Không sai, bên trong cung nhất định phải để người có uy tín tọa trấn. Tin tưởng Cung Chủ khẳng định phải nhận được tin tức, sẽ mau chóng trở về!.
Vừa nói đến Lăng Tiếu, mọi người lập tức đều tinh thần tỉnh táo, vội vàng gật đầu khen phải.
Sự kính trọng ngưỡng mộ của bọn họ đối với Lăng Tiếu đã đạt đến tình trạng mù quáng, bọn họ cho rằng chỉ cần Lăng Tiếu gấp rút trở về, tất cả cũng sẽ không là vấn đề.
– Không được, phu quân không có mặt, ta nhất định phải tự mình đi tọa trận. Liền quyết định như vậy rồi. Ta sẽ để cho một bộ phận các nàng tỷ muội lưu lại trông coi cung môn. Còn những người khác quân sư cứ sắp xếp đi!
Phượng Tiêm Vận tức thì phủ quyết.
Nàng thân là chánh thê của Lăng Tiếu, đối với đại sự cung môn là không thể đổ trách nhiệm cho người khác. Lăng Tiếu không có mặt bên trong cung, nàng hẳn là càng phải xuất chiến thế này.
– Cái này…
Huyền Diệu nhất thời bắt đầu gặp khó khăn. Có điều là thấy Phượng Tiêm Vận giữ thái độ kiên quyết như thế thì cũng không còn nói được thêm cái gì.
Tiếp theo, Huyền Diệu căn cứ tình huống mà phân chia đại bộ phận binh hùng tướng mạnh.
Lấy những người như Phượng Tiêm Vận, Hàn lão, Phong Nha, Minh Phong Mỗ Mỗ, Tổ Tu Viên, Cảnh Hồng, Tàn Báo… một loạt người có sức chiến đấu cường đại đi ra ngoài nghênh chiến; tọa trấn bên trong cung thì do Ô Phục, Đại Tế Ti, Mộc Hòe, Lăng Thương… những ai chiến lực hơi yếu trông giữ.
Đồng thời, ở giữa các Đường Môn cũng đã sớm liên lạc với mỗi thế lực phụ thuộc, để cho bọn họ điều động lực lượng cùng nhau đi đối kháng địch.
Mặt khác Cát Bối Hân cùng Đông Phương Tinh cũng đều tự phái người trở về xin gia tộc cầu viện, chỉ là nước xa sợ khó cứu được lửa gần!
Cuối cùng, cung Tiếu Ngạo tổng cộng tập kết hai đại Thánh Giả, một Bán Thánh, gần năm mươi vị Huyền Đế, bốn ngàn rưỡi Thiên Tôn, cùng với rất nhiều Địa Hoàng.
Chỗ thực lực này so sánh Âu Dương gia tộc xác thật kém hơn không ít. Nhìn từ mặt thực lực mà xét, cung Tiếu Ngạo tuyệt đối là bại nhiều hơn thắng.
Chính là hiện nay tên đã trên dây nên không thể không phát. Trận này chính là chuyện liên quan đến đại sự sinh tử tồn vong.
Những người xuất chiến này đều là những kẻ trung thành nhất với cung Tiếu Ngạo, mọi người đều trong lòng kiên định niềm tin tình nguyện chết trận cũng sẽ không chạy trốn.
Tất cả bọn họ đều cầu khẩn Tông chủ của mình có thể mau chóng gấp rút trở về, thay đổi Càn Khôn.
Bão táp đã nổi!
Tất cả các thế lực hơi lớn một chút trên khắp Trung Vực đều đã nhận được tin tức Âu Dương gia cùng cung Tiếu Ngạo nhất quyết tử chiến.
Mỗi thế lực đều bắt đầu phái người trong mọi thời khắc chú ý đến trận đại chiến này.
Bọn họ đều muốn biết giữa thế lực lớn uy tín lâu đời và thế lực lớn mới phát rốt cuộc ai mạnh ai yếu.
Nhưng mà trong đại đa số lòng người thì đều cho rằng cung Tiếu Ngạo là bại nhiều hơn thắng. Tất nhiên giữa hai thế lực trụ cột cách nhau quá xa. Nếu như cho cung Tiếu Ngạo phát triển trăm năm nữa, bọn họ có lẽ cũng sẽ không nghĩ như vậy.
…
Linh Vũ Các, là thế lực lớn nhất Trung Vực. Không ai biết cảnh giới thế lực Linh Vũ Các khủng bố tới đâu.
Chỉ biết là vạn năm trước cũng có một thế lực lớn lâu đời từng khiêu khích uy nghiêm của Linh Vũ Các, cuối cùng Linh Vũ Các chỉ phái không đến mười người liền hoàn toàn dẹp thế lực lớn này.
Lúc ấy thế lực lớn kia nếu đem so sánh cùng Hắc Ma Môn và Dược Môn hiện tại thì còn khủng bố hơn vài phần.
Cũng là bởi vì việc này mà thế mạnh của Linh Vũ Các đạt đến mức cao nhất, cũng từ đó không người nào còn dám khiêu khích sự uy nghiêm của Linh Vũ Các.
Linh Vũ Các mạnh mẽ cũng khiến cho tất cả thiên tài bậc tiểu bối trong Trung Vực đều muốn chen chúc vào được trong Linh Vũ Các. Tất cả muốn trở thành đệ tử của Linh Vũ Các, cho dù là đệ tử Ngoại Môn đều cảm giác thấy vô cùng kiêu ngạo và tự hào.
Phải biết rằng Linh Vũ Các về phương diện chọn đồ đệ chính là thập phần nghiêm khắc. Mỗi một người đều nhất định phải là những đứa trẻ tài năng bẩm sinh xuất sắc nhất các nơi, lại lấy tài nguyên tốt nhất để dốc lực bồi dưỡng.
Đó cũng là nguyên nhân khiến cho Linh Vũ Các cường thịnh không suy.
Bên trong Linh Vũ Các, ngoại trừ rất nhiều Lão bất tử Linh Vũ Các không xuất thế thì có tam đại Kình Thiên trụ trấn giữ Các. Trong đó người nổi danh nhất, thần bí nhất chính là lão Các chủ cường đại nhất của Linh Vũ Các. Vốn có lời nói lão đã giao đấu cùng hai người Tà Đế cùng với Kiếm Si trong tứ đại truyền thuyết mà bất bại. Chỉ bằng điểm này liền cũng biết lão cường đại thế nào. Nhưng mà tương truyền lão đã không có mặt ở Trung Vực, mà là đi Thiên Vực. Cũng có người nói lão bế quan đánh sâu vào cấp độ cao hơn. Về hành tung đích thực của lão cũng chỉ có giới cao cấp Linh Vũ Các mới biết được.
Còn hai đại Kình Thiên trụ khác chính là hai người Thánh Dược Sư Phong Chinh, Thánh Khí Sư Thái Sử Quân bên trong Linh Vũ Các. Sức mạnh vũ lực của bọn họ có lẽ so ra kém lão Các chủ, nhưng mà lực triệu hoán của mấy lão cũng là khủng bố nhất. Ai bảo hai loại nghề nghiệp của bọn họ đều là nổi tiếng nhất ở trong đại lục. Dưới hai người bọn họ thì tất cả đồ tử đồ tôn cũng đâm cành nẩy nhánh, mang đến cho Linh Vũ Các hiệu quả và lợi ích rất lớn, là chỗ dựa lớn nhất để tăng thực lực lên.