Nó sở dĩ có tên là Cực Diễm Hình Hỏa, đúng là bởi vì nó hiểu được cách bắt chước đủ loại hình dáng, làm cho người ta cảm giác như thấy quỷ, do đó mới có thể lấy cái tên này.
Thì ra ngọn lửa nóng bỏng trong cơ thể Xích Cương kia đúng là Cực Diễm Hình Hỏa Ngưng Hình mà ra.
– Ha hả, đủ dọa người. Nhưng mà cũng không thể đối phó được với bản thiếu gia!
Lăng Tiếu cười nhạt mà nói.
Hắn không chút hoang mang vung lên hai tay, những ngọn lửa Thiên Hỏa bốn phía đang đốt cháy lập tức bao bọc lại đây. Tất cả chúng đều hướng tới Cực Diễm Hình Hỏa cùng nhau công kích.
Từ trong Thức Hải của Lăng Tiếu, yêu quái Thiên Hỏa Châu cũng bay ra. Nó trực tiếp tản mát ra ngọn lửa nồng đậm bức người thổi tới Cực Diễm Hình Hỏa.
– Kiềm chế nó cho ta, lưu lại lực lượng Bản Nguyên cho Bổn cung!
Lăng Tiếu nói với yêu quái Thiên Hỏa Châu.
– Vù vù!
Yêu quái Thiên Hỏa Châu giống như trả lời, nó liên tục lắc lư vài cái.
Hỏa Diễm tím ngắt liền vây kín xung quanh Hỏa Diễm đang tạo thành hình bạch xà, khiến cho nó khó có thể chạy thoát khỏi nơi này.
Cực Diễm Hình Hỏa biết nguy hiểm, càng không ngừng nhằm tới một phương hướng nào đó để đánh sâu vào. Đáng tiếc cũng chỉ là uổng công vô ích, từng điểm nhỏ lực lượng của nó bị Thiên Hỏa Châu nuốt chửng hết sạch.
Yêu quái Thiên Hỏa Châu hấp thu được thêm năng lượng thì cực kỳ hưng phấn. Lực lượng của nó đang không ngừng được tăng cường thêm.
Xem xét lại thì thấy lực lượng của Cực Diễm Hình Hỏa cũng là càng ngày càng yếu. Từ lúc đầu cao đến mấy chục thước mà nay bạch xà trở nên càng ngày càng nhỏ.
Lăng Tiếu thấy Cực Diễm Hình Hỏa tiêu hao cũng đã khá nhiều liền vội vàng nói với nó
– Thần phục ta, đồng hóa cùng ta thì ngươi còn một con đường sống!
Cực Diễm Hình Hỏa tịnh không hề có dấu hiệu tỏ vẻ gì, yêu quái Thiên Hỏa Châu càng dốc sức gia tăng độ hấp thu. Bởi vì nó biết nếu không hấp thu liền không có cơ hội.
– Nếu không nguyện ý thì điều chờ đợi ngươi sẽ là bị nuốt chửng hoàn toàn. Còn nếu mà nguyện ý liền gật đầu vài cái!
Lăng Tiếu tiếp tục kiên nhẫn nói với Cực Diễm Hình Hỏa.
Nếu như nó không muốn thì hắn khó có thể mạnh mẽ hấp thu luyện hóa. Còn nếu mà nguyện ý trái lại có khả năng tiết kiệm không ít phiền toái.
Cuối cùng lại nhịn lát nữa, Cực Diễm Hình Hỏa cơ hồ đều sắp bị yêu quái Thiên Hỏa hấp thu đến lực lượng Bản Nguyên. Nó không thể chờ đợi được đành nhấp nháy ngọn lửa đã ngưng thành hình bạch xà, chỉ sợ lại chậm một chút liền thật sự bị hấp thu sạch sẽ lực lượng có được nhờ tích lũy vạn năm.
Thấy một màn như vậy, Lăng Tiếu vui mừng. Hắn liền vội vàng triệu hoán yêu quái Thiên Hỏa Châu trở về.
Yêu quái Thiên Hỏa Châu lúc đầu có hơi kháng cự, đương nhiên bởi vì trước mắt chính là “Đồ ăn” mà nó thích nhất. Chỉ là cuối cùng nó vô phương chống cự lại được việc Lăng Tiếu mạnh mẽ triệu hoán, không cam lòng quay trở về trong Thức Hải.
– Ngoan ngoãn lại đây đi, ta sẽ để ngươi sống sót!
Lăng Tiếu như thể đang dụ dỗ một đứa trẻ con, vươn một bàn tay vừa vẫy vẫy vừa kêu lớn đối với Cực Diễm Hình Hỏa.
Cực Diễm Hình Hỏa đã là không đường có thể trốn. Tất nhiên còn do Lăng Tiếu mặc dù đã triệu hoán yêu quái Thiên Hỏa Châu trở về, nhưng chính là bốn phía vẫn phân bố đầy Thiên Hỏa để phòng ngừa nó trốn chạy.
Cực Diễm Hình Hỏa vẫn đang giữ hình dáng bạch xà. Nó có hơi khiếp đảm đậu vào trên lòng bàn tay Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu nhìn Cực Diễm Hình Hỏa trên lòng bàn tay, trong lòng mừng rỡ như điên một hồi. Hắn vội vàng thu nó vào.
Hắn hiện tại đã đắc tội với Âu Dương gia, cũng không biết bạch xà kia có thể quay về bất kì lúc nào hay không. Nhưng thật sự không nên luyện hóa Cực Diễm Hình Hỏa ở chỗ này. Hắn dứt khoát thu hồi nó rồi lại tìm địa phương khác để luyện hóa.
Sau khi Lăng Tiếu thu hồi Cực Diễm Hình Hỏa, hắn đang muốn rời đi thì khóe mắt cũng liền liếc nhìn về phía một góc nhỏ. Rồi ánh mắt chợt có hơi nhướn lên.
Chỉ thấy tại một hố đất lõm xuống có một chút cỏ khô. Hắn nhìn thấy rõ ràng có sáu quả trứng đại xà to đến nửa thước đang nằm trên cỏ.
Trứng xà trong suốt, đang tản ra một làn khí ấm áp nhè nhẹ.
Lăng Tiếu đi tới lẩm bẩm nói
– Không nghĩ tới còn có trứng xà, cái này xem như có thêm thu hoạch vậy!.
Lăng Tiếu không hề khách khí liền thu sáu viên trứng xà này.
Cho dù là hắn không dùng đến, mang đi đấu giá cũng thu được không ít Huyền Tinh. Tất nhiên đây chính là trứng của bạch xà biến dị, chờ sau khi phá vỏ thì những con rắn nhỏ này có cấp bậc cũng sẽ không thấp, không gian để trưởng thành cũng tương đối lớn.
Ra khỏi hang động, Lăng Tiếu thu hồi Thi Ma lại, bên ngoài động Xích Cương vẫn cảnh giới bảo vệ.
– Xích trưởng lão chúng ta đi thôi!
Lăng Tiếu kêu lớn với Xích Cương ở không xa.
Xích Cương nhìn thấy Lăng Tiếu đi ra liền lập tức bay tới đón chào miệng hỏi
– Cung Chủ đã làm xong?.
Lăng Tiếu cười nhạt gật đầu
– Bổn cung tự thân xuất mã, sao có thể gặp cảnh tắc nghẽn không làm được.
Dừng một lúc hắn lại hỏi
– Mãnh Nam còn chưa trở lại?.
Xích Cương lắc đầu, sau đó chỉ về một phương hướng mà nói
– Không thấy trở về, nhưng mà thuộc hạ đã sớm cảm ứng được ở bên kia có âm thanh chiến đấu, phỏng đoán hắn đang ở bên đó!.
– Vậy thì đi tới đó xem một chút!
Lăng Tiếu lên tiếng, lập tức nhằm về phương hướng kia mà bay đi.
Sau khi hai người dùng tốc độ cao nhất để phi hành được một lúc, rốt cục cũng có phát hiện.
Chỉ thấy liên miên suốt mấy chục quả núi đều đã hoàn toàn hốn loạn. Vô số cây cối đổ rạp, ở nhiều nơi vẫn đang tỏa ra khói đặc.
Tại một phương hướng khác, chỉ thấy một con Sư Hổ Thú oai phong lẫm liệt đang gắt gao cắn chặt một con bạch xà cực lớn đang không ngừng điên cuồng vùng vẫy. Mà con bạch xà kia cũng đang dùng hết dùng sức xiết chặt thân thể của Sư Hổ Thú. Hai con thú đang dùng lực lượng nguyên thủy nhất để đánh giết đối phương.
Đến khi Lăng Tiếu cùng Xích Cương chạy tới thì con Sư Hổ Thú kia đã cắn chết bạch xà. Mà nó cũng bị trọng thương, trên người có bao nhiêu da lông đều bị thiêu đốt nham nhở.
Lăng Tiếu vội vàng chạy đến thu lại Hỏa Diễm trên người Sư Hổ Thú, bằng không cứ để cho nó lại tiếp tục đốt cháy thì Sư Hổ Thú cũng phải bỏ mạng theo.
– Con rệp ghê tởm, không nghĩ tới lực sát thương của nó lại lớn như vậy.
Sư Hổ Thú vừa cắn một miếng thịt rắn, vừa nuốt vào mà nhồm nhoàm nói. Miệng nó đầy vết máu, nhìn mà thấy cũng khá hung ác.
Xích Cương mới biết được “Mãnh Nam” kia là Linh Thú hộ thân của Cung Chủ hắn, nhưng không nghĩ tới nó lại hung hãn như vậy.
– Chiều nay lại nấu canh rắn để ăn.
Lăng Tiếu không hề để ý tới một câu nó nói, lại nói tiếp
– Đúng rồi, không thể đuổi kịp tên kia và Đường Lang sao?.
Sư Hổ Thú đáp
– Lúc đầu đều sắp sửa giết chết bọn chúng. Không nghĩ tới nhân loại kia lại ném ra một món đồ làm nổ tung, khiến cho ta và con rệp này đều bị thương, để cho bọn chúng chạy thoát.