Mộc Hòe nhìn chằm chằm vào Cát Đồ, hắn phát hiện người này đã đạt tới linh sư đỉnh, còn chưa bước vào nửa bước vương cấp, muốn đột phá vương cấp cũng không dễ dàng như vậy.
Nói thế này, đại bộ phận mọi người muốn đột phá vương cấp đều phải lên nửa bước, sau đó khi hiểu được linh lực thêm sâu sắc mới có thể thuận lợi đột phá vương cấp, cũng có một ít người từ linh sư đỉnh bước lên vương cấp, chẳng qua người làm được điểm này cũng không nhiều ah!
Cát Đồ thấy Mộc Hòe nhìn mình, không dám giấu diếm lập tức giải thích:
– Đây đều nhờ tiểu Tiếu cho ta một viên Nhập Vương đan, cho nên mới cả gan thử một lần xem có cơ hội đột phá vương cấp hay không.
– Ha ha, tốt, ta lập tức cho người an bài phòng tu luyện linh khí sung túc giúp ngươi thuận lợi đột phá, như vậy Mộc Kỳ phong sẽ có thêm một viên đại tướng ah!
Mộc Hòe thoải mái cười nói.
Cười xong hắn còn không quên trừng mắt lườm Lăng Tiếu, tựa hồ muốn nói:
– Tiểu tử ngươi có thể luyện chế Nhập Vương đan sao không bẩm báo trước với ta?
Lăng Tiếu cười cười, mang theo Cát Bội Hân rời đi.
Lăng Tiếu mang theo Cát Bội Hân tham quan Mộc Kỳ phong chừng một ngày, sau đó đưa nàng về chỗ ở mà Mộc Hòe đã an bài.
Tuy rằng hắn rất muốn mang theo Cát Bội Hân về nơi biệt viện tĩnh tu của hắn, nhưng hiện giờ hắn còn chưa có đảm lượng kia. Nếu hắn dám trắng trợn lăn lộn với Cát Bội Hân, chỉ sợ hậu quả khó lường.
Rất nhanh đại hội tông môn đã được cử hành.
Ngay ban đầu là cuộc tỷ thí giữa ngoại môn đệ tử.
Loại tỷ thí này không cần kinh động trưởng lão, đều do chấp sự nội môn an bài xem cuộc chiến, cuối cùng phân ra mười đệ tử ngoại môn có sức chiến đấu phi phàm đưa vào nội môn.
Tới trận tỷ chí của đệ tử nội môn, các phong chủ cùng trưởng lão đều sẽ đến xem cuộc chiến, đây đều là thực lực tương lai của các ngọn núi, đồng thời cũng nhìn xem sức chiến đấu của đệ tử mình như thế nào.
Hai trận so đấu giữa ngoại môn đệ tử cùng nội môn đệ tử Lăng Tiếu không xuất hiện.
Dù sao hắn cũng không có hứng thú đối với chuyện này, sau khi luyện chế xong toàn bộ đan dược cần thiết, hắn lại chạy tới Điển Tàng các xem sách.
Lăng Tiếu luôn tuân theo nguyên tắc làm việc kết hợp cùng nghỉ ngơi, từ sau khi ở Tụ Linh phong quay về hắn vẫn luôn luyện đan, hắn nhất định cần điều chỉnh tâm tình của mình một chút, huống chi lần trước đến Điển Tàng các hắn còn thu hoạch thật phong phú đâu.
Lăng Tiếu ở lại Điển Tàng các ba ngày, cuộc tỷ thí giữa nội môn đệ tử đã xong.
Ngày mai là tới cuộc tỷ thí giữa đệ tử chân truyền, Lăng Tiếu nên đến xem trình độ của giới trẻ tông môn hiện giờ.
Với thực lực hôm nay của Lăng Tiếu, hắn cảm giác mình hẳn được xem như người đứng đầu giới tuổi trẻ, nhưng có ai biết trong tông môn còn che giấu một thiên tài yêu nghiệt nào khác hay không thì không biết được.
Đệ tử chân truyền đều là cuộc giao chiến giữa linh sư giai trở lên, Lăng Tiếu cần quan sát một chút, điều này cũng có ích lợi đối với việc tu luyện của hắn.
Thừa dịp còn chút thời gian, Lăng Tiếu đi tới Tàng Khí các.
Trước đó Mộc Hòe đưa Thanh Văn kiếm nhưng hắn không nhận, cho nên chỉ đành đến Tàng Khí các tìm thử xem sao, thân phận của hắn đã là trưởng lão, có tư cách đến nơi này chọn một món huyền khí về sử dụng.
Nhìn huyền khí rực rỡ muôn màu trong Tàng Khí các, Lăng Tiếu có chút hoa mắt, trong lòng thầm hô:
– Quả nhiên không hổ là tông môn lớn, cất chứa đều là huyền khí ngoài tam giai.
Ở Vẫn Thạch thành, mỗi kiện huyền khí đều được các gia tộc xem là trấn tộc chi bảo cung phụng lên, mà ở trong Tử Thiên tông, tùy ý đều có thể thấy được.
Lăng Tiếu đi quanh một vòng, huyền khí tuy nhiều nhưng không có vũ khí tiện tay cho hắn.
Hắn tu luyện nhiều thuộc tính, nhưng lực công kích cực mạnh là hỏa hệ cùng băng hệ, hai loại thuộc tính này hắn đều có huyền kỹ cao giai, có thể phát huy công lực cực mạnh.
Trong Tàng Khí các có hai loại vũ khí băng hỏa hệ, nhưng không có vũ khí thuộc tính hợp nhất, điều này làm cho Lăng Tiếu thật thất vọng.
Lão giả thủ hộ Tàng Khí các nhìn thấy Lăng Tiếu không tuyển chọn huyền khí, tò mò hỏi:
– Tiểu tử kia, nhiều huyền khí như vậy không tìm được vật vừa ý?
Lăng Tiếu tiếc nuối lắc đầu nói:
– Vũ khí nơi này không tệ, nhưng không phù hợp với thuộc tính của ta.
– Nga, chẳng lẽ ngươi là thuộc tính hiếm thấy?
Lão giả hứng thú hỏi han.
Lăng Tiếu lắc đầu nói:
– Không phải.
– Không phải? Huyền khí ngũ hành thuộc tính trong này đều có đầy đủ, vì sao không để vào mắt đây? Chẳng lẽ ngươi muốn huyền khí càng cao giai? Tiểu tử ngươi thật quá tham lam đi?
Vẻ mặt lão giả khó hiểu cười nói.
Được đặt trong Tàng Khí các đều là huyền khí tinh phẩm tông môn, mà vị trưởng lão trẻ tuổi trước mắt lại chướng mắt, vì vậy hắn suy đoán Lăng Tiếu có thuộc tính hiếm thấy, tuy vũ khí thuộc tính hiếm hoi cũng ít có, nhưng nghe Lăng Tiếu trả lời khiến lão giả nghĩ mãi vẫn không rõ.
Cho nên hắn cho rằng do ánh mắt Lăng Tiếu quá cao.
– Ta tu luyện nhiều thuộc tính, muốn tìm một món kiếm khí băng hỏa hệ mà thôi.
Lăng Tiếu giải thích.
Trước kia khi còn ở Vẫn Thạch thành, hắn tách đao kiếm ra dùng, nhưng hiện tại hắn không muốn làm như vậy, hắn cần một thanh huyền khí băng hỏa hệ cùng dung, nói như vậy càng có thể phát huy uy lực hắn muốn có, bằng không hắn tình nguyện tạm thời không dùng huyền khí.
Lão giả thoáng sững sờ sau đó thoải mái cười nói:
– Việc này khó trách, song thuộc tính trong tông môn không nhiều, Luyện Khí phong cũng rất ít luyện chế vũ khí nhiều hệ, nhưng nếu ngươi muốn tìm kiếm khí băng hỏa hệ lão phu vừa lúc có một thanh không biết có hợp ý của ngươi hay không.
Dứt lời không gian giới của lão giả chợt lóe, một thanh kiếm khí xuất hiện trong tay hắn.
Kiếm khí vừa hiện lập tức khiến cho Lăng Tiếu chú ý.
Kiếm khí là một thanh kiếm hai lưỡi, một bên sắc bén như lợi kiếm một bên lại dầy như đại đao, giống như là do hai thanh đao kiếm dung hợp, hiện lên đường vân quỷ dị, thoạt nhìn vô cùng cổ xưa.
Duy nhất đáng tiếc là chuôi kiếm gắn thú đan lại rỗng tuếch, hiển nhiên đã bị người đào đi ra, không có thú đan nên thanh kiếm không có chút linh khí tán phát, hơn nữa giống như đã lâu không sử dụng nên có vài phần gỉ sét, vừa nhìn chẳng khác gì loại rách nát sắp hư hỏng.
Ngoại trừ hình thức có chút cổ quái căn bản khó thể làm cho người khác hứng thú.
Sở dĩ Lăng Tiếu chú ý nó đều bởi vì hình dáng bề ngoài có vẻ thật phù hợp với kiếm khí mà hắn muốn tìm kiếm.
Lúc này lão giả nói:
– Thanh kiếm này là do lão phu khi đi du lịch lúc còn trẻ thu hoạch được, vốn tưởng rằng quay về gắn thú đan là có thể sử dụng, nhưng làm thế nào cũng không gắn vào được, về sau định đem luyện chế lần nữa nhưng lại sợ hư hao hình dáng kỳ dị xinh đẹp của nó, vì vậy vẫn lưu cho tới bây giờ.