Cốc Kiều Kiều khẽ cắn nói ra.
– Minh Châu tỷ tỷ, ta và các ngươi vốn là minh hữu, hiện tại ta đã thoát ly đoàn đội, Thác Bạt Nguyên cũng không có tư cách dẫn đầu ta.
– Trên đường bỏ kết minh, ngươi dã phản bội, ngươi giết Diệp Vân Phong thì có lẽ ta sẽ cầu tình Thác Bạt huynh tha cho ngươi.
Cố Minh Châu đã sớm chung tình với Thác Bạt Nguyên, đương nhiên đứng về phía Thác Bạt Nguyên nói chuyện.
– Ha ha, ngươi cho rằng ta sẽ làm như vậy sao?
Cốc Kiều Kiều cười nhạt nói.
– Vậy thì chờ Thác Bạt huynh giết Lăng Tiếu xong lại xử trí các ngươi.
Cố Minh Châu cũng không có động thủ, chỉ cho người tập trung Cốc Kiều Kiều cùng Diệp Vân Phong lại.
Bên kia đại chiến giữa Thác Bạt Nguyên cùng Lăng Tiếu bắt đầu.
Thác Bạt Nguyên ngay từ đầu còn tiến hành công kích mãnh liệt vào Lăng Tiếu, từng đạo lôi điện không ngừng từ trong chiến kích bay ra, công kích đánh sợ oanh kích tứ phương, âm thanh nổ tung không ngừng vang vọng bên tai mọi người.
Lăng Tiếu ỷ vào ưu thế tốc độ không ngừng né tránh, xem ra hắn không có chính diện đối chiến với Thác Bạt Nguyên.
Thác Bạt Nguyên ăn hai viên đan dược tăng tốc, đắc ý cười to nói:
– Không phải thân thể của ngươi rất lợi hại sao? Có bản lĩnh thì đứng tránh, xem ta đánh chết ngươi thế nào.
– Hắc hắc, yên tâm, ta chỉ xem lực lượng của ngươi mạnh bao nhiêu mà thôi, nếu ngươi muốn xem thực lực của ta thì ta thành toàn cho ngươi.
Lăng Tiếu cười nhạt thoáng tiếng, khí thế tăng lên nhiều, kim quang bắt đầu lập lòe, một đạo kim long bát trảo hiên ra trên không trung.
Lăng Tiếu hiện tại có thực lực Địa Hoàng đỉnh phong, cho dù trống rỗng sinh ra khí kình hình rồng, uy lực của nó cũng có thể so với Thiên Tôn cấp thấp, sẽ đối chiến Thác Bạt Nguyên dư xài.
Nếu như chiến lực của hắn mở ra toàn bộ, chỉ sợ Thác Bạt Nguyên có lợi hại hơn cũng không tiếp được một chiêu.
Hắn cũng không muốn chấm dứt trận đấu nhanh như vậy, hắn muốn hảo hảo nhìn xem thực lực chân chính của Thác Bạt Nguyên như thế nào.
Đối mặt Thác Bạt Nguyên oanh kích liên tục, Lăng Tiếu lần này không có né tránh, một quyền nghênh đón khí kình hình rồng.
– Ngu ngốc, dám chọi cứng với lôi điện chi lực của ta, quả nhiên là không biết sống chết.
Thác Bạt Nguyên thầm giao phong trong lời nói, hắn rất tự tin vào thực lực của mình, cho dù là Thiên Tôn cấp thấp cũng không dám dễ dàng tiếp một chiêu này.
Trong lúc tham gia tranh giành hoàng bảng thực lực của hắn có thể đột phá Thiên Tôn, nhưng mà hắn tận lực không đột phá, hắn muốn thực lực của mình đạt tới tận cùng của Địa Hoàng đỉnh phong để cướp đoạt bảo tọa đệ nhất. Hắn cảm thấy Lăng Tiếu tuy lợi hại nhưng mà toàn lực tác chiến thì yếu một ít, hắn cảm thấy Lăng Tiếu tuyệt đối không ăn được chiêu này.
Ầm ầm!
Đạo lôi điện kia không kích thương Lăng Tiếu, ngược lại bị một quyền của Lăng Tiếu đánh tan.
– Lực lượng quả nhiên không kém, nếu ta không có bản cường hóa Cổ Hoàng Thần Công, chỉ sợ cũng khó ngăn cản nổi chiêu này.
Lăng Tiếu nói thầm trong lòng.
– Lôi điện chi lực của ngươi không có gì hơn cái này!
Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, hắn bổ nhào qua phía Thác Bạt Nguyên, mười hai đạo phân thân từ bốn phương tám hướng vây quanh Thác Bạt Nguyên.
Phân thân của Lăng Tiếu nhiều hơn gấp đôi, làm cho người ta cảm thấy hoa mắt.
– Lam Dương giáo Phân Thân Thuật sao? Xem ra Văn Hoảng cùng Bạch Môn Sinh hai ngu xuẩn đã bị ngươi giết.
Thác Bạt Nguyên đối mặt mười hai Lăng Tiếu công kích không có quan tâm tới.
Chỉ thấy trong tay của hắn nhiều ra tấm chắn hoàng kim, quang mang bao trùm Thác Bạt Nguyên.
Tuy Thác Bạt Nguyên không phải kim thuộc tính và không cách nào phát huy uy lực phòng ngự của nó, nhưng mà năng lực phòng ngự của bán giai thánh khí rất kinh người.
Bang bang!
Quả nhiên mười hai đạo phân thân của Lăng Tiếu không ngừng đánh lên màng sáng hoàng kim phát ra tiếng kia trầm muộn, nhưng mà quyền kình của hắn không thể đánh vỡ tấm chắn hoàng kim này.
– Hắc hắc, cho dù công kích phân thân của ngươi mạnh hơn gấp đôi cũng không là gì cả.
Thác Bạt Nguyên đắc ý cười một tiếng, thanh kích trong tay đâm ra, mấy đạo điện mang như lôi xà không ngừng đánh thẳng vào chân thân của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu một tay đỡ điện quang, nói:
– Lôi điện của ngươi vô dụng với ta.
– Vậy sao? Vừa rồi chỉ là tập thể dục mà thôi, hiện tại cho ngươi nếm thử cái gì gọi là điện giật.
Thác Bạt Nguyên cười cười, thân thể bay vọt lên giữa không trung, chiến kích màu tím giơ lên cao cao, một đạo điện mang từ trên không trung đâm xuống.
Ầm ầm!
Một đạo lôi điện thô to như thùng nước được Thác Bạt Nguyên tiếp dẫn xuống, giống như chiến kích và trời xanh dung hợp với nhau, từ xa nhìn lại giống như kỳ cảnh.
Đổi lại là người khác hứng lôi điện của tự nhiên, chỉ sợ sớm bị đánh thành than.
Thế nhưng mà Thác Bạt Nguyên bản thân có lôi thuộc tính, mà hắn tu luyện huyền kỹ cũng phải mượn nhờ lôi điện để tu luyện, lôi điện chẳng thể tổn thương hắn được, ngược lại còn khiến lực lượng của hắn trở nên tràn đầy.
Đám tiểu đệ nhìn qua màn này hoảng sợ, mà Lăng Tiếu cũng động dung vài phần.
– Không ngờ có thể mượn nhờ lực lượng của thiên địa, Thác Bạt Nguyên này thiên phú tu luyện không kém… Chỉ tiếc ngươi gặp gỡ là bản thiếu gia.
Trong lòng Lăng Tiếu nói thầm, hắn đã âm thầm vận chuyển lực lượng, chuẩn bị nghênh đón một kích của Thác Bạt Nguyên Lôi Lực!
– Lôi oanh điện thiểm!
Thác Bạt Nguyên quát một tiếng, chiến kích trong tay điểm qua phía Lăng Tiếu.
Từng đạo lôi điện nổ vang lên, từng đạo lôi điện chi lực nhanh chóng đập thẳng qua phía Lăng Tiếu.
Tốc độ của Lăng Tiếu mặc dù tới đi vô ảnh, nhưng mà tốc độ công kích của lôi điện cũng không kém hắn chút nào.
Lăng Tiếu dùng bảy thành Cổ Hoàng Thần Công phòng ngự, từng đạo long quyền đánh ra ngoài, nắm đấm không ngừng đánh thẳng vào tầm chắn hoàng kim.
Hổ khẩu của hắn âm thầm đau nhức, nhưng mà đau đớn này khiến chiến ý Lăng Tiếu tăng cao.
– Hảo hảo… Chỉ bằng lôi điện chi lực này của ngươi thì Thiên Tôn cấp thấp sợ rằng không phải đối thủ của ngươi rồi, nhưng mà muốn đối phó ta còn kém xa.
Lăng Tiếu ứng một tiếng, phòng ngự của Cổ Hoàng Thần Công tăng thêm một phần.
Tám phần Cổ Hoàng Thần Công phòng ngự, hào quang bảo vệ quanh Lăng Tiếu, hư ảnh kim long trên đầu của hắn ngưng thực, Long uy hiển thị rõ trong mắt mọi người.
Thác Bạt Nguyên dùng lôi điện công kích, hắn gian khổ ngưng luyện nhưng bị Lăng Tiếu đánh ra từng quyền nện bay.
Những người đi theo Thác Bạt Nguyên lúc này hoảng sợ biến sắc
– Đầu lĩnh đã rất mạnh, Lăng Tiếu này cũng biến thái, chỉ sợ hai người này còn manh hơn đám thiên tài của đại tông phái bồi dưỡng ra.
– Đúng vậy a, chỉ sợ là Thiên Tôn cấp thấp bình thường cũng phải thua bọn họ.
– Nghĩ đến bọn họ lần này sau khi rời khỏi đây chắc chắn sẽ tiến giai Thiên Tôn, thật làm cho người hâm mộ.
– Đáng tiếc Lăng Tiếu này nhất định phải vẫn lạc ở đây.
– Ai kêu hắn kiêu ngạo như vậy chứ.
…
Cốc Kiều Kiều nhìn qua hai người đang đối chiến.
– Hai người này thật đáng sợ, chỉ sợ đại ca cũng không có sức chiến đấu như vậy.