Hai người không ngừng chạy đi, trên đường gặp được không ít thánh vật thuộc tính quang ám.
Trong đó có thánh vật quang thuộc tính có tác dụng to lớn với Ngọc Nhu Phỉ, mà thành vật ám thuộc tính Lăng Tiếu thu hồi, mặt khác còn có không ít thánh vật quang ám kết hợp, chúng có tác dụng chống đỡ thời gian ở nơi này.
Bình chướng của tầng thứ tám tới tầng thứ chín xa lắm, hai người phải đi vài tháng mới nhìn thấy bình chướng tầng chín..
Tầng bình chướng không gian này mạnh hơn trước kia nhiều lắm, hai người cùng hợp kích đánh mười hai kích mới xé ra một đường nhỏ.
Hai người vừa vào tầng chín thì lôi điện đầy trời không ngừng cuồn cuộn, gió bão quét qua các nơi.
Oanh long oanh long!
Màng tai của hai người không ngừng đau đớn.
Bọn họ nhìn thấy gió bão trước mặt thì hoảng sợ.
Trải qua một tầng trước, bây giờ, hỏa, thủy, mộc, kim cùng với quang ám bảy lọi đặc tính không gian chi lực, còn có lôi phong hai chủng đặc tính chưa có xuất hiện.
Bọn họ đã sớm nghĩ tới tầng này sẽ có hai đặc tính này hiện ra.
Nhưng mà sau khi đích thân nhìn thấy cảm thấy thực lực của mình trước mặt thiên uy vô tình vẫn quá mức nhỏ bé..
Thiên lôi là công kích cường đại nhất thế gian, là lực lượng của thiên uy.
Gió bão cũng là thiên tai mà con người không cách nào chống cự nổi.
Hai người lúc này cảm thấy phát lạnh!
Lôi điện vô biên không ngừng oanh kích!
Lăng Tiếu cùng Ngọc Nhu Phỉ mở phòng ngự ra tới mức tận cùng, nhưng vẫn không ngừng bị công kích, lúc này có cuồng phong mạnh mẽ từ bốn phía quét qua, thân thể đau nhức, nếu không phải hai người thực lực cường đại, chỉ sợ đã bị đánh thành cặn bã, bằng không cũng bị cuồng phong giết mất.
Trên người Lăng Tiếu có da thịt tung tóe, mà quần áo của Ngọc Nhu Phỉ cũng hư nát không chịu nổi, vệ giáp phòng ngự đang bảo vệ nngf.
– Chỗ này có lôi điện, dưới vực thẩm lôi điện càng khủng bố, nếu xuyên qua từ chỗ này không chết cũng mát nửa mạng.
Ngọc Nhu Phỉ kinh hô.
– Chỗ này dù là lôi điện hay cuồng phong đều quá mạnh mẽ, nếu như ngươi không phải Thánh giả đỉnh phong thì đã sớm chết đi rồi, xem ra thực lực thấp muốn đi qua Thiên Vực đúng là nguy hiểm to lớn!
Lăng Tiếu than thở nói.
Nếu không phải thân thể của hắn biến thái, chỉ sợ hắn sớm đã chết quá nhiều lần rồi.
– Đi thôi, ta bảo hộ ngươi!
Ngọc Nhu Phỉ nói.
Lăng Tiếu vẫy lắc đầu nói.
– Ta đã nói luận chiến lực ta kém ngươi, nhưng nhưng mà thủ đoạn bảo vệ tính mạng thì ngươi không bằng ta.
Ngay sau đó hắn quát to lên.
– Biến cho ta!
Không gian giới của Lăng Tiếu biến thành dược đỉnh, dược đỉnh càng biến càng lớn, nó như một căn phòng lớn trôi nổi trên đầu Lăng Tiếu cùng Ngọc Nhu Phỉ, ngăn cản những lôi điện này.
Những lôi điện này đánh vào dược đỉnh và không tổn hịa mảy may nào cả.
Ngọc Nhu Phỉ kinh ngạc nhìn qua một màn này, kinh hô lên:
– Không hổ là thiên đỉnh, công dụng quá bất phàm..
– Ân, ngươi nên vào dược đỉnh với sư nương đi, ta nhất định sẽ mang các ngươi thông qua nơi này!
Lăng Tiếu tự tin nói ra.
Ngọc Nhu Phỉ muốn nói cái gì, cuối cùng do dự không nói, gật đầu.
Lăng Tiếu thu Ngọc Nhu Phỉ vào trong, liền bắt lấy một chân của dược đỉnh đi qua biển lôi điện.
Sau khi dược đỉnh biến lớn ngăn trên đầu Lăng Tiếu, ngăn cản lôi điện đánh xuống, tối đa chỉ có một chút tàn dư của lôi điện là chạm vào người của hắn, nhưng mà chuyện này không quan trọng, quan trọng là cuồng phong tàn sát bừa bãi, phong nhận như đao không ngừng chà sát, cũng không thể cuốn dược đỉnh và hắn đi, chỉ có thể tạo thành thương tổn ngoài da với Lăng Tiếu mà thôi.
Lăng Tiếu có Cổ Hoàng Thần Công là công pháp liệu thương thật nhanh, chút thương tổn này không tính là gì.
Lăng Tiếu vẫn đi lại giữa biển lôi, hắn lúc này đánh giá bốn phía, sợ bị cái ì đó tập kích.
Sau nửa tháng Lăng Tiếu đã tới vực thẩm lôi điện, lôi điện này có uy lực tiêu diệt Thánh giả cao giai, mà lực lượng cuồng phong quét qua đỡ hơn một chút.
Lăng Tiếu cắn răng không ngừng đi lên phía trước!
Tới tầng cuối cùng thì hắn không có lý do do dự nữa, hắn nhất định phải thông qua nơi này đi Thiên Vực.
Bỗng dưng sau đó trong thức hải của Lăng Tiếu là Tiên Thiên Âm Phong Châu sinh ra phản ứng.
Lăng Tiếu đoán nơi này có dị vật phong thuộc tính, sau đó hắn bay theo cảm ứng của Tiên Thiên Âm Phong Châu.
Không bao lâu sau chỉ thấy một cái phong nhãn không ngừng tròn trong không gian, nó có lực lượng phong thuộc tính nồng đậm, khiến Lăng Tiếu chấn động.
Lăng Tiếu cầm lấy dược đỉnh nặng vạn quân mới có thể đứng vững được. (1 quân = 30 ký)
Hắn hoài nghi nếu mình bị cuốn vào, chỉ sợ sẽ bị phong nhãn này xoắn thành bụi phấn
Lúc này trong thức hải của hắn Tiên Thiên Âm Phong Châu kích động càng lợi hại, có cảm giác ra khỏi thức hải.
– Nếu như ngươi không sợ bị thôn phệ thì ngươi đi đi.
Lăng Tiếu cảnh cáo với Tiên Thiên Âm Phong Châu, liền tùy ý cho nó hành động.
Tiên Thiên Âm Phong Châu không có Lăng Tiếu áp chế, trong nháy mắt từ trong thức hải lao ra ngoài, bay tới phong nhãn trước mặt.
Trong lúc nhất thời hai lực lượng phong thuộc tính chạm vào nhau, phát ra va chạm mạnh mẽ, những phong nhạn kia cắt da thịt của hắn tung tóe, máu tươi đầm đìa.
Lăng Tiếu cấp tốc rút lui lại, sợ chậm nữa bước thì hắn sẽ phấn thân toái cốt!
– Si Mị Thiên Hỏa Châu cũng đạt tới bình cảnh, Tiên Thiên Âm Phong Châu hấp thu lực lượng này có thể tiến thêm một bước, xem ra ta nên chờ xem, nhìn xem có thể đột phá trung giai hay không!
Lăng Tiếu liếm đầu lưỡi hưng phấn.
Lúc trước có Si Mị Thiên Hỏa và Lục Ông tặng năng lượng nên thực lực của hắn tinh tiến, hắn cũng hy vọng Tiên Thiên Âm Phong Châu có thể mang theo lực lượng cho hắn.
Một ngày sau gió ở gần biến nhỏ đi, Tiên Thiên Âm Phong Châu tự động trở lại thức hải của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu đợi Tiên Thiên Âm Phong Châu tại lực lượng trở lại, đáng tiếc mặc hắn thúc dục nó thế nào thì nó vẫn không làm gì.
Chuyện này khiến Lăng Tiếu buồn bực không thôi.
Nhưng mà Lăng Tiếu định rời đi thì hắn nhìn quavị trí phong nhãn úc nãy, xem chỗ đó có gì đặc biệt.
Phong nhãn quả nhiên biến mất, lực lượng chỗ đó bị Tiên Thiên Âm Phong Châu hấp thu xong.
Vào lúc định rời đi lại phát hiện ở đó có một viên đá màu xám bất quy tắc, chợt nhìn không ra có gì đặc biệt, nhưng mà Lăng Tiếu cảm thấy nó có thể tồn tại ở đây thì nó phải bất phàm, liền thu nó lại.
Hắn cầm trong tay cũng không có cảm giác gì, thời điểm hắn định bỏ đi thì lại phát hiện phong thuộc tính ổn định lại, dù lực lượng này không rõ nhưng có tồn tại.
– Đây chẳng lẽ là Định Phong Thạch?
Lăng Tiếu nghi hoặc nói thầm..
Sau đó hắn không dám quá khẳng định, liền ném khối đá vào trong dược đỉnh, để Phong Thanh Duyên xác nhận.
Phong Thanh Duyên chuyên tu phong thuộc tính, tự nhiên có thể nhìn ra đây có phải Định Phong Thạch hay không.
Quả nhiên đạt được câu trả lời của Phong Thanh Duyên thì đây đúng là Định Phong Thạch không nghi ngờ, nàng còn hưng phấn nói với Lăng Tiếu chính là nàng muốn ra ngoài thu nhiều Định Phong Thạch hơn.