Ngay vào lúc Lăng Tiếu muốn thừa dịp lão vô ý để giết chết Âu Dương Siêu, hắn đột nhiên thay đổi chú ý. Có lẽ khống chế được Âu Dương Siêu này, so với giết chết lão thì vẫn còn có lời hơn.
Lăng Tiếu cầm trong tay Kim Long Thương liền chung sức cùng Sư Hổ Thú bắt đầu vây đánh Âu Dương Siêu.
Âu Dương Siêu thấy Lăng Tiếu không láy cái trống kia ra thì cũng an tâm không ít, bằng không ý nghĩ tự nổ tung đồng qui vu tận thì lão cũng dám có.
Nhưng mà tình huống hiện nay của lão cũng không tốt, Sư Hổ Thú kia đã đủ dũng mãnh khiến cho lão khó có thể hơn tay. Hiện tại lại thêm Lăng Tiếu với chiến lực dũng mãnh vô cùng, khiến cho lão khó có thể chống đỡ. Thật sự là lão không biết nên sáng tạo như thế nào để thay đổi cục diện mà chuyển bại thành thắng.
Trừ phi lúc này lão bỏ mặc tất cả tộc nhân chạy trốn, bằng không lấy đâu ra có cơ hội giữ được mạng sống?
Lăng Tiếu căn bản không hề tham gia quá nhiều vào cuộc chiến đấu của bọn họ, chỉ là tại thời điểm mấu chốt nhất liền đánh cho Âu Dương Siêu bị thương nặng, Thánh Khí trong tay Âu Dương Siêu bị Kim Long Thương của Lăng Tiếu phá hủy, chiến lực có vẻ càng yếu hơn.
– Lăng Tiếu, có thể trước hết dừng tay, Âu Dương gia chúng ta nguyện ý đầu hàng. Chỉ cần ngươi đưa ra điều kiện, chúng ta nguyện ý đổi đao thương thành hàng xóm tốt, đây không phải càng tốt hơn sao?
Âu Dương Siêu bất đắc dĩ mở miệng đề nghị.
– Cái này đơn giản, chỉ cần Âu Dương gia các ngươi nguyện ý tuyên bố với người trong thiên hạ thần phục cung Tiếu Ngạo ta là được.
Lăng Tiếu cười lạnh nói, trong tay vẫn đang không ngừng truy kích tiến công.
Đôi cánh Hổ Vân của Sư Hổ Thú dùng thần thông “Trói buộc” đã chắc chắn cuộn chặt Âu Dương Siêu, Lăng Tiếu nhân cơ hội dành cho lão một đòn trí mạng.
Vào lúc nguy hiểm nhất thì Âu Dương Siêu vẫn dựa vào lực lượng của bản thân lắc người tránh thoát.
Chỉ là mặc dù lão tránh thoát công kích của Lăng Tiếu, nhưng thần trảo của Sư Hổ Thú cũng liên tiếp vỗ xuống về phía lão.
– A!
Lão kêu thảm một tiếng, cứ thế bị nện rơi xuống phía dưới.
Lăng Tiếu cùng Sư Hổ Thú như bóng với hình lao theo. Lăng Tiếu liền nhân cơ hội tập kích bùa chú tinh thần cao cấp về hướng tới Âu Dương Siêu.
Hiện tại Âu Dương Siêu đang rơi vào lúc kinh hoảng nhất, ý chí tuyệt đối là bạc nhược nhất.
Về một phương diện lão lo lắng bị Sư Hổ Thú nuốt chửng, một phương diện khác lại phải e sợ Lăng Tiếu dùng trống làm nổ tung giết chết lão. Nhưng lão càng không nghĩ tới Lăng Tiếu lại đột nhiên lợi dụng tinh thần lực tập kích vào trong Thức Hải của mình.
Vào lúc Lăng Tiếu hạ tinh thần chú, linh hồn của lão muốn cực lực phản kháng. Chính là cái đuôi của Sư Hổ Thú lại vụt thật mạnh lên người lão, đánh lão bay đi rất xa.
Lăng Tiếu chính là vừa đuổi theo Âu Dương Siêu, vừa dùng bùa chú tinh thần tức thì đánh vào trong Thức Hải của lão.
Quả nhiên, Âu Dương Siêu hai bên khó có thể kiêm cố, tâm thần không còn tuân thủ nên bị bùa chú tinh thần cao cấp của Lăng Tiếu chú mạnh mẽ in lại dấu vết cho lão.
Liền vào lúc Sư Hổ Thú lại lần nữa định đánh Âu Dương Siêu, Lăng Tiếu mở miệng nói
– Đi thôi, hiện tại hắn là người của chúng ta!.
Lăng Tiếu thần sắc có hơi tái nhợt một chút, tinh thần lực có vẻ hơi mệt mỏi.
Ở trong chiến đấu muốn khống chế cường giả tuyệt thế cấp cao hơn so với chính mình, thật đúng là tương đương phải cố hết sức.
Âu Dương Siêu ổn định thân hình, thần sắc đầu tiên là mơ màng một hồi, cuối cùng lại khôi phục thần sắc như lúc đầu. Chỉ là trên người lại có nhiều chỗ vết thương, hơi có vẻ chật vật.
Hắn lắc mình đến bên cạnh Lăng Tiếu có hơi khom người nói
– Ra mắt chủ nhân!.
Lăng Tiếu thoải mái cười nói
– Hảo, phi thường tốt, chính mình trước cứ uống đan dược phục hồi chỗ bị thương.
Khống chế được Âu Dương Siêu, muốn tiêu diệt Âu Dương gia trên cơ bản không có gì khó khăn.
Lúc này, ở bên dưới thì người của Âu Dương gia đang toàn lực đuổi giết một ngàn người Lăng Tiếu mang đến kia.
Cũng may người của Vạn Hoa Tông người đã kịp thời chạy tới, Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà cũng tự mình mang đội mà đến.
Người của Âu Dương gia liền bị dọa đến lập tức dùng tốc độ cao nhất trốn trở lại vào bên trong thành trì.
– Lăng Thánh Sư, chúng ta không tới chậm chứ!
Hoa Bách Hợp bay tới mà nói.
– Ha hả, không tới trễ, vừa đúng lúc.
Lăng Tiếu cười nói.
– Âu Dương Siêu, các ngươi đầu hàng đi, các ngươi không có bất cứ phần thắng nào.
Hoa Bách Hợp kinh ngạc nhìn Âu Dương Siêu đang đứng trước người Lăng Tiếu mà mở miệng khuyên.
Bà còn không biết Âu Dương Siêu đã bị Lăng Tiếu khống chế.
– Hoa tiền bối, hắn tự biết chính mình nghiệp chướng nặng nề, đã bị ta tận tình khuyên bảo cảm hóa một phen, hiện nay nguyện ý quy hàng cung Tiếu Ngạo ta.
Lăng Tiếu lại cười nói.
Hắn tự nhiên sẽ không nói cho Hoa Bách Hợp chính mình đã dùng tinh thần chú để khống chế lão ta.
Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà đều lộ ra vẻ khó có thể tin. Bọn họ đều là những người từng trải phong phú, đương nhiên sẽ không tin tưởng lời này của Lăng Tiếu. Chỉ là trong đó có ẩn tình gì không muốn người khác biết nên bọn họ không suy đoán ra được.
Chỉ là cảm giác được Lăng Tiếu quả nhiên là càng ngày càng thần bí, trong lòng bọn họ đối với hắn đều nổi lên vài phần ý nghĩ cảnh giác.
Nếu mà không cẩn thận cũng bị hắn “Tận tình khuyên bảo” cảm hóa đi theo hắn, vậy thì liền buồn bực.
Tiếp theo sau đó, Lăng Tiếu lợi dụng Âu Dương Siêu, tự “bắt trói ” chính mình đi vào bên trong thành. Người của Âu Dương gia cho là Lăng Tiếu đã bị bắt, đều là hoan hô mà không có bất cứ đề phòng gì.
Lăng Tiếu liền bắt đầu mang theo Sư Hổ Thú cùng với Âu Dương Siêu đánh tan hoặc khống chế được các nhân vật đạt tới Bán Thánh hoặc bậc Huyền Đế bên trong Âu Dương gia.
Người của Âu Dương gia đều cho là lão tổ Âu Dương Siêu này phản bội gia tộc, mọi người đều là mắng to không thôi. Bọn họ càng là không có lòng dạ ham chiến, đại bộ phận người vội vàng chạy trốn đi khắp bốn phương tám hướng.
Lăng Tiếu lại truyền âm cho người chờ đợi ở bên ngoài, bắt đầu vây sát đối với người của Âu Dương gia.
Người của Âu Dương gia tuy nhiều, nhưng mà đã còn đoàn kết không giống trước đây, liên tục lọt vào cuộc chém giết của người cung Tiếu Ngạo cùng với Vạn Hoa Tông.
Lăng Tiếu mặc kệ tàn cuộc, trực tiếp sai bảo Âu Dương Siêu dẫn hắn tiến vào không gian riêng biệt của Âu Dương gia.
Ở nơi này mới là chỗ ở của con cháu đệ tử chi trưởng của Âu Dương gia.
Lăng Tiếu trực tiếp lệnh cho đám người Tổ Tu Viên, Cảnh Hồng, Xích Cương cùng với Tàn Báo tiến hành huyết tẩy đối với người của Âu Dương gia.
Giữa hai thế lực lớn mà khai chiến, không có gì có thể nói được về khái niệm nhân từ nương tay.
Nếu như ngày đó cung Tiếu Ngạo không chống lại nổi đại quân của Âu Dương gia, cung Tiếu Ngạo khẳng định cũng bị lọt vào huyết tẩy tắm máu của bọn họ.