Lại qua mấy ngày, Lăng Tiếu cũng không có đi Tử Vong sơn mạch, mà là ở trong phủ của Vi Đại Nhi.
Bất kể nói thế nào, Vi Đại Nhi vừa bị thương cần phải quan tâm nhiều hơn.
Lăng Tiếu cũng muốn bồi thường chuyện nàng chịu khổ mấy năm qua, hảo hảo ở bên cạnh nàng, khiến cho nàng cảm giác được hắn quan tâm nàng.
Mấy ngày qua Lăng Tiếu cho Vi Đại Nhi phục dụng không ít đan dược chữa thương cực phẩm, mà Vi Đại Nhi cũng cảm giác được Lăng Tiếu quan tâm. Tâm tình thật tốt, cũng nhanh chóng khôi phục toàn bộ.
Một đêm này Vi Đại Nhi có ý định phát tiết một phen.
Vào đêm nàng kéo lấy Lăng Tiếu, không để hắn rời khỏi, trên gương mặt xấu hổ nhỏ giọng lí nhí nói:
– Đêm nay không bằng ta tấm rửa thay quần áo cho ngươi!
Ngàn vạn lời nói chỉ gói gọn trong một câu này!
Lăng Tiếu ở trước mặt nữ nhân định lực không tốt, huống chi là trước mặt nữ nhân của mình, bị Vi Đại Nhi trêu chọc, nội tâm của hắn cũng bốc cháy hừng hực.
Dù nữ nhân bên cạnh Lăng Tiếu nhiều, nhưng mà bọn họ đều bế quan tĩnh tu, cũng không biết chúng nữ cố ý giúp Lăng Tiếu và Vi Đại Nhi thân cận nhiều hay thực sự đột phá bình cảnh.
Hôm nay Vi Đại Nhi thân thể tốt lên, Lăng Tiếu cũng có ý sủng hạnh nàng.
Lăng Tiếu lúc này vuốt cằm của Vi Đại Nhi, nhẹ nhàng nói:
– Thân thể của ngươi vừa mới tốt, không bằng ta tắm rửa thay quần áo cho ngươi mới tốt.
Mỹ nhân như ngọc, ôn nhuận như nước!
Lăng Tiếu nhìn qua Vi Đại Nhi thành thục lẳng lơ, mị lực của nàng không kém gì Thải Hà Nguyệt, dáng người no đủ, tư thái thước tha yêu kiều, co giãn mười phần, bóng loáng như ngọc.
Lăng Tiếu lúc này không ngừng xoa lưng của nàng, sắc mặt của Vi Đại Nhi biến thành mê ly đứng lên, trong miệng nàng nàng ngâm khẽ giống như thiên âm, người ta nghe không chán.
Nước nóng bốc khói, nàng lại như tiên tử trong nước vô cùng xinh đẹp.
Lăng Tiếu miệng đắng lưỡi khô, hỏa khí đại thịnh, huyết mạch cũng bành trướng, bàn tay của hắn không thể chờ được vuốt ve bờ vai mịn màng của Vi Đại Nhi, lại vuốt ve bộ ngực no đủ mềm mại.
– Ôi…
Lúc này một tiếng rên rỉ vang lên, tiếng rên rỉ này như ma âm thu hút Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu biến thành dã thú mạnh mẽ, bàn tay của hắn không ngừng vò nắn bộ ngực mềm mại biến hình, càng không ngừng trêu chọc hai hạt đậu đỏ của nó, đồng thời hắn cũng xé tan quần áo sau đó tiến vào mật động của Vi Đại.
Vi Đại Nhi thần sắc mê ly, lại được Lăng Tiếu vuốt ve hôn nhẹ và kích thích đào nguyên, gương mặt của nàng đỏ như máu, há to miệng thở dốc hồng hộc và rên rỉ.
Bỗng dưng nàng ôm lấy cổ Lăng Tiếu và hôn lên môi hắn.
Thời điểm bóng tôi phương đông bị xua tan, nàng mới từ trong cơn say ngâm nga cao ngất một tiếng, lại vô cùng hạnh phúc nằm trong ngực Lăng Tiếu ngủ đi.
Mỹ nhân như ngọc, kiều diễm như hoa.
Lăng Tiếu vuốt ve Vi Đại Nhi, trong nội tâm cảm khái.
– Nhân sinh đến tận đây, ta cần cầu cái gì?
Lúc này hắn lại nghĩ:
– Không, nữ nhân là có, nhưng mà đường của ta chưa xong, võ đạo đỉnh phong ta còn phải đi lên, trung vực không phải là đỉnh phong của ta, có một ngày ta sẽ tới Thiên Vực tìm sư phụ.
Tỉnh chưởng quyền thiên hạ, say gối đầu mỹ nhân!
Đây là mộng tưởng của bất kỳ nam nhân nào, nhưng mà chân chính làm được có bao nhiêu người chứ?
Hôm nay Lăng Tiếu đã cảm thấy bên cạnh có không ít nữ nhân, cũng vì thế cảm thấy thỏa mãn, nhưng mà con đường của hắn chưa xong, hắn còn phải nắm giữ lực lượng cường đại và đi tới võ đạo đỉnh phong.
Cho dù kiếp trước kiếp này, Lăng Tiếu vẫn chấp nhất với võ đạo.
Chỉ có đứng trên đỉnh phong nhìn xuống dưới chân mình mới có cảm giác huy hoàng sáng lạng.
Vào buổi trưa Lăng Tiếu cùng Vi Đại Nhi đi ra khỏi phòng, cảm nhận được một đạo khí thế cường đại bành trướng, từng đạo sát ý nồng đậm không ngừng quấn quanh, một con hỏa xà không ngừng bay múa trên không trung, lộ ra vẻ bất phàm của nó.
– Là ca ca đột phá!
Vi Đại Nhi lúc này kinh hỉ kêu to lên.
Độc Ưng, Lý Cuồng Hổ, Lãnh Xà cùng Vi Đại Nhi bốn người đều đạt tới Địa Hoàng đỉnh phong, nhưng mà Lãnh Xà còn sớm hơn những người khác bước vào Thiên Tôn.
Hắn có thể làm được điểm này trừ có bát diệp hỏa liên trợ giúp ta, quan trọng hơn là lúc hắn lo lắng cho Vi Đại Nhi, sau đó cho rằng Vi Đại Nhi phải chết thì hắn bộc phát sát khí ngập trời nên ngộ đạo.
Lăng Tiếu nhìn qua thế giới do hỏa xà kia hình thành thì vui mừng nói:
– Không nghĩ đến Lãnh ca lĩnh ngộ còn mạnh hơn người khác nhiều, không tệ, chờ sau khi các ngươi đạt tới Thiên Tôn thì ta cũng yên tâm.
– Ngươi bây giờ chỉ là Thiên Tôn cao cấp, dùng thực lực của ngươi không bao lâu là đạt tới Huyền Đế giai, cự ly của chúng ta càng ngày càng xa, ngươi có chán ghét ta hay không? (Những chương trước có nhầm lẫn, Lăng Tiếu là Thiên Tôn cao cấp chứ không phải Huyền Đế, thành thật xin lỗi)
Vi Đại Nhi chặt ôm chặt eo của Lăng Tiếu nói nhỏ.
Lăng Tiếu vuốt nhẹ gương mặt thanh tú của nàng.
– Ha ha, ngươi nghĩ nhiều, bản thiếu gia là người nào? Đường đường cao phẩm luyện dược sư, khi thực lực của ta tăng lên, ta có thể luyện chế ra cao phẩm đan dược, khi đó giúp ngươi trở thành cao thủ nhất đẳng có gì khó khăn chứ?
Lăng Tiếu nói lời này không phải tự đại, hắn có thần đỉnh, càng có dược thần thừa truyền, ngày sau hắn muốn thành tựu thần dược sư cũng không có gì khó khăn, mà những người theo hắn, hắn có thể bạc đãi người ta được sao?
Cho dù là phàm nhân, Lăng Tiếu cũng tự tin giúp phàm nhân thoát thai hoán cốt, thành tựu đỉnh phong của nhân sinh.
Một ngày này ở giữa Tử Vong sơn mạch, Hàn Khai cùng Phong Nha chuẩn bị bắt đầu chế tạo không gian chi địa
Diệp Vân Phong trở về mời Lăng Tiếu tọa trấn, dù sao đây là chuyện lớn, nếu Lăng Tiếu không có mặt thì nói không qua.
Lăng Tiếu tự nhiên đáp ứng đi tới đó, mà nữ nhân của hắn cũng muốn nhìn, chúng nữ đều muốn quan sát cảnh tượng trọng đại này!
Vì vậy Lăng Tiếu và nữ nhân, cùng nhân mã dòng chính đi tới Tử Vong sơn mạch.
Muốn chế tạo không gian chi địa thì phải có không gian chi thạch làm căn cơ, lại cần lực lượng Thánh giả dẫn đạo mới có thể cách tuyệt không gian này với thế giới bên ngoài, có thể phòng ngừa người khác tìm được dễ dàng, có thể an tâm ở trong tu luyện.
Trong trung vực thế lực chế tạo không gian chi địa phải giàu có, cho dù là mười tám thế lực lớn nhưng trong đó chưa tới một nửa có được không gian chi địa.
Hôm nay Lăng Tiếu lại có thể làm được điểm này, nếu truyền đi đủ để ngạo thị các thế lực.
Nhưng mà khi bọn người Lăng Tiếu đi tới Tử Vong sơn mạch chi lúc, Phong Vân Thành lại có khách không mời mà tới, một nguy cơ mới lại xuất hiện!
Lúc này trong khu vực núi cao, cây xanh um tùm, kỳ hoa linh thảo khắp mọc đầy đất, thỉnh thoảng có từng tiếng thú rống truyền tới.
Khu vực này chính là khu vực giữa của Tử Vong sơn mạch, còn không phải chỗ sâu nhất của Tử Vong sơn mạch.